Hứa Khánh Quân choáng váng.
Đây là Lâm Mạc Huy muốn hoàn toàn cắt đứt mối liên hệ của ông ta với công ty dược phẩm Hưng Thịnh.
Như vậy thì về sau công ty dược phẩm Hưng Thịnh có bất kỳ sự việc gì thì Hứa Khánh Quân đều không có tư cách can thiệp vào.
Hứa Khánh Quân còn muốn giữ một ít cổ phiếu để vào thời điểm quan trọng có thể kìm được Hứa Thanh Mây.
Lâm Mạc Huy cũng nhìn ra điểm này cho nên mới yêu cầu ông ta đem toàn bộ cổ phần công tay giao ra.
Tuy rằng Hứa Khánh Quân không cam lòng nhưng cuối cùng cũng không thể lựa chọn khác được nên chỉ có thể đem cổ phần công ty bán đi.
Lâm Mạc Huy tìm tới chú Trung vay tiền mua lại toàn bộ cổ phần công ty dưới danh nghĩa của Hứa Thanh Mây.
Thế nên xem như Hứa Khánh Quân đã hoàn toàn không còn quan hệ gì với công ty dược phẩm Hưng Thịnh.
Sau khi bán đi cổ phần công ty một nhà Hứa Khánh Quân mặt mũi xám xịt rời khỏi công ty dược phẩm Hưng Thịnh.
Còn đám người chú Trung thì lại vô cùng vui mừng, tất cả đều vây quanh Lâm Mạc Huy chúc mừng anh.
Nếu không có sự can thiệp của một nhà Hứa Khánh Quân thì nhất định công ty dược phẩm Hưng Thịnh sẽ phát triển ngày càng thuận lợi.
Lâm Mạc Huy cười cười, nói chuyện với mọi người một lúc rồi đưa mọi người vào phòng họp bắt đầu bàn bạc chuyện phát triển công ty sau này. Chuyện bên khu biệt thự Lâm Mạc Huy vốn là định tự mình làm.
Nhưng hôm nay chú Trung cùng những người khác đã ủng hộ anh hoàn toàn làm cho Lâm Mạc Huy vô cùng cảm động.
Cho nên anh định mang theo chú Trung và mọi người cùng kiếm tiền từ đó.
Trong một phòng khác Hứa Đình Hùng và Kiến Đình ngồi hết dưới đất.
Sự việc phát triển như vậy so với tưởng tượng của bọn họ hoàn toàn không giống.
Lâm Mạc Huy giải quyết mọi chuyện một cách nhẹ nhàng, còn giúp Hứa Thanh Mây nắm trong tay toàn bộ công ty dược phẩm Hưng Thịnh.
Điều quan trọng nhất là hiện tại công ty xây dựng là của Lâm Mạc Huy bọn họ không có cách nào can thiệp được.
Bây giờ Hứa Đình Hùng cảm thấy mọi thứ dường như sụp đổ hoàn toàn.
Ông ta tự mình gây sức ép lâu như vậy cuối cùng không tổn thương được một cọng tóc nào của Lâm Mạc Huy ngược lại còn phải đem công ty xây dựng trả cho người ta. Tìm kiếm tài khoản công khal “xinh đẹp tuyệt trần trên facebook, tài khoản mới không có quảng cáo có thể đọc nhiều tin tức hơn.
Rốt cuộc đã biết làm gì chưa?
“Này... rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Kiến Đình gần như gục ngã. Cứ tưởng rằng nhờ vào chuyện này có thể đưa Lâm Mạc Huy vào tù.
Mà cậu ta cùng Hứa Đình Hùng ở trong nhà nghĩ nhiều cách để có thể dần dần chiếm hết tài sản của nhà họ Hứa.
Chờ đến khi cậu ta chiếm được hết tài sản của nhà họ Hứa cậu ta có thể chiếm lấy Hứa Thanh Mây rồi sẽ trở thành nhân vật lớn ở thành phố Hải Tân. Không nghĩ tới tìm bao nhiêu cách tốt như vậy kết quả lại biến thành như vậy.
Lâm Mạc Huy giải quyết mọi việc một cách nhẹ nhàng khiến cho tất cả kế hoạch của cậu ta đều trở thành bọt nước.
Hứa Đình Hùng giận dữ nhìn Hoàng Kiến Đình: “Mày còn có mặt mũi hỏi chuyện gì hả?”
“Còn không phải là tại mày sao!”
“Việc đầu tư này là mày làm, kết quả chính mày lại không rõ tình huống đầu tư.”
“Tiền trở lại túi của mình mà mày còn không biết.”
“Ngược lại mày còn cố gắng hết sức để trả lại công ty xây dựng cho Lâm Mạc Huy.”
“Kiến Đình ơi là Kiến Đình tao chưa thấy ai ngu xuẩn như mày cả.”
Vẻ mặt Hoàng Kiến Đình vô cùng xấu hổ: “Bố, con..lúc ấy con chủ yếu chỉ chú ý khu biệt thự kia căn bản không có để ý tới việc của công ty.
“Nếu không chúng ta đoạt lấy công ty xây dựng về.”
"Bây giờ con nhất định sẽ làm thật tốt khẳng định là sẽ giúp bố kiếm được thật nhiều tiền”
Hứa Đình Hùng giận dữ nói: "Câm miệng.”
"Mày còn mặt mũi lấy lại công ty xây dựng sao?”
“Không phải mày đã quên rằng chúng ta phải viết giấy cam kết chứ.”
Vẻ mặt Hoàng Kiến Đình xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Bố, cái giấy cam kết đó lại không có hiệu lực trước pháp luật”
“Hơn nữa bố là người chủ trong nhà, bố muốn công ty xây dựng Lâm Mạc huy dám không đưa sao?”
Hứa Đình Hùng lại giận dữ mắng:
“Thối lắm.”
“Tao là chủ gia đình thì chẳng lẽ tạo không cần mặt mũi sao?”
“Những lời con nói bố không nghĩ lại sao?”
Hoàng Kiến Đình: “Bố, chuyện này không phải là vấn đề mất mặt hay không.”
“Điều quan trọng là công ty kiếm ra tiền như vậy không thể để Lâm Mạc Huy chiếm được tiên nghi.”
Hứa Đình Hùng nhíu mày, những lời nói này thật sự chạm đến lòng ông ta.
Nhưng mà hiện tại sự việc đã rối loạn tới mức độ này mà lại đến công ty xây dựng tìm Lâm Mạc Huy có thật sự thích hợp không?
Phòng họp.
Lâm Mạc Huy nói lại về dự án khu biệt thự một lần nữa.
“Tôi đã cho người tóm tắt lại, mấy người cùng hợp tác với cậu Phương vì dự án bị đình công mà bây giờ thiếu rất nhiều tiền, vô cùng khó khăn.”
“Nếu không ai có khả năng khởi động lại dự án này thì tiền bọn họ đầu tư vào đó sẽ bị mất hết.”
“Cho nên sau đó chúng ta có thể mua lại dự án này với giá thấp.”
“Chỉ cần chúng ta khởi động lại dự án này, chúng ta có thể kiếm được rất nhiều tiền.”
Lâm Mạc Huy nói.
Mọi người xung quanh nhìn nhau.
Lúc trước bọn họ còn tưởng Lâm Mạc Huy nói là dự án nhỏ, không nghĩ tới là dự án lớn như vậy.
Chú Trung: “Cậu Lâm, dự án này còn cần rất nhiều tiền phải không?”
“Tài chính trong tay chúng tôi chắc là cũng không đủ.
Lâm Mạc Huy cười khẽ: “Mọi người yên tâm, dự án sau này cũng không cần nhiều tiền.”
“Tôi tính qua một chút, chắc cần khoảng ba nghìn tỷ đồng.”
“Công ty xây dựng bên này còn khoảng bảy trăm năm mươi tỷ, tôi cùng tự mình đầu tư một ít, tiền bạc không có vấn đề gì cả.
“Mọi người đầu tư bao nhiêu cũng được tùy vào tài chính của mọi người.”
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ lo lắng liệu đầu tư có bị lỗ không, lo lắng mình không có nhiều tiền như vậy để đầu tư.
Chú Trung lập tức nói: “Cậu Lâm, trên tay tôi có khoảng bảy mươi tỷ đồng tiền mặt”
“Còn có một ít cổ phiếu cũng mấy thứ khác nếu bán hết đi chắc cũng được khoảng ba mươi năm tỷ đồng”
“Như vậy đi, tôi đầu tư một trăm lẻ năm tỷ đồng, thế nào?”
Lâm Mạc Huy nhìn ông ấy một cái, cười nói: “Chú Trung, ông không sợ đầu tư sẽ thất bại sao?”
“Dự án khu biệt thự này chính là đang bị đình công đó.”
Danh Sách Chương: