Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Nam chỉ mong có thể sớm kiểm soát được công ty, để không sợ bị người khác đe dọa.

Về việc Cố Văn đang làm gì, đó là việc riêng của anh, Cố Nam không muốn quan tâm đến nó.

Khi Cố Văn và Mộc Mai trở về biệt thự, chị An đã chuẩn bị thức ăn, biết là bọn họ ở bên kia ăn không ngon.

Mộc Mai đang uống canh gà tẩm bổ thì cửa đột nhiên vang lên, hóa ra là Mạch Lam.



Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi canh gà, trên mặt Mạch Lam nở nụ cười: “Thơm quá, không biết tôi có phúc đẻ nếm thử không?”

“Có, có, trong nhà còn nhiều mà, mau vào nếm thử đi” Mộc Mai nói xong, rồi để Mạch Lam đi vào, giống như đang tiếp đón một người bạn cũ, Mạch Lam cũng không khách khí, lập tức cầm cái túi đưa vào tay Cố Văn: “Đây là thông tin mà tôi thu được, anh xem trước đi, để tôi nếm thử món canh gà đã”

Sau khi thả túi xuống, Mạch Lam lập tức đi tới bàn, nhìn bát của Mộc Mai bóng nhây, cô ta tiến lại gần và hỏi: “Gần đây nghe nói là cô có thai, có phải rất vất vả không?”

“Tôi không cảm thấy vất vả, chỉ là vừa nấy tôi vẫn chưa ăn gì, cảm thấy dạ dày trống rồng, bởi vì đứa bé nên không thể không ăn, tôi có chút sợ hãi là sau này sẽ trở nên mập ú"

Mặc dù Mộc Mai đã từ lâu không còn ở tầng lớp thượng lưu nhưng vẫn cần giữ gìn vóc dáng và sức khỏe của mình, cô ấy không muốn vì sinh con mà vóc dáng bị mất đi: Mộc Mai bảo chị An múc cho Mạch Lam một bát, sau khi uống xong Mạch Lam không ngừng trầm trồ: “Chị An, tay nghề của chị ngày càng tốt, lúc trước khi ở với Cố Văn tôi thường được uống canh của chị, nhoáng một cái đã nhiều năm không được thưởng thức hương vị này rồi” “Đâu có, cô Mạch Lam thích uống.



Đó là may mắn của bát canh này, các người tiếp tục nói chuyện, tôi sẽ đi làm món khác” Tay nghề của chị An rất tốt, cả hai người phụ nữ đều rất thích uống, có công hiểu bổ máu bổ khí.

Cố Văn kiểm tra tài liệu, nhíu mày thật chặt: “Cố Nam muốn mua mảnh đất ở ngoại ô phía Tây Nam, không sợ ăn không nổi sao?”

“Tôi cũng rất tò mò, vùng ngoại ô phía Tây Nam là một bãi đất hoang, dù có mua lại cũng chẳng có ích lợi gì. Tuy nhiên, nhìn vào bản dự án của anh ta, quả thực cũng có cơ hội, nơi đó hẻo lánh, nếu xây một khu vui chơi, có lẽ tiền lời sẽ rất nhiều”

Mạch Lam ni dự án trong thông tin, phải nói Cố Nam đúng là rất biết tính toán, có thể thấy được công dụng của mảnh đất đó, nếu nó vô dụng thì người đàn ông này nhất định sẽ không mua, lãng phí tiền bạc.

“Một số lượng lớn cổ đông đã đi theo Cố Nam rồi, thời gian này cô đã hợp tác với Cố Nam, chắc là cô sẽ biết lúc nào anh ấy sẽ hành động. Chúng ta phải đề phòng trước khi nó xảy ra”

Cố Văn vừa nói vừa xem bản hợp đồng, nhưng lúc này Mộc Mai mới ngẩng đầu lên, Mạch Lam có vẻ như không biết răng Cố Văn có công ty ở nước ngoài.

Cố Văn thậm chí không nói với Mạch Lam sao? Sợ là anh cũng có ý đề phòng Mạch Lam.

“Tiếp theo anh định làm gì? Tôi nghe Cố Nam nói rằng anh đã xin nghỉ phép mười tháng, như vậy thì lúc anh trở về, anh đã không còn chỗ đứng rồi, ngay cả khi chú của anh có thể sử dụng quyên lực của mình cho anh một chỗ đứng trong công ty, thì những cấp dưới của anh cũng không được sử dụng nữa”

“Những giám đốc đó, trước đây họ bảo vệ tôi vì hồi đó-tôi đã cho họ quyền lợi, nhưng bây giờ nếu tôi không ở trong công ty, họ nhất định sẽ đi theo Cố Nam” ï Mạch Lam uống một ngụm canh gà, chậm rãi nói: “Anh đã biết kết quả rồi, tại sao lại phải nghỉ dài như vậy? Cho dù bây giờ Mộc Mai đang mang thai, anh cũng không cần ở bên cô ấy suốt ngày, anh có thể thuê bảo mãu hoặc để chị An chăm sóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK