Vẻ mặt Dương Thiên Thành lộ ra nụ cười lịch sự, vừa nói vừa rót cho cô một chén trà: “Không biết mợ Cố đến chỗ chúng tôi có việc gì không?”
Mộc Mai đi thẳng vào vấn đề: “Anh Thành này, lần này tôi có một video muốn giao cho anh, tôi tin anh sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú với việc này.”
Nghe tới đó Dương Thiên Thành lập tức tỉnh táo tinh thần. Mục đích chính mà tòa soạn của bọn họ hướng tới chính là cung cấp tin tức thỏa mãn quần chúng nhân dân.
“Về sau chuyện này cô cứ gọi điện thoại cho tôi là được. Phiền cô đến đây một chuyến quả là hao phí sức lực quá.”
Dương Thiên Thành đương nhiên biết video trong tay Mộc Mai thuộc dạng nặng đô cho nên cô mới tự mình đưa tới.
Có lẽ lần này sẽ cho người ta thu hoạch được bất ngờ.
Mộc Mai lấy di dộng ra rồi mở đoạn video lên, đặt ở trước mặt Dương Thiên Thành. Đó là đoạn video Mộc Diệp bắt nhân viên phải quỳ xuống xin lỗi. Sau khi xem xong thì Dương Thiên Thành lộ vẻ khó xử.
“Mợ Cố, đây chính là cô chủ nhà họ Mộc đấy, chuyện này… chúng tôi có lẽ không tiện lắm. Với cả chúng tôi quả thật có chút không dám đắc tội với nhà họ Mộc.”
Mộc Mai dựa vào ghế, khóe miệng có chút giương lên: “Tôi thấy là trong thành phố này chỉ sợ chưa có chuyện gì là anh Thành đây không dám đăng. Dù sao chuyện này cũng có thể đưa tờ báo của các anh trở thành một trong những tờ báo hay nhất, đây là vụ buôn bán có lời chứ không lỗ đâu.” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Mộc Mai biết bọn họ không dám đắc tội với nhà họ Mộc, quan trọng là hai chữ “có chút” này.
“Nhưng mà thực lực nhà họ Mộc cô cũng biết, dù sao hậu quả như thế tôi cũng không gánh chịu được. Cô đưa cho tôi cái video này, bọn họ cũng sẽ truy ra người gửi đoạn video này.”
Dương Thiên Thành có chút khó xử, dù sao người nhà họ Mộc cũng không dễ trêu.
Mộc Mai đi tới trước mặt anh ta: “Tòa soạn của anh chẳng lẽ còn thiếu fan sao? Thời đại internet sợ là không dễ gì vùi đi chuyện này. Anh chỉ cần phân tán đoạn video này lên mạng là được.
°Ý GOIld…
“Trong thành phố này, mỗi tờ báo đều có những người đi theo ủng hộ, bình luận một đoạn sự thật hoặc che giấu một ít chân tướng, cho nên tôi tin tờ báo của các anh cũng có fan lợi hại như thế. Đến lúc đó có bọn họ vào bình phẩm, nhà họ Mộc cũng sẽ quan tâm đến mặt mũi mà không đi tìm tòa soạn của các anh gây phiền phức. Dù sao chuyện này cũng là Mộc Diệp sai.”
Nghe vậy, Dương Thiên Thành cũng tỉnh ngộ, lập tức cười hớn hở: ‘Mợ Cố đúng là cao tay, tôi bái phục.”
“Tôi ở đây gửi lời chúc sớm tới tòa soạn của anh sắp nổi tiếng.”
“Không biết ngày sau có thể hợp tác với chúng tôi nữa hay không.”
Mộc Mai mỉm cười, không ngờ tên này còn tham lam hơn mình tưởng.
Chuyện như vậy có một lần nhà họ Mộc sẽ bỏ qua, nhưng nếu đến lần thứ hai thì sẽ truy ra triệt để, tòa soạn lúc đó cũng sẽ trải qua sóng gió.
“Nếu anh Thành đã nói vậy thì tương cho tạp chí các anh. Hợp tác vui vẻ.”
Mộc Mai đưa video cho Dương Thiên Thành xong thì liên rời khỏi tòa soạn. Thấy ánh năng bên ngoài thì cười: “Mộc Diệp, bị cô chèn ép lâu như vậy tôi đã muốn phản kích rồi, ấm ức mấy năm này tôi sẽ trả lại cho cô tất cả.”