Mọi người quay đầu lại, thấy một người đàn ông có thân hình cao lớn từ phía sau đi tới.
Nhìn thấy người đàn ông, mọi người trong phòng tất cả đều đứng lên, đều cười nói: "Chủ nhân nhà họ Vương, sao người lại đến đây?"
Người đàn ông này là chủ nhân của dòng họ Vương, một trong mười đại gia tộc hàng đầu ở thành phố Hải Tân, Vương Đức Khải
Nhà họ Vương ở trong mười đại gia tộc thực lực được xếp hạng đầu. Mà chủ nhân nhà họ Vương lại nắm giữ toàn bộ nhà họ Vương trong tay.
Chủ nhân của dòng họ Vương sức khỏe không được tốt, nhiều năm nay đã không hỏi đến các vấn đề của gia tộc.
Có thể nói, Vương Đức Khải là người quyền lực nhất trong mười đại gia tộc.
Bây giờ ông ta xuất hiện ở đây khiến cho mọi người không khỏi kích động. Vương Đức Khải đi đến trước mặt mọi người phất tay nói: "Ngồi xuống cả đi!"
Mọi người lúc này mới ngồi xuống.
Ngô Cửu Xuyên thật cẩn thận nói: "Chủ nhân nhà họ Vương, người... người cũng ủng hộ chúng tôi đối phó với Trần Phước Nguyên sao?"
Vừa rồi chủ nhân nhà họ Vương nói một câu đã tỏ rõ thái độ.
Điều này đã làm cho tâm tình mọi người trở nên kích động.
Thực lực của Trần Phước Nguyên rất mạnh, ông ta không phải là người mà bọn họ có thể đối phó được.
Nhưng nếu có chủ nhân nhà họ Vương làm chỗ dựa thì mọi chuyện sẽ khác.
Dù sao cũng là một trong mười đại gia tộc, thực lực mạnh hơn Trần Phước Nguyên rất nhiều!
Vương Đức Khải bình tĩnh gật đầu: "Hôm nay là tôi bảo Tiểu Vương mời mọi người tới không vì cái gì khác, ngoài việc cánh tay của Trần Phước Nguyên đã quá dài rồi." "Nếu ông ta chỉ làm trong ngành sản xuất y tế, thì chúng ta cũng không nhúng tay vào việc làm ăn của ông ta làm gì." "Thế nhưng ông ta lại cùng Lâm Mạc Huy đi đầu tư bất động sản, lại còn làm chỗ dựa cho Lâm Mạc Huy, không cho chúng ta tham gia vào dự án khu biệt thự." "Là người làm ăn thì phải tuân theo quy củ." "Nếu đã vi phạm quy tắc thì tất nhiên ông ta phải chịu lấy hậu quả!" Mọi người nhìn nhau tâm tình đều trở nên kích động.
Vương Đức Khải là muốn nhân cơ hội này đi giáo huấn Trần nước Nguyên.
Nói trắng ra là Vương Đức Khải chính là muốn giành lấy dự án khu biệt thự.
Mà dự án khu biệt thự này bọn họ đã thèm thuồng từ lâu nhưng do thực lực không đủ, không dám từ trong tay của Trần Phước Nguyên cướp đoạt.
Hiện tại có chỗ dựa là Vương Đức Khải, bọn họ thật đúng là dám cùng Trần Phước Nguyên đấu một trận
Về phần Nam Bá Lộc, bọn họ không phải không sợ, chính là cảm thấy được sự tình sẽ như thế này, Nam Bá Lộc chưa hẳn sẽ ra tay.
Dù sao thời điểm Trần Phước Nguyên làm ngành sản xuất y tế, mười đại gia tộc và những người khác cũng không có nhúng tay vào, điều này là vì nể mặt Nam Bá Lộc mà thôi. Hiện tại, Trần Phước Nguyên lại đột nhiên nhúng tay vào ngành bất động sản như thế này chính là phá hủy quy củ đã đề ra.
Cho dù mọi người thật sự phải cùng Trần Phước Nguyên tính toán thì Nam Bá Lộc cũng không thể nói bất cứ điều gì!
Ngô Cửu Xuyên vẻ mặt kích động: "Có những lời này của ông là chúng tôi an tâm rồi." "Thế nhưng không biết kế hoạch của ông là như thế nào?" chủ nhân nhà họ Vương nhẹ nhàng cười, nhìn về phía tổng giám đốc Vương.
Tổng giám đốc Vương cười nói: "Kỳ thật, chuyện này rất đơn giản." "Dự án khu biệt thự này hiện tại đang nằm trong tay của Lâm Mạc Huy "Nếu Lâm Mạc Huy chết thì cổ phần công ty trong tay anh ta sẽ phải xử lý như thế nào?"
Mọi người đều là sửng sốt.
Hoàng Kiến Đình trong lòng nhảy dựng, cho dù có nằm mơ thì anh ta đều muốn Lâm Mạc Huy phải chết.
Vậy mà bây giờ những người này lại bắt đầu thương lượng đến việc giết chết Lâm Mạc Huy, điều này quả thực rất hợp với ý anh ta!
Ngô Cửu Xuyên nói: "Nếu như Lâm Mạc Huy chết, cổ phần công ty nhất định sẽ được chuyển tới vợ của anh ta." "Nếu ai cưới được vợ của anh ta thì vấn đề này liền trở thành đơn giản!" "Ông Vương, tôi hiểu được ý tứ của ông, ý ông là sẽ tính toán để cho Hoàng Minh cùng với Hứa Thanh Mây kết hôn!"
Hoàng Kiến Đình tim nhảy dựng lên, nếu thật là như vậy thì anh ta sẽ không chiếm được bất cứ lợi ích gì.
Tổng giám đốc Vương cười lạnh một tiếng: "Người đã cũ như Hứa Thanh Mây thì dựa vào cái gì mà gả cho con trai tôi." "Ý của tôi là nếu Lâm Mạc Huy chết, đến lúc đó, chúng ta liền liên hợp lại cùng nhau góp vốn, để quản lý Hoàng ra mặt nắm lấy cổ phần công ty." "Quản lý Hoàng với bọn họ là người một nhà, anh ấy làm chuyện này, sẽ không khiến người khác hoài nghi cái gì." "Chúng ta chỉ cần ở phía sau màn không cần lộ diện, đến lúc đó là có thể chia tiền rồi."
Mọi người nhìn nhau, phương pháp này của tổng giám đốc Vương, bọn họ cũng không nghĩ tới.
Loại chuyện tốt này, Hoàng Kiến Đình làm sao để được hưởng lợi đây?
Hoàng Kiến Đình trong lòng nhảy dựng, đây có phải là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống không?
Tổng giám đốc Vương nhìn ra tâm tư của mọi người nói tiếp: "Lâm Mạc Huy và Trần Phước Nguyên quan hệ rất tốt." "Nếu chúng ta trực tiếp lấy đi dự án khu biệt thự, Trần Phước Nguyên sẽ phản công lại một cách liều lĩnh, lúc đó chúng ta cũng phải chịu thiệt thòi lớn, điều này là không cần thiết." "Phương pháp tốt nhất chính là để cho Hoàng Kiến Đình lấy đi cổ phần của công ty." "Đến lúc đó, đây là chuyện trong nhà bọn họ, Trần Phước Nguyên là người ngoài, sẽ không tiện để nhúng tay vào chuyện nhà người khác!"
Mọi người bừng tỉnh, Ngô Cửu Xuyên cười nói: "Tổng giám đốc Vương, vẫn là ông lo lắng chu đáo."
Tổng giám đốc Vương cười cười, nhìn Hoàng Kiến Đình: "Quản lý Hoàng, kế hoạch vừa rồi cậu cũng nghe rõ rồi chứ." "Cậu yên tâm, cậu làm việc cho chúng tôi, tất nhiên chúng tôi sẽ không làm hại cậu." "Dự án khu biệt thự này ước tình cẩn thận thì cuối cùng chúng ta cũng có thể kiếm khoảng hai trăm bốn mươi lăm đến hai trăm tám mươi tỷ.” "Chúng tôi sẽ cho cậu một phần cổ phần danh nghĩa, đến lúc đó trong tay cậu ít nhất sẽ có hơn mười bảy tỷ tiền mặt." "Ý của ông là?"
Hoàng Kiến Đình tâm lý nhảy dựng, đây chính là một con số trên trời.
Hứa Thanh Tuyết có chút không cam lòng: "Tổng giám đốc Vương, hạng mục này vốn là của nhà họ Hứa chúng tôi mà." "Ông cho chúng tôi một phần cổ phần danh nghĩa..." Cập hật chương mới nhất tại T ruyện88.net
Tổng giám đốc Vương cười lạnh: "Cô Hứa, chúng tôi nếu có thể làm Lâm Mạc Huy chết thì tất cũng sẽ có biện pháp để cho nhà họ Hứa của các cô toàn bộ chết hết!" "Nếu các người toàn bộ chết hết thì đến lúc đó người thừa kế biến thành Hứa Khánh Quân." "Tôi tin tưởng rằng Hứa Khánh Quân sẽ nguyện ý hợp tác với tôi!" "Nếu cô không muốn hợp tác với tôi thì cũng không sao cả."
Hứa Thanh Tuyết mặt biến sắc đột nhiên phát hiện ra lúc này đây dù cho bọn họ có muốn thì cũng đã không còn có đường lui.
Hoặc là hợp tác với những người này hoặc là tính mạng của bọn họ sẽ không được đảm bảo. Hoàng Kiến Đình hít sâu một hơi gật đầu nói: "Nếu tổng giám đốc Vương đã có thành ý như vậy thì chuyện này chúng tôi chắc chắn sẽ ủng ông!" "Tổng giám đốc Vương có gì muốn chúng tôi làm thì ông cứ việc phân phó một tiếng."
Hứa Thanh Tuyết cũng liên tục gật đầu: "Tổng giám đốc Vương, chúng tôi giúp ông, chúng tôi giúp ông."
Tổng giám đốc Vương cười ha hả: "Như thế mới đúng!" "Cô Hứa, cô cùng Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây không giống nhau, cô biết cái gì tốt, cái gì xấu, cũng biết cách làm người." "Tôi có thể cho cô một lời hứa hẹn!" "Đợi kết thúc chuyện lần này chúng tôi sẽ giúp cô lấy được dược phẩm Hưng Thịnh." "Đến lúc đó, chúng tôi chỉ cần các công ty dược liệu bên dưới, còn lại dược phẩm Hưng Thịnh là thuộc về cô."
Hứa Thanh Tuyết quá đỗi vui mừng, cô ta vẫn luôn muốn gia sản của nhà họ Hứa.
Nếu thật sự có thể như vậy, cô ta có thể phát triển được rồi! "Tổng giám đốc Vương, tôi... tôi thật sự không biết nên nói gì nữa!" "Ông yên tâm, chúng tôi khẳng định sẽ dùng toàn lực giúp ông!" Âm thanh của Hứa Thanh Tuyết đều đang run rẩy.
Tổng giám đốc Vương đắc ý nói: "Đương nhiên, vẫn còn có việc nhỏ này cần hai người hỗ trợ."
Hoàng Kiến Đình lập tức nói: "Tổng giám đốc Vương, ông cứ việc phân phó!"
Tổng giám đốc Vương trên người lấy ra một gói to: "Ở đây có gói thuốc bột, là tôi đặc biệt đến nhà họ Hoắc ở Hà Nội tìm về." "Hai người đem gói thuốc bột này trộn vào trong cơm của Lâm Mạc Huy." "Loại dược này không màu không mùi không vị, Lâm Mạc Huy y thuật dù có cao đến mấy cũng không thể phát hiện được gì." "Thuốc này sẽ làm người ta đột nhiên ngất đi trong một khoảng thời gian." "Lúc đó hai người chỉ việc đưa anh đi ra khỏi nhà." "Tôi có thể cam đoan, anh ta tuyệt đối sẽ chết trong một vụ tai nạn xe cộ!" "Hơn nữa, loại dược này sẽ nhanh bị đào thải ra khỏi cơ thể, ai cũng không thể tra ra được."
Hoàng Kiến Đình cùng Hứa Thanh Tuyết liếc mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều có chút sợ hãi.
Bọn họ thật ra rất muốn tài sản của gia đình nhưng mà giết người thì từ trước tới giờ bọn họ chưa từng nghĩ tới, đừng nói tới can đảm để giết người.
Tổng giám đốc Vương cười lạnh nói: "Con đường đến với thành công của bất kỳ ai cũng không hề dễ dàng." "Hai người nếu ngay cả việc này cũng làm không được thì rõ ràng các người quá nhân từ, vì thế căn bản các người không có tư cách để nằm trong tay dược phẩm Hưng Thịnh!"
Danh Sách Chương: