Mười đại gia tộc Tô Vân đều thèm nhõ dãi Ngô trại kia từ lâu rồi. Nếu có thể nuốt vào Ngô trại, mười đại gia tộc tất nhiên có được không ít lợi ích!
Lúc này, trong buổi công bố, mọi người xung quanh cũng không ngừng bàn tán về cuộc so tài y thuật này.
Thái độ của mọi người gần như nghiêng hoàn toàn về phía Tiền Trạch Nam Vĩnh Yên, cảm thấy được Lâm Mạc Huy không thể nào so sánh được với Tiền Trạch Nam.
Trong số đó, đặc biệt là nhóm người của Viên đức, họ còn chửi bới, gièm phá thậm tệ Lâm Mạc Huy.
Một đại lý nói với người bên cạnh mình: "Trước đây tôi chính là đại lý của công ty dược phẩm Hưng Thịnh. Anh có biết vì sao tôi hủy hợp đồng với bên đó không?" "Nói cho anh biết, tôi đã sớm nhìn ra công ty dược phẩm Hưng Thịnh này không giỏi những thứ khác lắm chỉ có lừa gạt là mạnh nhất" "Tựa như Lâm Mạc Huy này, anh ta chỉ là một thằng ở rể nhà họ Hứa, không có tài cán gì, chỉ biết nịnh nọt kiếm cơm mà thôi" "Không biết anh ta đã làm như thế nào mà khiến Nam
Bá Lộc ra mặt giúp mình, giúp anh ta thắng giải tại hội nghị trao đổi y học đó. Hừ, đối với mấy chuyện y học này nọ, là phải nói đến bản lĩnh thật sự. Lừa gạt à... Chung quy rồi cũng sẽ bị người khác phát hiện thôi." "Bởi vì tôi phát hiện con rùa này là kẻ lừa gạt, cho nên mới không tiếc tiền bồi thường thiệt hại, cỡ nào cũng phải hủy hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh cho bằng được. Con người của tôi ấy, trong ánh không chứa nổi một hạt sạn, tuyệt đối sẽ không dùng túng cho loại lừa đảo này!"
Người đại lý kia nói luôn tuồng một hơi, tựa như đảng nói lời chính nghĩa hay như mình vĩ đại phi thường lắm, kéo theo những tiếng trầm trồ khen ngợi của những người xung quanh.
Đương nhiên, mọi người nghe anh ta nói như thế thì càng bất mãn hơn nữa với Lâm Mạc Huy. "Loại này lừa đảo giống anh ta, thứ rác rưởi, vậy mà còn mặt mũi muốn so với thần y Tiền nữa? Quả thực là một sự sỉ nhực đối với thần y Tiền" y "Ây, đây cũng không phải là Hải Dương, không có Nam Bá Lộc an bài giúp. Lát nữa tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc anh ta so với thần y Tiền thế nào!" y "Chính anh ta tự chuốc nhục, không trách người khác được!" "Chúng ta chờ để chế giễu đi, ha ha ha.."
Bên phía Lâm Mạc Huy, Hạ Vũ Tuyết và Thái Tử nghe thấy thì liền nổi trận lôi đình. Nếu không phải bị Lâm Mạc Huy kéo lại, chỉ sợ Thái Tự đã bắt đầu chém người rồi.
Độc Tri Chu ngồi đối diện Lâm Mạc Huy, hai chân đan chéo vào nhau, trên mặt nở một nụ cười quyến rũ. không?" "Tiểu Lâm Tử, cậu có muốn tôi để họ im miệng lại
Độc Tri Chu cười khẽ hỏi, giọng điệu có chút gì đó trêu chọc.
Đối với vị Độc Tri Chu của Hải Phòng này, Lâm Mạc Huy cũng chỉ có thể cười khổ cho qua. "Cảm ơn! Sau một hồi nữa, những người đó tự nhiên sẽ câm miệng!" Lâm Mạc Huy trả lời. Độc Tri Chu cười khẽ: "Rất tự tin! Tôi thích một cậu bé tự tin như cậu"
Lâm Mạc Huy nhất thời cứng họng, không cách nào trò chuyện tiếp được với Độc Tri Chu. Hạ Vũ Tuyết thấp giọng nói: "Lâm Mạc Huy, đừng quan tâm người khác nói gì, tôi tuyệt đối tin tưởng anh!" "Anh đừng để ý tới những người này, trước tiên nhìn hồ sơ bệnh án thử xem, sắp bắt đầu so y thuật rồi." Lâm Mạc Huy lắc đầu, ném bệnh án sang một bên: "Không cần nhìn" Hạ Vũ Tuyết sửng sốt: "Vì sao? Lâm Mạc Huy, này...
Này là để chữa bệnh, sao lại không xem qua?" "Tôi biết y thuật của anh rất tốt, nhưng đã là so tài, biết người biết ta mới có thể nắm chắc
Lâm Mạc Huy cười nhạt lắc đầu: "Tiền Trạch Nam là người rất giảo hoạt, ông ta sẽ đưa cho tôi hồ sơ bệnh án thật sao?" "Xem mấy nội dung trong bệnh án này, ngược lại càng gây ảnh hưởng đến phán đoán của tôi!"
Hạ Vũ Tuyết hít một ngụm khí lạnh, cô không nghĩ đến vấn đề này!
Thời gian một giờ nhanh chóng trôi qua, thành viên mười đại gia tộc Tô Vẫn bước lên đài.
Tiền Trạch Nam nhìn Lâm Mạc Huy trêu tức: "Người trẻ tuổi à, hiện tại hối hận còn kịp!" "Miễn là bây giờ cậu nhận sai, chuyện trước đó tôi có thể không truy cứu nữa!"