Có lẽ là do chuyện xảy ra khi còn sống, khiến cô bé sợ tiếp xúc gần gũi với người khác, nhưng lúc nãy cô sờ đầu thì Thiện Nhi dường như không sợ. Tô Vân Thiều đưa mắt nhìn Nguyễn Mai, Nguyễn Mai hiểu ý liền buông tay, làm bộ như không phát hiện ra điểm khác thường của Thiện Nhi, “Hiếm khi Thiện Nhi làm ra những thứ này, đáng tiếc đại nhân không thể ăn.” Thiện Nhi quay đầu nhìn về phía Tô Vân Thiều: “Chị Vân Thiều có đói bụng không? Để em nghĩ cách tìm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.