Ừm, nó chẳng nghe cũng chẳng nhìn thấy gì cả, cho nên nó không cần đáp lại. “Ngại quá, có thể là Nhu Mễ nhà chúng tôi thấy buồn ngủ rồi.” Tô Vân Thiều lên tiến đỡ lời cho nó. “Không sao cả.” Cuối cùng thì cô bé con cũng chịu nói tiếng người, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi sự lạnh lùng của Nhu Mễ, “Meo Meo ngủ....” Cha mẹ của cô bé bật cười, nói: “Nhà chúng tôi cũng nuôi mèo, Nam Nam lại rất thích nói chuyện với mấy con mèo
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.