Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay người lại, cô nói với Ninh Thanh Trúc: “Với loại người châm ngòi ly gián như cô thì tốt nhất là ít nói chuyện lại cho yên bình”

Mộc Mai cầm đồ rời đi, khi vừa định bước ra cửa thì cô quay lại nhìn Ninh Thanh Trúc, nói: “Có một câu tôi muốn nhắc nhở cô, đừng có cố lấy những thứ không thuộc về mình”

Mộc Mai cũng không quên trong cuộc gọi video lần trước cô ta đã muốn làm gì, cô ta ăn mặc hớ hênh mà còn dám dựa vào Cố Văn gần như vậy, cô biết chắc cô ta thừa dịp cô không có ở đó mà câu dẫn anh, tiếc là Cố Văn không có bất cứ tình cảm nào với cô ta.

Ninh Thanh Trúc đứng tại chỗ, năm chặt tay, nghe các đồng nghiệp đều đang bàn tán về mình thì cô ta giận giữ hét lên: “Mấy người đang lẩm bẩm qì đó? Có gì thì sao. không nói thẳng ra, tôi nói cho các người biết, cô ta cũng chỉ là người ngoài, Cố Văn là anh họ tôi, anh ấy tuyệt đối sẽ không thiên vị một người ngoài đâu.”



Elsa lập tức đứng dậy và nói với người phụ nữ trước mặt: “Tôi còn tưởng cô sẽ tiếp tục giả vờ nữa chứ! Thành thật mà nói, chúng tôi cũng không thích dáng vẻ giả bộ yếu đuối của cô. Ngay nào cô cũng đi quyến rũ Cố Văn, lại còn cứ anh họ ơi anh họ à, ai không biết còn tưởng hai người là người yêu nhau nữa đấy”

nói cho mẩy người biết, nếu còn tiếp tục nói bậy bạ nữa là tôi bảo anh họ đuổi việc mấy người liền đấy, đừng quên Cố Nam cũng là anh họ của tôi”

“Ha ha, thế luôn à? Nếu không nhờ có Cố Văn và Cố Nam, cô nghĩ răng cô có thể ở lại công ty sao?” Đường Vân Anh tiếp tục nói, các đồng nghiệp cùng phụ họa theo.

“Mấy người... mấy người” Ninh Thanh Trúc bị chọc tức đến mức không nói nên lời.

Tất cả chuyện này đều là lỗi của Mộc Mai, tại sao chị ta lại khó xử mình trước mặt nhiều người như vậy chứ, rõ ràng là chị ta cố ý muốn mình trở thành mục tiêu công kích của các nhân viên trong công ty đây mà.

Mà ở bên kia, Mộc Mai đang đến chỗ ngã tư thì tình cờ thấy Cố Văn ngồi xe lăn đi về nhà, nhanh chóng chạy đến: “Cố Văn, em đã ký được hợp đồng rồi này”



“Hoàn thành nhiệm vụ chỉ trong một tháng, anh đã nói là em có năng lực mà” Cố Văn nói.

Mộc Mai ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện trên mặt Cố Văn có vết máu bầm: “Mặt của anh bị sao vậy?”

“Anh nghe Bạch Lâm Anh nói em chuẩn bị trở về nên hơi lo lắng, lúc xuống xe không cẩn thận ngã, lúc về đã bôi rượu thuốc lên rồi”

Cố Văn còn chưa nói xong thì Mộc Mai đã ôm người đàn ông vào trong ngực, dặn dò: “Về sau phải cẩn thận một chút, nếu không em sẽ rất đau lòng”

Cảm nhận được sự ấm áp đến từ Mộc Mai, anh nở một nụ cười đã lâu ngày không nhìn thấy: “Trong khoảng thời gian em không có ở đây, anh không có tâm trạng đi làm nên nên đã ở biệt thự, vừa nhàn rỗi lại vừa vui vẻ tự do”

“Thảo nào Ninh Thanh Trúc lại nói cả ngày không nhìn thấy anh. Chỉ là trông dáng vẻ của cô ta, ai không biết còn tưởng rằng anh đã có niềm vui mới”

“Lúc đầu anh đã không đồng ý việc em nhận nó vào làm ở công ty, bây giờ lại gây cho mình nhiều phiên phức như vậy, em cần gì phải khổ thế chị Cô Văn hiểu rõ trong đầu người đàn bà kia đang nghĩ gì,

rõ ràng anh đã từ chối rất nhiều lần nhưng cô ta vẫn ngang nhiên làm theo ý mình, việc này khiến cho Cố Văn rất đau đầu.

“Lúc đó em hi vọng cô ta có thể làm việc ở bên cạnh em, không gây chuyện, nhưng không ngờ tới cô ta lại chạy đi quyến rũ anh, lại còn quyến rũ ngay trước mắt em nữa chứ! Đừng để cho em năm được cái đuôi hồ ly của cô ta, nếu không đến lúc đó em sẽ cho cô ta biết tay”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK