Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tô Ngọc Vân, bà còn biết liêm sỉ không hả, bà còn dám uy hiếp tôi thêm câu nào, tôi sẽ lấy mạng bà trước.” Mộc Mai giận giữ quát.

“Vậy thì phải xem xem ai trong chúng ta ra tay nhanh hơn rồi.”

Mộc Sĩ nghe thấy lời của Tô Ngọc Vân, trên mặt lộ ra một vẻ không vừa ý: “Đã nói với bà rồi, đừng có đi làm phiền Mộc Mai nữa.”

“Đã làm sao? Nó bắt nạt con gái của chúng ta, chẳng lẽ người làm thím như tôi lại không thể dạy dỗ nó mấy lời à?”



Sau khi cúp điện thoại, Mộc Mai ném văng chiếc máy xuống đất, Cố Văn đang ở trong làm việc nghe thấy tiếng động thì đẩy xe lăn ra ngoài.

“Sao thế?” Cố Văn dịu dàng hỏi.

“Không có gì.’ Mộc Mai không muốn để Cố Văn biết được chuyện này, hiện giờ anh đã quá bận rồi.

Cố Văn đi đến bên cạnh Mộc Mai, nhặt điện thoại di động lên đặt xuống bàn: “Đừng quên tôi là chồng em đấy.”

“Tồỏ Ngọc Vân bảo tôi trở về nhà họ Mộc, bà ta bảo có chuyện muốn tìm tôi nhưng tôi không muốn về. Có điều bà ta lại đang nắm giữ tính mạng của mẹ tôi, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác.” Mộc Mai nhăn nhó.

Tuy nhiên loại chuyện như vậy vốn chẳng là gì trong mắt Cố Văn: “Đừng lo, tôi sẽ cùng trở về với em.”

“Nhưng mà…” Mộc Mai có phần do dự, chút chuyện nhỏ như vậy còn phải làm phiền Cố Văn thì sau này làm cô có thể chống đỡ một mình được đây?

“Chẳng lẽ em đã quên những lời khi trước tôi đã nói với em rồi hay sao? Em đừng quên, nhà họ Mộc không chỉ có mỗi mình Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân thôi đâu.” Cố Văn lên tiếng nhắc nhở.

Nghe anh nói như vậy, dường như Mộc Mai đã hiểu được lời của anh: “Ý của anh là bảo ông nội cùng về à?”

“Nhà họ Mộc hiện giờ vẫn do Mộc Đoàn định đoạt, sao Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân có thể vượt mặt Mộc Đoàn mà ra †ay với em chứ?”

Sau khi nghe xong, Mộc Mai vốn còn đang đau lòng đã lập tức bình tĩnh trở lại: ‘Nếu đã vậy rồi thì tôi sẽ gọi điện thoại cho ông nội, bảo ông tối nay cùng MC: Lúc hai người đến được biệt thự nhà họ Mộc, quản gia trông thấy Cố Văn và Mộc Mai thì không dám ngó lơ, mở cửa ra ngay.

Tô Ngọc Vân nhìn thấy hai người Cố Văn và Mộc Mai cùng quay về với nhau thì lập tức không vui.

“Mộc Mai, mày nghĩ mày quay về thì cả nhà tao sẽ ức hiếp mày à mà dẫn theo Cố Văn về cùng?” Giọng điệu Tô Ngọc Vân chua ngoa cay nghiệt, nhìn Cố Văn cùng với đôi chân của anh, trên mặt lộ ra vẻ bực mình.

Mộc Mai không hề để ý đến người đàn bà này, cô đẩy Cố Văn đến bên cạnh sô pha, lấy quả táo trên bàn, bắt đầu gọt.

“Mộc Mai, tao nói chuyện với mày, không lẽ mày không nghe thấy hả? Đây là thái độ của mày khi nói chuyện với người lớn à?”

“Lời này của thím nói sai rồi, lúc nấy tôi đâu có nói chuyện với bà, sao lại có thái độ không tốt được chứ?”

Mộc Mai cũng không muốn tiếp tục nhẫn nại nữa mà cãi vã với Tô Ngọc Vân. Cô không muốn chịu sự uy hiếp, cưỡng bức của người đàn bà này nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK