Vì vậy, người phụ nữ như vậy mới xứng với Cố Văn, còn cô chỉ là một người bị nhà họ Mộc vứt bỏ, không xứng với anh.
Mộc Mai chưa bao giờ quan tâm đến chuyện gia đình thế này trước đây, nhưng bây giờ cô phải làm thế.
Cô không những không giúp được gì cho Cố Văn mà còn luôn gây rắc rối cho anh.
“Cô không được nghĩ như thế.
Không có sự phân biệt cao thấp trong cuộc sống. Mặc dù Mạch Lam có ý với Cố Văn, nhưng Cố Văn lại chưa bao giờ cho cô ta cơ hội. họ chỉ là quan hệ bạn bè, không có gì thay đổi được”.
Người mang thai thường xuyên nghỉ ngờ, Mộc Mai suy nghĩ quá nhiều sẽ không tốt cho thai nhỉ trong bụng, Chị An không muốn Mộc Mai suy nghĩ mù quáng.
Mộc Mai vẫn cúi đầu, tuy là nói như vậy, nhưng vừa rồi, nhìn bọn họ trao đổi, rõ ràng là hiểu nhau rất Kĩ.
Kiểu hiểu ngầm này không phải là thứ mà chỉ ngày một ngày hai là có được.
Nhìn cách họ tương tác với nhau, Mộc Mai rất ghen tị, nhưng lại không muốn nhìn thấy.
“Không sao đâu, tôi chịu được, nếu tôi không ra đi thì bọn họ sẽ không được ở bên nhau”
Mộc Mai trước giờ chưa từng nghĩ đến những chuyện này, chắc do đang mang thai nên mới nhạy cảm như vậy. “Mộc Mai, hiện tại cô và Cố Văn đã kết hôn, người khác rất khó xen vào, vợ chồng là một thể, nhất định phải quan †âm đến tình cảm của nhau”
Mộc Mai biết Chị An nói lời này, chỉ là muốn an ủi mình không nên nghĩ nhiều, cô mỉm cười: “Nghe chị nói như vậy, trong lòng tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Tôi vừa rồi chỉ là quá xúc động, không kiêm chế được cảm xúc” ` “Cô đấy, không phải là cô thật sự không hiểu, tự nhiên lại ôm mấy chuyện vụn vặt này vào người. Được rồi, cứ uống canh gà rồi nghỉ ngơi đi, Cố Văn nhất định sẽ không để một người phụ nữ ngủ lại nhà đâu, cậu ấy sẽ lên bây tự giờ.
Sau khi chị An nói xong, lập tức đi xuống lầu, Mộc Mai nằm ở trên giường, nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô. Không lâu sau, Cố Văn mở cửa đi vào, nhìn thấy người nằm trên giường vân còn chưa ngủ, liền cười hỏi: “Em tức giận sao?”
Mộc Mai đẩy bàn tay đang muốn vuốt ve trên bụng mình ra: “Các người bàn bạc công việc, là tốt cho anh mà, em lên đây nghỉ ngơi để không làm phiền anh”
Nghe lời giải thích của cô vợ bé bỏng, ý cười trong mắt Cố Văn trở lên nhiều hơn, ngả người lên giường và nằm xuống bên cạnh Mộc Mai: “Anh biết, em cảm thấy khó chịu khi thấy bọn anh ở cùng một chõ, vì vậy mới chạy lên đây”
Cố Văn biết rõ tính tình của Mộc Mai, và đương nhiên biết cô đang nghĩ gì, vì vậy anh vội vàng lên cùng cô sau khi hoàn thành công việc.
“Đây là việc riêng của anh, và cô ấy là bạn thuở nhỏ của anh, nên em không ghen tiMộc Mai đẩy chiếc gối sang bên cạnh Gố Văn và chính mình gối lên một nửa.
“Còn nói là không có, Mộc Mai, em suýt nữa đã hiện hai chữ uất ức ở trên mặt rồi kìa, anh đã nói rồi, anh và Mạch Lam không có quan hệ nào khác. Vì anh là chồng của em, anh sẽ có trách nhiệm với em, và sẽ có trách nhiệm với tình cảm của chúng ta, tuyệt đối sẽ không lăng nhăng bên ngoài.”