“Haha” Mạc Văn cười nhạo: “Công †y của anh đang bị người khác cầm trong tay rồi. Vậy mà anh vẫn còn thời gian quan tâm đến mối quan hệ của tôi và Mộc Mai” “Công ty không phải chỉ một mình tôi. Đừng quên, trong công ty này anh cũng có phần. Nếu công ty phá sản, anh cũng sẽ không được lợi gì.”
Chính Mạc Văn là người chủ động liên lạc với Cố Nam, ngay cả khi công ty phá sản, cũng chính Mạc Văn mới là người bị lỗ nặng.
Mạc Văn cười lạnh: “Anh nhầm rồi.
Nếu công ty này phá sản, tôi chỉ mất đi một ít tiền mà thôi, không ảnh hưởng gì cả. Nhưng đối với anh, thì sẽ mất đi cơ hội đối đầu với Cố Văn, đến lúc đó anh sẽ không thể cùng đẳng cấp với Cố Văn được nữa”
Đối với một công ty như Cố Nam, anh ta có mở thêm mười mấy cái cũng không tính là gì, nhưng Cố Nam thì không thể, anh ta đã dành hết thời gian và sức lực cho công ty này, nếu công ty mất đi, anh ta sẽ chẳng còn gì cả.
Cố Nam im lặng trước sự chế giều của Mạc Văn, những gì Mạc Văn nói đều là sự thật, nếu công ty biến mất thì tiền bạc và địa vị hiện tại của anh ta cũng sẽ tan theo. mây gió.
“Công ty này là mạng sống của anh, anh nên biết cách giải quyết” Mạc Văn nhắc nhở Gố Nam và yêu cầu anh ta †ập trung toàn bộ sức lực cho công ty.
Sau khi Mạc Văn rời đi, Cố Nam gạt tất cả mọi thứ trên bàn xuống đất, vẻ mặt độc ác: “Cố Văn, tôi và cậu không đội trời chung”
Âm thanh tin nhắn từ điện thoại phát ra “Ting ting”.
Cố Nam cầm điện thoại di động lên xem, hóa ra đây là thông báo chỉ tiêu.
Không cần phải đoán Cố Nam cũng biết ai đã làm điều này, chỉ có Mộc Diệp mới có thể tiêu tiền của mình như thế này.
Trong những ngày qua, thái độ của Mộc Diệp đối với anh †a đã thay đổi rõ ràng, đặc biệt là sau khi rời công ty, mỗi lần anh ta về nhà thì đều cố tình gây chuyện và cãi vã, đến nỗi bây giờ Cố Nam không muốn nhìn thấy Mộc Diệp nữa.
Nhưng Cố Nam biết mình không thể làm gì được Mộc Diệp, công ty này còn có sự giúp sức của nhà họ
nếu làm cho Mộc Sĩ tức giận thì không có gì tốt cả. Tuy nhiên, Cố Nam không biết là lúc này Mộc Diệp đã trang điểm xinh đẹp đi ra ngoài.
Mộc Diệp cầm lấy gương trang điểm, soi lớp trang điểm tỉnh tế trên mặt mình, nở nụ cười quyến rũ: “Lần này, mình phải nắm bắt lấy cơ hội”
Không lâu sau, Cố Văn bước vào phòng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Mộc Diệp: “Có chuyện gì cô nhanh nói đi, tôi đang rất bận”
Mộc Diệp cất gương trang điểm đi, khuôn mặt thanh tú nở ra nụ cười: “Tổng giám đốc Gố đúng là bận rộn. Tôi đã hẹn anh lâu như vậy rồi, nếu không phải vì mặt mũi của em gái tôi, e răng anh cũng không quan tâm đến tôi rồi” Cố Văn cười lạnh, nếu không phải cô †a nói về Mộc Mai, thì anh đang bận rộn như này nên không gặp cô ta được. “Có chuyện gì cô nhanh nói đi, tôi đang có nhiều việc” Cố Văn liếc nhìn đồng hồ và thúc giục.