Bước chân anh ta có phần chênh choạng, lảo đảo đi đến cạnh bàn, cuối cùng không gượng được nữa mà đặt mông ngồi xuống sô pha.
Lâm Mạc Huy đang ngồi ở trong phòng, nhìn thấy tình huống như thế thì sắc mặt anh lập tức thay đổi, vội vàng chạy tới.
Anh bắt mạch cho Hỏa Hoa trước, sau đó xốc mí mắt anh ta lên, dường như có thứ gì đó đang mấp máy. Lâm Mạc Huy nhãn mày, trầm giọng nói: "Anh gặp Cổ Tôn?"
Hoả Hoả yếu ớt gật gật đầu
Thái Tử vội la lên: "Mạc Huy, cậu tôi sao rồi?"
Lâm Mạc Huy: "Nhìn vết thương của anh ta là biết, có thể sống quay về đến đây quả thực chính là kỳ tích! Tuy nhiên có tôi ở đây thì anh ta chắc chắn không có việc gì.
Lâm Mạc Huy nói xong bèn nhanh chóng lấy mấy viên thuốc trên người ra nhét vào miệng Hỏa Hoa.
Sau đó anh lại lấy kim châm ra đâm liên tiếp mười chín châm lên người Hỏa Hoa.
Sắc mặt Hỏa Hoa lập tức đỏ bừng, cuống họng anh ta rung động, sau đó há mồm nôn ra một ngụm máu tươi.
Trong máu tươi có một cục máu đang không ngừng ngọ nguậy.
Thái Tử không khỏi sửng sốt: "Đây là cái gì vậy?"
Lâm Mạc Huy nói: "Là cổ trùng."
Sắc mặt Thái Tử thay đổi: "Cổ trùng? Là Cổ Tôn đánh lén cậu tôi? Điều này sao có thể cơ chứ? Với thực lực của cậu tôi, cổ trùng của ông ta sao có thể làm cậu tôi bị thương được!"
Lâm Mạc Huy: "Dưới tình huống bình thường thì đương nhiên cổ trùng không chạm vào người của cậu cậu được. Nhưng chỉ là nếu cậu của cậu bị thương từ trước, cổ trùng này có thể thừa dịp sơ sẩy để chui vào?"
Lâm Mạc Huy không nói gì nữa, anh quay sang nhìn Hoa Hỏa: "Tiền bối Hỏa Hoa, rốt cuộc anh gặp phải ai vậy?" Lúc này, sắc mặt Hoa Hỏa đã hồng hào hơn không ít. Anh ta thở dài, thấp giọng nói: "Là Trương Tuấn Toàn!" Nghe lời này, Thái Tử giật mình: "Trương... Trương
Tuấn Toàn? Sao anh ta lại đến đây?"
Trong lòng Lâm Mạc Huy cũng ngạc nhiên. Cái tên Trương Tuấn Toàn này, lúc trước anh từng nghe nói đến.
Người này xuất thân Vân Trung, nổi danh cùng Hỏa Hoa, còn được xưng là bắc Đoạn nam Hoa, bắc Đoạn trong đó chính là Trương Tuấn Toàn ở Vân Trung.
Người này có thể nổi danh cùng Hỏa Hoa đương nhiên thực lực không kém Hỏa Hoa.
Lúc này Hỏa Hoa đã dần không phục sức lực, anh ta ngồi thắng người, thấp giọng nói: "Tôi từ sớm đã nhận được tin tức, nói là Trương Tuấn Toàn đến Tô Vân. Lần này tôi đến Tô Vân chính là để đề phòng người này gây sóng gió ở Nam Cảnh.
Vừa rồi trong cuộc họp báo, tôi cũng nhận được tin tức, biết được anh ta đã vào thành phố Vân An cho nên mới ra ngoài ngăn cản anh ta. Nhưng tôi không ngờ anh ta lại cấu kết với Cổ Tôn. Vốn dĩ thực lực hai chúng tôi ngang nhau, vài lần chạm trán lúc trước cũng không thể phân thắng bại. Nhưng lúc này có Cổ Tôn ở bên cạnh quấy rầy cho nên tôi bị Trương Tuấn Toàn cho đánh thương. Cổ Tôn nhân cơ hội ra tay, hạ cổ trùng lên người tôi. Nếu không phải ở đây là Nam Cảnh, người của chúng ta vừa lúc đuổi tới thì chỉ sợ lúc này tôi đã lành ít dữ nhiều rồi!"
Thái Tử nghe được thì sắc mặt kinh hoàng, run giọng nói: "Cậu, cậu không nên tiếp tục đi mạo hiểm nữa! Ở đây là Nam Cảnh, nên giao việc này cho Tiết Ngũ Gia xử lý. Nếu không bây giờ cháu gọi điện thoại cho Tiết Ngũ Gia, nói ông ta đến giải quyết Trương Tuấn Toàn được không?"
Hỏa Hoa khoát tay: "Cái này thật không cần. Tuy cậu bị thương như Trương Tuấn Toàn cũng không tốt hơn là bao đâu. Anh ta cũng bị thương không nhẹ, trong khoảng thời gian ngắn anh ta đừng có mơ tưởng ra tay làm gì được."
Thái Tử lập tức vui vẻ: "Thật ạ? Cậu, bây giờ cháu đi phải người đi giết anh ta ngay!"
Hỏa Hoa lắc đầu: "Người của cháu không giết được anh ta đâu. Lâm Mạc Huy, tôi đến để nhắc nhở cậu, chuyện lần này cậu nhất định phải cực kỳ cẩn thận. Tôi nghi ngờ lần này Trương Tuấn Toàn tới đây là nhằm vào cậu!"