Mong anh đừng thả mồi bắt bóng!”
Cố Nam không nói gì, khởi động xe nghênh ngang mang đi. Cố Nam không hề về nhà mà rẽ vào biệt thự của Cố Văn. Cố Văn và Mộc Mai đã ngủ say, ai biết rằng Cố Nam đã đến cửa vào lúc nửa đêm. j Thấy vậy, chị An bước tới và chặn lại: "Cậu Nam, Cố Văn và vợ cậu hai đã ngủ rồi, nếu cậu có việc gì thì hãy quay lại vào ngày mai ạ”
“Chị An, mặc dù bây giờ chị đang đi theo Cố Văn làm việc nhưng chị trái ý tôi cũng không tốt đâu”
Khắp người Cố Nam toát ra mùi rượu nồng nặc. Chị An lặng lẽ bịt mũi, tự hỏi người đàn ông say xỉn này đến đây chơi sao?
Thấy Cố Nam vẫn muốn tiếp tục đi vào trong, chị An lại ngăn anh ta lại: "Cậu Nam, ngày mai cậu hãy đến đây đi. Họ đã nghỉ ngơi rồi, quả thật không thích hợp để quấy rây họ một cách tùy tiện như vậy, cho nên...”
"Chị An, nể tình trước đây chị từng làm việc ở nhà chúng tôi, tôi không muốn so đo với chị. Nếu chị dám ngăn cản, tôi không ngại ném chị ra ngoài đâu”
Cố Nam sốt ruột nói, hôm nay anh ta đến đây chỉ để hỏi Cố Văn cách giải quyết vấn đề.
Nếu không phải tại Cố Văn gọi điện cho anh ta thì làm sao Mộc Diệp có thể biết được anh ta đang ở trong quán bar chứ?: “Tôi muốn xem ai dám vào nhà tôi mà ném người của
Tôi ra ngoài một cách không hề nể nang như vậy” Cố Văn vốn đã nghỉ ngơi, nhưng khi anh nghe thấy tiếng động thì bất đắc dĩ đứng dậy. Anh ngồi lên xe lăn đi tới khúc quanh thang lầu, nhìn kẻ gây rối ở trước mặt, với vẻ không kiên nhãn.
Sau khi nhìn thấy Cố Văn, Cố Nam đã ngừng nói những điều vô nghĩa với chị An: "Cố Văn, tao tới đây chỉ để hỏi mày một câu. Mày đã đối phó với nhà họ Mộc như thế nào vậy? Mộc Sĩ nợ rất nhiều tiền cờ bạc, chẳng lẽ mày thực sự để cho bản thân bị lợi dụng sao?”
"Việc tôi giải quyết không liên quan gì đến anh. Đừng quên rằng chuyện hợp, đồng bên Tây Âu sẽ do tôi toàn quyền xử lý, vì vậy anh không có quyền hỏi tôi.”
Cố Văn không cho anh ta chút thể diện nào. Nửa đêm nửa hôm rồi mà người đàn ông này lại tới gây chuyện, không những vậy còn đe dọa sẽ ném chị An ra ngoài nữa chứ, đúng là không để Cố Văn vào trong mắt.
"Cố Văn, đừng nghĩ rằng tao sẽ bỏ qua cho mày sau khi mày. thương lượng được một hợp đồng lớn. Toàn bộ công ty vẫn là của Cố Nam tao. Bao nhiêu năm qua, nếu không có lòng tốt của tao, làm sao mày có thể ở lại và làm việc trong nhà họ Cố hả? Không ai trong nhà họ Cố hy vọng một kẻ có khiếm khuyết về cơ thể lại ngồi lên vị trí Tổng giám đốc đâu” Có lẽ là do uống rượu nên Cố Nam nói chuyện cũng không hề dùng não của mình.
"Cố Nam, anh đang cảm thấy bản thân kém cỏi vì anh hoàn Toàn không thể lay chuyển được tôi. Nếu không phải vì vụ tai nạn xe hơi kia, anh cảm thấy mình có thể ngồi lên vị trí Tổng. giám đốc sao?”
Có mấy lời Cố Văn không nói không có nghĩa là trong lòng anh không rõ ràng.
Cố Văn biết chính xác những gì Cố Nam đã làm trong những năm qua, anh không trở mặt với người đàn ông này, đơn giản chính là vẫn còn có ý giữ mặt mũi cho nhà họ Cố: "Mày..”