Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ngô Tân Bình không kiên nhẫn nói: "Ái chà, chị, chị có phiên không?” “Không phải chỉ là đi mô tô thôi sao, có cái gì ghê gớm chứ. "Không thể nào, điều này sao có thể tính là vi phạm pháp luật được chứ?"

Hứa Thanh Mây vôi kêu lên. “Nếu như mà bị bắt, không có bằng lái, vậy sẽ bị ngồi tù.

Ngô Tân Bình cười haha nói: “Không có lỗi sai sẽ không bị båt." “Hơn nữa, nếu mà bị bắt, cậu cũng không có đấy thôi!” “Được rồi, tôi không thèm nghe chị nói nữa, tôi đưa Khả Hàn về nhà trước."

Ngô Tân Bình đi xe mô tô vào thắng dinh thự Thịnh Vượng. Hứa Thanh Mây lái xe đi theo phía sau, vẻ mặt tức giận: “Thằng nhóc này, như thế này làm so có thể khiến người khác bớt lo lắng đi được chứ?" “Không được, mình phải gọi cho dì Ba mới mới được. “Cậu ta lái xe nguy hiểm như vậy, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?”

Lâm Mạc Hy gật đầu, đối với chuyện này, anh cũng rất đồng ý.

Hơn nữa Ngô Tân Bình đi mô tô còn rất nhanh, một khi xảy ra chuyện không may ngoài ý muốn, thật sự cũng rất phiền phức. Hai người trở lại phòng, Ngô Tân Bình đã dẫn theo cô gái tên Khả Hân kia vào trong sân.

Ngô Phi Điệp thì theo ba nam hai nữ, đang ngâm mình ở trong bể

Ba nam hai nữ này, tại vì Ngô Phi Điệp đi đến thành phố Hải

Tân quen được sau này thành bạn bè.


Nói là con cái nhà giàu có, vậy mà mỗi ngày đều chạy tới đây ăn kẻ uống Khả Hân đi vào trong giật mình ngạc nhiên: "Ái chà,

Bình, nhà anh có bể bơi đẹp!”

Ngô Tân Bình vẻ mặt có chút kiêu "Đương nhiên rồi, anh còn có thể lừa em sao?" “Thế nào, áo tắm có cầm đi không?” “Nếu không, lại đây anh sẽ cho người đưa cho em một Khả Hân buồn rầu lắc lắc đầu: “Em không mang

Ngô Tân Bình ngay lập tức nói: "Không sao đâu, tí nữa anh nói với chị anh một chút, để cho chị ấy bảo người mang giúp em một bộ đến đây.

Lúc này, Hứa Thanh Mây đúng lúc lái xe vào trong sân.

Ngô Tân Bình ngay lập tức đi đến gần: “Chị, chị cho thư lý của chị mang cho bạn gái em một bộ áo tắm đi?" “Lần trước của Chanel dùng khá

Hứa Thanh Mây cực kỳ tức giận, Ngô Tân Bình này mặt mũi cũng lớn thật.

Ngày trước cho chị cậu một bộ áo bởi vì đó là quan hệ họ hàng.

Nhưng bây giờ, đây lại là bạn gái cậu, tôi đây cũng phải tặng một bộ áo tắm, dựa vào cái gì chứ?

Hứa Thanh Mây không hài lòng nói: thư ký của tan làm

Ngô Tân Bình nói lại ngay lập tức: "Ái chà, thư mà cũng có tan làm sao?" “Chỉ cần chị điện một cuộc điện thoại, cô ta chắc chắn sẽ đi tới đây thôi.” “CHỊ, bạn gái tôi còn ở đây, cho tôi chút mặt mũi đi.” Hứa Thanh Mây tức giận, dựa vào cái gì tôi phải cho cậu mặt mũi chứ?

Mấy người trở về một thời gian lâu như vậy, ăn ở nhà của tôi mà ở cũng ở nhà của tôi, bây giờ còn bắt tôi vì bạn gái cậu mà phải mua áo tắm, tôi thiếu nợ nhà cậu chắc? Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Chỉ có điều, những lời nói này, Hứa Thanh Mây cũng không thể nào nói ra.

Cô không để ý đến Ngô Tân Bình, dừng xe, lập tức đi vào trong phòng. roi?"

Khả Hân đi đến, vẻ mặt không vừa lòng: “Tân Bình thế nào “Chị của anh sẽ không đồng ý?

Nhà anh nhiều tiền như vậy, ngay đến một bộ áo tắm mà cũng tiếc sao?"

Vẻ mặt Ngô Tân Bình không chịu: "Không có chuyện gì đâu!" “Em chờ một chút, anh đi tìm dì Hail

Ngô Tần bình nổi giận đùng đùng đi vào trong nhà.


Lúc này trong bể bơi có ba người đàn ông, đang nhìn chăm chăm vào Hứa Thanh Mây.

Trong đó có một người đàn ông tiến đến cạnh người Ngô

Phi Điệp, nhẹ giọng nói: "Phi Điệp, chị của cô thật đẹp đấy" “Dáng người kia, nhan sắc kia, thật tuyệt vời. "Phi Điệp, cô ấy đã kết hôn chưa?" “Nếu không thì giới thiệu cho tôi làm quen một chút đi?”

Bên cạnh đấy hai người đàn ông cũng ngay lập tức đi tới gần, bọn họ cũng cùng chung một suy nghĩ.

Ngô Phi Điệp bĩu môi nói: “Đã sớm kết hôn rồi!” “Nhìn thấy không, kia chính là chồng của cô ấy Mấy người nhìn nhìn Lâm Mạc Huy, vẻ mặt khinh thường. “Người này chính là chồng của cô ấy?” “Bộ dạng cũng bình thường thôi mà, sao chị cô lại coi trọng anh ta như vậy?

Ngô Phi Điệp cười lạnh một tiếng: "Ha ha, ai mà biết được?" “Tôi nói cho các anh biết, tên nhóc này, cũng chỉ là ở rể mà thôi

Ngô Phi Điệp đã ở đây cùng bọn họ một thời gian, nhìn rõ thái độ thù địch của gia đình họ Hửa đối với Lâm Mạc Huy.

Cho nên, cô ta cũng không để Lâm mạc Huy vào mặt.

Dựa theo lời mà Hứa Thanh Tuyết vẫn hay nói với cô ta về chuyện này, thì Lâm Mạc Hy chính là dính vào số cứt chó rồi.

Sử dụng công ty thuốc của gia đình Hứa để bào chế một loại thuốc, cứu con gái của Nam Bá Thiên, nên bây giờ mới có tất cả. Cho nên, Lâm Mạc Huy chiếm đoạt công lao của nhà bọn họ, mới đi đến từng bước như bây giờ

Thật sự nếu dựa vào bản lĩnh của anh ta, nói không chừng Lâm Mạc Huy đã sớm chết đói rồi cũng nên. Chính bởi vì nhờ Hứa Thanh Tuyết truyền bá những từ tưởng như thế này, làm cho Ngô Phi Điệp càng thêm khinh thường Lâm Mạc Huy hơn.

Ba người đàn ông vừa nghe thấy thế, cả người ngay lập tức trở nên tỉnh táo. “Ở rể? Chị cô thích những tên nhu nhược, công tử bột như này sao?” “Ôi trời ơi, tôi khinh, thắng nhãi này thì công tử bột cái gì?

Nhìn bộ dáng lớn lên của anh ta xem!" “Nếu là ở rể, thì anh ta và chị của cô khẳng định quan hệ không được tốt đúng không? Vậy chị của cô chẳng phải rất cô đơn sao, ha ha. B

Ba người đàn ông kia đều nở nụ cười đáng ghét.

Ngô Phi Điệp trừng mắt nhìn bọn họ một cái, liếc mắt nói: “Theo tôi là nên ít nói những lời dư thừa lại đi. “Chị của tôi chính là chủ tịch của công ty dược phẩm đấy!" “Dựa vào bản lĩnh của mấy người, mà cũng muốn theo đuổi cô ấy? mơ đi

Ba người đàn ông vẻ mặt không cam tôi phải làm sao bây “Chuyện này không phải dựa vào quan hệ qua lại, ai biết có hợp hay không?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Điệp, dù sao thì chốc nữa cô giúp bạn tôi đến đó giới thiệu một chút là “Đến lúc đó, sẽ dựa vào bản lĩnh.

Ngô Phi Điệp không kiên nhẫn xua xua tay: "Được rồi, tôi biết rồi “Đúng rồi, tôi giới thiệu chị gái tôi cho mấy người, vậy mấy người hứa đồng ý tìm cho tôi một anh soái ca, khi nào thì mới thực hiện “Tôi đã nói xong rồi đó, tôi chỉ muốn người nước ngoài với làn da trắng và đôi mắt màu xanh, cho dù là những người có làn da sầm cũng được. “Đàn ông Trung Quốc, tôi không nhìn còn hơn.


Ba người đàn ông lập tức nở nụ cười: "Không thành vấn Thời gian Ngô Phi Điệp ở nước ngoài quá lâu, vẫn cảm thấy đàn ông Trung Quốc thật vô dụng. Cho nên, ngay từ đầu, cô ta cũng chỉ đi tìm đàn ông nước ngoài

Còn về phần đàn ông Trung Quốc, cho dù có xuất sắc đến cô ta cũng sẽ không thèm liếc mắt lấy một cái. Ngô Bình đi vào trong phòng, tìm thấy Phương Như

Nguyệt, nổi giận đùng đùng nói: hai, dì quản lý lại Thanh

Máy

Như Nguyệt vẻ mặt cưng chiều, vội vàng hỏi: "Ôi, Tân Bình, có chuyện gì vậy?” lại chọc tức con nữa hả?"

Ngô Tân Bình giận dữ nói: “Bạn gái của con lần đầu đến chơi, không mang theo áo con có nhờ chị bảo thư ký đi mua một cái, cô ấy không đồng "Đây không phải là muốn con mất mặt trước bạn gái hay sao" "Hay là, chị ấy sợ con không có trả được tiền?” Như Nguyệt vội vàng nói: “Ai nha, con đấy đứa nhóc này, con đang nói cái gì vậy." "Chúng ta là người một nhà, nói chuyện tiền nong làm gì chứ?" “Thanh Mây, Thanh Mây!"

Hứa Thanh Mây từ trong phòng đi ra: "Mẹ, có chuyện gì vậy a?"

Phương Như Nguyệt nhíu mày: “Con cũng thật là, mau điện cho thư ký, bảo cô ấy mang một bộ áo tắm đến đây Hứa Thanh mây vẻ mặt tức giận: "Mẹ, thư ký đã hết giờ làm rồi. “Cô ấy bận rộn cả một ngày, đều đã muốn mệt chết rồi, lúc này con lại gọi điện cho cô ấy nữa, không thoải mái lắm. Phương Như Nguyệt tức giận nói: "Có cái gì mà không thoải mái chứ?" “Một tháng con phát cho cô ta nhiều tiền lương đến như vậy, chân có sức lực chạy không?” “Cái con nhỏ này, không phải con đã quên, con trước đây đều là được dì Ba bế sao?”

Hứa Thanh Mây không còn lời nào để nói, mỗi lần nói chuyện, đều phải nhắc đến chuyện ngày xưa.

Cô không phải không biết ơn dì Ba, nhưng đó là chuyện khác, còn đây là làm việc, dù sao cũng phải có mức độ.

Bây giờ trong nhà này, đều biến thành địa bàn của chị em Ngô Tân Bình và Ngô Phi Điệp.

Cậu ta mang bạn gái đến, tôi còn phải mua cho bạn gái cậu áo tăm nữa, cái này đã vượt quá giới hạn rồi!

Phương Như Ngọc nói vài câu, thấy Hữa Thanh Mây vẫn như trước không chịu đồng ý, tức giận nói: "Thôi đi, con không muốn, mẹ cũng không ép con “Áo tắm này, tôi đi mua, tôi sẽ tự chạy đi mua




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK