Chị dâu có năng lực có thể tự mình giải quyết hết được những chuyện này, anh phải tin tưởng chị ấy” Sở Trọng Văn nói ra quan điểm của chính mình, cũng xứng đáng với cái đanh xưng gọi là người đứng ngoài xem thì sáng suốt, thành tích hiện tại của Công ty cũng có một phần công lao của Mộc Mai, cô không có yếu ớt đến như vậy, còn Cố Văn lúc này chính là vì quan tâm quá cho nên mới bị rối loạn.
“Cậu Hai, tôi cảm thấy Sở Trọng Văn nói rất đúng, anh nên buông tay để chị dâu tự mình đi xông xáo đi” Tuy rằng cũng có lúc Mộc Mai khá là mềm yếu, nhưng mà tính tình của cô thật sự là rất cứng rắn, tuyệt đối sẽ không nhận thua, không chịu khuất phục.
Năm năm qua không ngừng đối kháng với Mộc Sĩ và Tô Ngọc Vân đã khiến cho cô trưởng thành lên không ít. „ Liên quan đến những chuyện vê Mộc Mai mà bọn họ nghe thấy được, bởi vì trước đây chưa từng hợp lại cùng một chô, cho nên cũng vấn chưa từng thăm dò nguyên nhân thực hư ra sao.
Nghe xong lời khuyên từ hai người bạn thân, Cố Văn cũng rơi vào trầm tư.
Những lời mà bọn họ nói quả thật không sai, nhưng mà Cố Nam và Mộc Diệp vô cùng xảo trá, nếu như thật sự khiến cho Mộc Mai bị thương, vậy thì Cố Văn nhất định sẽ
tự trách chính mình.
“Tôi biết rồi, xử lý công chuyện trước đi” Cố Văn bị bọn họ thuyết phục, không muốn nói thêm về chuyện này nữa. Sở Trọng Văn và Lăng Khải cùng rời đi với Cố Văn, dẫu sao thì chuyện riêng cũng đã được xử lý xong, cũng nên chú tâm vào việc xử lý chuyện của Công ty rồi.
Công ty Hưng Thịnh.
Sáng sớm thứ Hai, Mộc Mai đi thẳng tới Công ty, vì hiện tại Cố Văn không có ở đây, cho nên tất cả mọi người đều sẽ tới báo cáo tình hình công việc với Mộc Mai, sau đó mới tiếp tục đi làm việc.
Sau khi Đường Vân Anh cầm trong tay bản báo cáo bằng bảng biểu đi tới phòng làm việc của Mộc Mai thì lại phát hiện ra cô không có ở nơi này, cô ta ngay lập tức nhìn về phía Ninh Thanh Trúc: “Vợ của Tổng giám đốc đi đâu rồi?” “Chị dâu mới vừa đi ra ngoài rồi, bản báo cáo thì cứ đưa cho em trước đi, chờ khi nào chị ấy trở lại thì em sẽ đưa cho chị ấy." Trên mặt Ninh Thanh Trúc mang theo một nụ cười khéo léo, dáng vẻ dịu dàng khiến cho người khác khó lòng mà từ chối được.
Đường Vân Anh không hề ngu, cô ta có thể nhìn ra được. †âm tư của người phụ nữ này, nếu như giao báo cáo lại cho Ninh Thanh Trúc, sợ là sẽ gây trễ nải đến chuyện công việc.
“Không cần, chờ đến khi nào vợ của Tổng giám đốc quay. trở lại, tôi sẽ tự mình đến đưa cho cô ấy” Đường Vân Anh đã sớm quen với những chuyện người lừa ta gạt ở trong Công ty, cô ta tuyệt đối sẽ không cho phép chính mình
phạm phải loại sai lâm cấp thấp như thế này., Ninh Thanh Trúc bị thái độ này của Đường Vân Anh chọc cho tức giận không nhẹ nhưng mà cô ta cũng không tiện phát †ác ra ngoài, một người thấp cổ bé họng, không được coi trọng giống như cô ta, tất cả mọi chuyện đều phải đợi Mộc Mai tự mình kiểm tra và định đoạt, cô ta căn bản không cóbất cứ cơ hội nào để có thể luyện tập và va chạm nâng cao khả năng của chính mình.
Nhưng mà cô ta biết được, rồi sẽ có một ngày cô ta có thể nổi danh, đến lúc đó, những người này đều sẽ phải nghe theo sự sai khiến của cô ta.
Ninh Thanh Trúc một lần nữa lộ ra nụ cười: “Được, em vừa mới tới, vẫn còn chưa quen hết với những nghiệp vụ của Công ty, nếu như đưa những thứ này cho em, lỡ như mà bị rơi mất thì đúng là mất nhiều hơn được”
Giữa hai chân mày của Đường Vân Anh mang theo vẻ chán ghét, trong quy định bằng văn bản của Tổng giám đốc đã ghi rõ không cho phép lôi kéo quan hệ, kết bè kết phái,nhưng mà cô ta một câu anh họ, hai câu chị dâu, giống như sợ người khác không biết được cô ta chính là em họ của Cố Văn vậy.