Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta căng da đầu đi qua: "Anh cả, anh đã trở lại!” 

Lúc nói chuyện, ông ta đứng thẳng người, không chắp tay, trên mặt cũng không có chút khiêm tốn nào. 

Làm tộc trưởng nhà họ Trần, ông ta cảm thấy mình nên duy trì thái độ như vậy. 

Trần Nguyên Vũ liếc ông ta một cái: "Ôi, chú Ba, hiện tại chú làm tộc trưởng nhà họ Trần, lá gan cũng lớn đấy!” 

“Nói chuyện với tôi lại có thái độ đó?” 

Sắc mặt tộc trưởng nhà họ Trần đỏ bừng, rụt cổ nói: "Anh cả, trong lòng tôi, anh vẫn luôn là anh cả của tôi” 

"Tôi tôn trọng anh, nhưng vấn đề là, tôi là tộc trưởng nhà họ Trần, tôi đại diện cho toàn bộ nhà họ Trần” 

“Bất kể lúc nào, tôi cũng không thể cúi đầu. Nếu tôi cúi đầu, đó chính là cả nhà họ Trần cúi đầu” 

“Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy!” 

Nói xong, ông ta nhìn về phía những người khác của nhà họ Trần ở hiện trường. 

Nhưng bây giờ không ai đáp lại lời của ông ta. 

Ông ta đúng là tộc trưởng nhà họ Trần, nhưng vấn đề là, trước mặt Trần Nguyên Vũ, ảnh hưởng của ông ta hoàn toàn không đủ. 

Trần Nguyên Vũ mới là người chân chính đắc nhân tâm của nhà họ Trần! 

Tình huống này, làm cho sắc mặt tộc trưởng nhà họ Trần càng thêm khó xử. 

Không ai ủng hộ, ông ta làm tộc trưởng nhà họ Trần, nhưng giờ đã trở thành một trò đùa! 

Trần Nguyên Vũ liếc ông ta một cái: "Thì ra chú Ba thăng quan, làm tộc trưởng nhà họ Trần” 

"A, tại sao tôi chưa từng nghe ai nói, tộc trưởng nhà họ Trần đại diện cho cả nhà họ Trần nhỉ?” 

"Theo như chú nói, tôi thấy chú, tôi phải dập đầu một cái với chú hay sao?” 

“Lão Cửu, đến đây đỡ tôi xuống, dập đầu với tộc trưởng nhà họ Trần chúng ta!”. 

Trần Nguyên Vũ nói, dùng sức chống xe lăn muốn đứng dậy. 

Lão Cửu nhà họ Trần vội vàng chạy tới đỡ ông ta lại: "Anh cả, sao có thể bắt anh dập đầu?” 

Nói xong, ông ta lại nhìn về phía tộc trưởng nhà họ Trần, tức giận nói: "Anh Ba, anh làm gì thế?” 

"Anh phô trương ở trước mặt các anh em chúng ta cũng không tính, thế nhưng anh phô trương trước mặt anh cả là như thế nào?” 

“Chẳng lẽ anh đã quên, lúc trước anh bị kẻ thù bắt đi, một mình anh cả mạo hiểm tính mạng cứu anh ra hay sao?” 

“Để cứu anh, anh cả suýt nữa đã mất mạng.” 

"Anh... Đối xử với anh cả như vậy sao?” 

Mọi người xung quanh nhìn thái độ của tộc trưởng nhà họ Trần cũng trở nên cực kỳ phẫn nộ, theo bọn họ, tộc trưởng nhà họ Trần này hoàn toàn là loại người vong ân bội nghĩa. 

Sắc mặt của tộc trưởng nhà họ Trần đỏ bừng, ông ta cắn răng nói: "Ngậm miệng lại, nơi này có chỗ cho chú nói chuyện hay sao?” 

"Tôi là tộc trưởng nhà họ Trần, hay là chú?” 

"Chú có tư cách gì mà chỉ tay vào tôi?” 

Lão Cửu nhà họ Trần lắp bắp nói: "Anh... Anh." 

Tộc trưởng nhà họ Trần cũng không để ý tới ông ta, nhìn chằm chằm Trần Nguyên Vũ: "Anh cả, anh đối tốt với tôi, tôi ghi nhớ trong lòng” 

“Nhưng mà, nhà họ Trần nếu nói quy củ!” 

“Bây giờ, nhà họ Trần do tôi làm chủ” 

"Tôi hy vọng anh cũng tôn trọng người tộc trưởng như tôi!” 

Trần Nguyên Vũ gật đầu: "Nói không sai, tôi quả thật nên tôn trọng tộc trưởng nhà họ Trần!”. 

“Nhưng vấn đề là, chức gia chủ nhà họ Trần của chú rốt cuộc là do ai phong?” 

“Nếu như tôi nhớ không lầm, trước khi tôi đi ra ngoài, tôi vẫn là tộc trưởng nhà họ Trần”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK