Mộc Mai nghe xong lời này, tức giận ném tất cả tài liệu lên trên bàn, cô giữ tay của Mộc Diệp, tức giận đùng đùng nói: 'Phải rồi nhỉ, hồi đó nếu không phải là chị cho phép, thì sao Cố Văn lại kết hôn với tôi, nhỉ? Sao? Bây giờ chị thấy hối hận rồi à? Tôi nói cho chị biết, bây giờ Cố Văn là người đàn ông của tôi, chị dám đụng tới anh ấy một cái hay là bôi nhọ anh ấy một câu, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chị đâu”
Ninh Thanh Trúc ở bên cạnh, trong lúc nghe hai chị em họ nói chuyện, sau khi nghe được đầy đủ thì sững sờ tại chô, cô ta không ngờ vậy mà còn có chuyện như thế này.
Nếu như Cố Nam biết bạn gái của mình có hôn ước với em trai của mình, thì không biết là trong lòng anh ta sẽ có cảm tưởng như thế nào nhỉ.
Ninh Thanh Trúc lặng lẽ mở điện thoại ra, bấm vào chức năng ghi âm, thu lại tất cả những lời đối thoại của Mộc Mai và Mộc Diệp vào trong điện thoại di động. Cô ta biết rõ cơ hội xoay người của mình đã tới rồi.
Trong nháy mắt, Mộc Diệp vung tay bàn tay đang giữ chặt †ay của mình ra: 'Mộc Mai, mày muốn làm gì? Mày muốn tạo phản à? Mày đừng có quên bây giờ mày là người của nhà họ Mộc đấy!”
"Nhà họ Mộc? Mộc Diệp, chỉ sợ là người nhà họ Mộc cũng chỉ kính trọng một mình cô cả là chị đây thôi, tôi
( chẳng qua chỉ là một quân cờ đế nhà họ Cố cân đo đong đếm mà thôi." Trước kia Mộc Mai cũng đã nói qua, người phụ nữ này không phải là đèn đã cạn dầu gì, hôm nay cô ta vênh váo ở đây, chẳng qua là hy vọng bản thân có thể thành hôn với Cố Nam sớm hơn một chút, như vậy mới có thể yên tâm hơn mà thôi.
“Mày..” Tâm tư của Mộc Diệp bị Mộc Mai đoán được,
có chút chột dạ, nhưng mà Mộc Diệp là người như thế nào chứ, tất nhiên không có khả năng là cô ta sẽ thừa nhận.
Sau đó Mộc Diệp lập tức ngồi lên trên ghế: “Đây là chuyện của tao, không có bất cứ quan hệ gì tới mày cả, mày nên quản cho tốt chuyện của mình đi, quản tốt Cố Văn của mày đi, đó mới là cách đáp lại cho nhà họ Mộc tốt nhất, nếu không phải bởi vì có Cố Văn mới giúp nhà họ Mộc bọn tao đến được ngày hôm nay, chỉ sợ hiện tại mày ngay cả việc chỉ trả tiền thuốc men cho mẹ. mình cũng không lo liệu nổi đấy”
Mộc Diệp, trừ lấy mẹ tôi ra uy hiếp, thì chị không còn cách nào khác à? Mẹ tôi đã không còn cần tới sự trợ giúp của nhà họ Mộc từ lâu rồi, cho nên chị cũng không cần phải tiếp tục lấy bà ấy ra nói nữa, nếu chị muốn chờ, vậy chị cứ từ từ chờ mà đil”
Mộc Mai nói xong liền liếc mắt về phía Ninh Thanh Trúc bên cạnh, vốn dĩ, cho rằng khi nhìn thấy hai người họ cãi nhau, cô ta sẽ đi ra ngoài, không nghĩ tới cô ta vân ở chỗ
này nhìn, thật đúng là không có chút ý tứ nào hết, Mộc Mai khẽ thở dài rồi đi tới phòng họp.
Chờ sau khi trở lại phòng họp, đôi lông mày của Cố Văn càng nhíu chặt hơn, nhìn về phía cô: “Sao lại đi lâu như: vậy chứ, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra à?
Mộc Mai: “.” Người đàn ông này có siêu năng lực à? Đoán một lần mà đã đúng rồi!
Mộc Mai cũng không trả lời câu hỏi của Cố Văn, mà nhìn về phía Cố Nam: “Tổng giám đốc Nam, bạn gái của anh đang ở dưới tầng chờ anh, bây giờ thảo luận cũng không có bất cứ kết quả nào, ˆ anh vẫn nên đi xuống với chị ta đi, cuộc họp lùi lại một chút, tôi nghĩ mọi người hẳn cũng sẽ không có ý kiến gì đâu nhỉ?”
Nghe tới đó, Cố Nam nhăn mày lại, trước đó anh ta đã nói với Mộc Diệp, trong thời gian làm việc đừng tới quấy rây anh ta, vì cái gì mà cô ta lại muốn tới đây gây thêm phiền phức cho mình vậy!
Nhưng rốt cuộc vân không đành lòng để cô ta ở dưới tầng đợi mình mãi, vậy nên anh ta tạm dừng cuộc họp rồi đi xuống tầng.