Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh khinh thường em, không ngừng sỉ vả em, nhưng mỗi lần người giành lấy thắng lợi đều là em, không phải sao?” "Cố Văn, cậu đừng cho là tôi không biết cậu đang muốn làm cái gì, mấy. ngày nay công ty liên tiếp xảy ra vấn đề, đều là do cậu ở sau lưng gây rối có phải không?” Cố Nam không muốn nói chuyện vòng vo nữa với Cố Văn nữa, trực tiếp khẳng định Cố Văn là người phải chịu toàn bộ trách nhiệm.

Tất cả những sự cố của công ty đến lúc này vân chưa được giải quyết xong khiến anh ta cảm thấy rất bực bội, loay hoay đến sứt đầu mẻ trán tìm cách khắc phục ổn thỏa nhất, hơn nữa sau khi điều tra mới biết những thứ này đều là cho Cố Văn một tay gây nên để hại anh ta. "Công ty là do anh quản lí, bây giờ xảy ra chuyện lại đến đây đổ lên đầu tôi?" Cố Văn cảm thấy tình hình hiện tại vừa châm chọc, nhưng cũng tức cười quá đổi: "Nói ra những lời này, anh không thấy xấu hổ về bản thân mình à?”

Nhìn dáng vẻ ung dung, tự tại của Cố Văn, Cố Nam càng giận dữ hơn, nhưng nỗi bực tức ấy lại chẳng có nơi để trút ra ngoài, hết thảy chỉ càng khiến anh ta có thêm lý do †in răng những khó khăn đang gặp phải đều là do Cố Văn tạo ra.



"Cố Văn, tôi cảnh cáo cậu, cậu mau dừng tay lại cho tôi, đừng có mà tiếp tục mấy trò ném đá giấu tay nữa!" Cố Nam bước tới định nắm lấy cổ áo xách Cố Văn lên, nhưng Cố Văn đã kịp thời lui xe lăn về phía sau, khiến tay anh ta

'Anh cả, anh ra tay với một người bị liệt hai chân như tôi, thật sự không tốt lắm đâu!" Cố Văn không sợ hãi chút nào, anh vẫn cứ thong dong như chẳng có gì xảy ra vậy, ngược lại là Cố Nam, anh ta vô cùng lúng túng, đã để cho Cố Văn tránh thoát, dù có ra tay thêm lần nữa cũng chẳng thể nào thực hiện được.

"Cố Văn, cậu tốt nhất đừng có lén lút hại tôi nữa, nếu để cho tôi tìm ra bằng chứng thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu một cách dễ dàng như ngày hôm nay đâu”

Cố Nam cảnh cáo thêm một lần nữa, không chỉ vậy anh †a còn nhìn chằm chằm hai chân đã bại liệt của Cố Văn như đang ngầm uy hiếp, đe dọa vậy.



Anh ta đã cho người điều tra nguyên nhân của những vấn đề đang xảy ra ở công ty từ lâu, ai ngờ lúc điều tra lại tìm ra được một số tài liệu bị mã hóa ở trong kho số liệu của công ty, những tài liệu này được bảo vệ bởi một bức tường lửa có độ bảo mật cao, việc phá giải nó khó đến mức những nhân viên ở bộ phận kĩ thuật của công ty giải mãi vẫn giải không ra những nội dung mã hóa đó.

Ngoài trừ bản thân Cố Văn ra thì thật sự là chẳng có một ai khác lại có ; khả năng âm thầm thay đổi những thứ trong kho số liệu của công ty mà không để bất kì người nào hay biết cả.

"Cố Văn, đã là người thì phải biết tự mình hiểu lấy mình, cậu đã là người tàn tật, thì chỉ cân dành thời gian chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi, đừng có suốt ngày mơ mộng những điều viễn vọng, như vậy chẳng có ích gì cho cậu 3 cả.

Năm năm trước Cố Văn đã chứng minh năng lực xuất chúng của bản thân khi đảm đương tốt chức tổng giám đốc, cho dù bây giờ đã rời khỏi chiếc ghế đó, nhưng vẫn khiến cho người khác không dám coi thường.

Hay ít nhất là những lúc hai người đối đầu với nhau thì Cố Nam rất khó để giành lấy được lợi ích gì từ chỗ của Cố Văn.

Còn may lúc này hai chân của Cố Văn bị thương nặng, cho nên chẳng thể nào ảnh hưởng đến địa vị của anh ta, vì Cố Văn thật sự là một đối thủ vô cùng đáng gờm.

Vào thời điểm Cố Nam giành lấy cơ hội lên nắm giữ chức tổng giám tốc của „ Công ty Hưng Thịnh cách làm hết sức liều mạng, không từ bất kì thủ đoạn trong tối ngoài sáng nào cả. Người khác không biết, nhưng trong lòng anh ta cũng tự hiểu lấy những người trong hội đồng quản thị ngoài mặt thì ra vẻ rất tận tụy, nhưng người họ kính phục và trung thành nhất thì vẫn là Cố Văn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK