Mục lục
Cố Tổng Sủng Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Nam từ trẻ đến bây giờ chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, anh ta nghe Cố Văn nói xong lập tức giận dữ: “Cố Văn, mày đang muốn chết đấy”

“Cố Nam, đừng quên là bây giờ anh đang đứng ở địa bàn của ai, nói anh ngu ngốc thì đúng là đang xúc phạm từ này rồi” Bây giờ Cố Văn thấy, Cố Nam này không có đầu óc kinh doanh.

Cố Nam đã chỉ gấp đôi tiền để lấy đi những khách hàng của công ty bọn họ.

Tuy là trước mắt đang chèn ép công ty bọn họ, nhưng những khách hàng đó sẽ không bao giờ đồng ý hợp tác với mức giá hiện tại như này trong tương lai, nếu không, làm sao họ có thể phá bỏ hợp đồng để đi với Cô Nam chứ.

Cố Nam bước đến nắm lấy cổ áo Cố Văn, giọng điệu lạnh lùng: “Hôm nay tao sẽ dạy cho mày một bài học, thằng nhóc không biết điều này”

Cố Nam giơ nắm đấm lên và định đánh Cố Văn, nhưng đáng tiếc là Cố Nam chưa kịp chạm tay vào Cố Văn thì anh ta đã bị đá xuống đất.

Cố Văn chỉnh lại quần áo nhăn nhúm của mình và nhìn Cố Nam: “Đây không phải là công ty của anh. Nêu anh muốn giở thói ngang ngược thì hãy về địa bàn của mình đi” “Khu, khụ, khụ” Cố Nam ho dữ dội: “Mày là đồ hèn hạ, cướp công ty của „ tao...

“Cướp công ty của anh sao? Đừng quên la trước đây ai là chủ công ty này.

Nếu không phải mẹ anh gây ra vụ tai nạn xe hơi cho tôi, làm sao mà tôi có thể giao cho anh chức tổng giám đốc được chứ? Bây giờ chỉ là về đúng chủ cũ mà thôi” Cố Văn châm chọc.

Cố Văn ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng võ vai Cố Nam: “Anh đã ở trong tập đoàn Hưng Thịnh cũng nhiều năm rồi, những việc anh đã làm tôi đều nhớ kỹ.

Nếu lần sau anh dám quay lại gây ồn ào ở đây, thì tôi không nể mặt anh nữa đâu ~s„m đấy.

“Gậu...ý của cậu là gì?” Cố Nam có chút bối rối, trong những năm qua anh †a đã làm rất nhiều việc trong công ty, nhưng đều đã được che giấu rồi, chẳng lẽ Cố Văn đã phát hiện ra sao?

“Như nào thì trong lòng anh đều biết” Cố Văn đứng dậy và lấy giấy lau bàn tay, giống như là vừa chạm vào cái gì đó bẩn thỉu.

Cố Nam xoa xoa ngực đang bị đau của mình rồi đứng lên, ánh mắt anh ta nhìn chăm chằm vào người Cố Văn: “Cố Văn, cậu cứ chờ đấy. Sớm muộn gì thì tôi cũng sẽ làm cho cậu quỳ xuống chân tôi cầu xin”

“Vậy thì tôi sẽ đợi anh cả của tôi có thể phát triển mà dẫm nát tôi dưới lòng bàn chân” Cố Văn không quan tâm. Theo suy nghĩ của anh, tính cách của Cố Nam sẽ không làm được việc gì lớn cả.

Sau khi Cố Nam rời đi, Cố Văn gọi Ngôn Bảo và Bạch Lâm Anh vào.

“Một lát nữa tôi sẽ đưa cho hai người một thứ, hai người mang đến công ty của Cố Nam đi” Hôm nay Cố Nam đến công ty làm ầm T, vậy thì Cố Văn sẽ tặng anh ta một món quà lớn.

Trong khoảng thời gian này, Cố Văn cũng đã điều tra một số giao dịch trước đây của Cố Nam, nhưng anh không ngờ là Cố Nam đã lấy danh nghĩa công ty mà vay ngân hàng một khoản tiền lớn như vậy.

Nếu Gố Văn mà không biết, ngân hàng sẽ đến siết nợ và niêm phong tập đoàn Hưng Thịnh mất.

Vì vậy, Cố Văn phải trả lại món quà này cho Cố Nam trước khi Cố Nam ra tay.

Đúng lúc này, Cố Nam vừa mới quay về công ty mới của mình, nhưng lại thấy Mạc Văn đang ngồi ở vị trí tổng giám đốc.

“Sao anh lại ở đây?” Cố Nam xoa xoa lồng ngực đau nhức, thỉnh thoảng lại ho nhẹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK