Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vạn Phúc Hòa cũng đúng lúc ở bên cạnh những doanh nghiệp đại lý, nhìn thấy những số liệu ở trên màn hình, ông không thể nhìn được cười.

Ông ta nhìn những doanh nghiệp đại lý, cười mỉm mà nói: “Các vị, xem ra thì lựa chọn của tôi chính xác hơn một chút rồi.” “Lúc đó không hủy hợp đồng chung với mọi người, thật là may mắn rồi!” “Chỉ là tiếc cho mọi người, không dễ gì lấy được quyền đại lý của Công ty dược phẩm Hưng Thịnh, vốn đã có thể kiếm được bộn tiền. Vừa đúng lúc, cơ hội tốt như vậy đã bị mọi người phá hỏng rồi.” “Này, con người mà, một khi đã ra sai quyết định, vậy là không quay đầu lại được rồi!”

Những lời này, đều là trước kia do những doanh nghiệp đại lý này dùng để châm biếm Vạn Phúc Hòa.

Bây giờ, Vạn Phúc Hòa trả lại nguyên vẹn những câu nói đó cho họ, điều này nghe có vẻ nực cười.

Thế mà, những doanh nghiệp đại lý này hiện tại đã không còn tâm tư để ý đến Vạn Phúc Hòa rồi.

Mọi người tức giận nhìn Viên Hữu Đức, dù sao việc này cũng là do ông ta phụ trách.

Viên Hữu Đức cũng sắp khóc rồi, ông ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới bản thân hao tâm tổn sức nhưng lại có kết quả như vậy.

Sớm biết như vậy, ông ta đã không thông đồng với Vĩnh Xuân Đường.

Tiếp tục hợp tác với Công ty dược phẩm Hưng Thịnh, nắm bắt cơ hội này thì giá trị của Viên Hữu Đức tăng lên gấp mười lần cũng không thành vấn đề

Nhưng mà, sự việc đã đến nước này, ông ta có muốn hối hận cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Đã cùng Công ty dược phẩm Hưng Thịnh trở mặt đến bước này rồi, nếu còn muốn quay đầu, vốn dĩ là chuyện không thể nào.

Viên Hữu Đức cũng có chút hoang mang khi nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của tất cả mọi người.

Ông ta chỉ có thể cố gắng giữ bình tĩnh, thấp giọng nói: “Mọi người đừng kích động. Đây chỉ là số liệu thí nghiệm, không nói lên được điều gì. “Hãy xem thần y Tiền nói như thế nào. Lâm Mạc Huy chỉ là cậu bé miệng còn hội sữa, thuốc mà cậu ta nghiên cứu phát triển ra làm sao có thể so sánh được với thần y Tiền chứ? Nói không chừng, số liệu này đều là giả thì sao?” "Hơn nữa, cuộc họp báo này của Vĩnh Xuân Đường, mười đại gia tộc ở Tô Vân cũng sẽ không ngồi yên mà trở mắt nhìn đầu!”

Những lời này, cuối cùng cũng khiến mọi người bình tĩnh một chút.

Mọi người đều nhìn về phía Tiền Thạch Nam, muốn xem ông ta giải quyết sự việc này như thế nào.

Tiền Thạch Nam trợn to mắt, với biểu cảm đầy sự kinh ngạc hiện lên gương mặt ông ta.

Ông ấy nghĩ rằng trộm đi phương thuốc gia truyền từ Công ty dược phẩm Hưng Thịnh, sau đó nghiên cứu phát triển ra Tái Tạo Hoàn này thì đủ để hoàn toàn cướp đi loại thuốc thần.

Nhưng ông ta nằm mơ cũng không nghĩ đến bản thân nghiên cứu ra loại thuốc này, mãi mãi cũng khôn giống như Tái Tạo Hoàn của Công ty dược phẩm Hưng Thịnh.

Quần đi quẩn lại một thời gian dài như thế, kết quả đều là công dã tràng, chuyện này làm sao có thể khiến ông ta chấp nhận được chứ?

Ông ta vốn dĩ muốn lợi dụng loại thuốc này để lần nữa nâng cao địa vị của Tiền gia lên một bậc, vượt qua Triệu gia để trở thành đệ nhất đại gia tộc thực sự ở Tô Vân.

Đến khi đó, vì công lao và thực lực của ông ta nhất định đủ để trở thành gia chủ nhà họ Tiền, vậy là ông ta sẽ trở thành người đầu tiên danh xứng với thực ở Tô Vân.

Kết quả, sự việc lại loạn đến bước này và mọi thứ đều vô ích. Điều quan trọng nhất là gia chủ của mười đại gia tộc đều nhìn chằm chằm lấy Tiền Thạch Nam, đem mọi trách nhiệm đẩy lên trên người ông ta.

Phải biết rằng, vì Tái Tạo Hoàn này mà mười đại gia tộc ở Tô Vân đã phải trả cái giá rất đắt.

Nếu như Tái Tạo Hoàn này nghiên cứu phát triển thành công, mọi người đều sẽ vui mừng, nguồn tài chính của mười đại gia tộc ở Tô Vân sẽ tăng lên gấp nhiều lần.

Thế nhưng kết quả thất bại, những thứ mà mười đại gia tộc ở Tô Vân đã hy sinh có thể sẽ không bao giờ lấy lại được.

Ở tình huống như thế này, mọi người đều đem sự tức giận trút lên người Tiền Thạch Nam.

Nếu như ông ta không giải quyết được chuyện này, thì những người đó sẽ không buông tha cho ông ta.

Trong lòng Tiền Thạch Nam rất hiểu chuyện này cho nên ông ta không dám do dự.

Ông ta ho khan một tiếng, đột nhiên lớn tiếng nói: “Tên họ Lâm kia, cậu thật là to gan!” “Là một công ty nghiên cứu phát triển thuốc, các cậu không thực sự cầu thị thì thôi, bây giờ lại còn dám tạo ra số liệu giả, các cậu có phải ăn gan hùm mật gấu rồi không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK