Người phụ nữ kia tưởng mình là phượng hoàng thật sao? Cô ta chỉ là một con gà rừng thôi.
“Hai người đừng làm loạn nữa, con tưởng bây giờ nó còn là người của nhà họ Mộc chúng ta à? Nếu dạy dỗ Mộc Mai thì sẽ chỉ khiến hai nhà Gố – Mộc càng kết thù thôi, vì một Mộc Mai nho nhỏ, như vậy không đáng.”
Mộc Sĩ coi trọng lợi ích của hai nhà Cố – Mộc hơn nhiều.
Mộc Diệp không tha: “Ba, ba nỡ nhìn con bị bắt nạt vậy sao, ba không nhìn thấy thái độ của Cố Nam với con đâu, nhất định là vì Mộc Mai, ba phải làm chủ cho con.”
“Mộc Sĩ, rốt cuộc ông là ba của Mộc Mai hay là ba của Mộc Diệp? Bây giờ nó dám không coi Mộc Diệp ra gì, sau này sẽ còn thế nào nữa? Ông đừng quên nó đã gả vào nhà họ Cố thế nào!”
“Đã nói vậy thì bà cũng đừng quên, lúc đầu là vì Mộc Diệp không muốn gả cho Cố Văn nên mới bắt Mộc Mai gả cho cậu ta thay mình, nếu cứ tiếp tục truy hỏi chuyện này, chỉ sợ sẽ khiến nhà họ Cố và nhà chúng ta có ngăn cách.”
Mộc Sĩ nói xong thì trâm tư suy nghĩ, chuyện này vô cùng khó giải quyết, nếu ra tay từ Mộc Mai, chỉ sợ sẽ khiến những người đó biết sự thật Mộc Mai gả thay, còn nếu ra tay từ Cố Văn, thì giờ họ vấn chưa có năng lực đó.
“Ông vẫn sợ Cố Văn đúng không?”
Tô Ngọc Vân thấy Mộc Sĩ do dự như vậy thì vô cùng bất mãn, người làm ba chẳng lẽ không nên ra mặt giúp con gái mình ư?
“Đúng là lòng dạ đàn bà, bà thì biết cái gì? Tuy bây giờ Cố Văn không có thực quyền, nhưng năm năm trước cậu ta là tổng giám đốc quản lý cả tập đoàn nhà họ Gố, bà cho rằng bây giờ thực lực của cậu ta sẽ yếu đi sao?”
Mấy năm nay Cố Văn vẫn xây dựng thế lực của mình, địa vị ở trong công ty không thể lay chuyển được.
“Vậy ông cũng không thể nhìn con gái mình bị bắt nạt như vậy được, nếu ông không ra mặt cho con bé thì tôi sẽ đích thân đi hỏi Mộc Mai xem có chuyện gì.”
“Có thể đừng làm loạn thêm nữa không? Bây giờ vấn đề cần giải quyết là tại sao đột nhiên Cố Nam lại lạnh nhạt với con gái chúng ta.”
“Bây giờ đã là lúc nào rồi mà ông còn bận tâm đến lợi ích của hai nhà?
Rốt cuộc là con gái quan trọng hơn hay là lợi ích quan trọng hơn?”
Tô Ngọc Vân cực kì bất mãn, năm đó bà ta cũng vì lợi ích của gia tộc nên mới lấy người đàn ông này, bà ta không muốn con gái cũng đi theo vết xe đổ đó.
“Hạnh phúc của con gái bà được xây dựng trên cơ sở là lợi ích của nhà họ Mộc chúng ta đấy, nếu không có cái gì, chỉ dựa vào cái mặt nó thì có thể đứng vững được trong gia tộc nào?”
Mộc Sĩ nói xong thì tức giận hất tay.
Một giây sau, tiếng cửa lớn vang lên, quản gia đi mở cửa, không ngờ lại là Cố Nam.
“Ông chủ bà chủ, cậu cả nhà họ Cố ấn đến.
Mấy người còn đang sầu não, không ngờ vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến rồi: ‘Mau mời vào!”
Thấy Cố Nam một tay cầm hoa hồng, một tay cầm hộp quà, Mộc Sĩ cũng biết cần làm gì rồi.