Mới qua ba trăm năm, bánh xe vận mệnh đã không thể chờ nổi mà quay lần nữa. *********************** Tô Vân Thiều cảm giác như chính mình đã tự trải qua hết tất thảy, khiến khi tỉnh lại, cô không kìm nổi mà rơi một giọt nước mắt, giống như thương xót cho Bạch Sương yêu hết mình nhưng bị phụ bạc, cũng hình như là vì đồng cảm với Ngân Sương, vì báo thù mà mất đi tất cả. Nước mắt vừa rơi xuống mi mắt đã bị Diêm Vương lấy tay lau đi, anh ghét nhất nhìn thấy
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.