Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa bước ra khỏi phòng, Cậu Vạn không kiềm chế được nữa, đôi mắt ngấn lệ rơi xuống. Ban nãy vì cứu Lâm Mạc Huy mà cô ta đã nói ra câu đó, chỉ để bố cô ta tha cho Lâm Mạc Huy. Thế nhưng chỉ có cô ta biết rằng khi thốt ra lời nói đó rốt cuộc bản thân đã dối lòng đến nhường nào. Cô ta rất muốn đuổi 

theo Lâm Mạc Huy, nói với anh câu xin lỗi, nói mình thích anh đến nhường nào. Nhưng bây giờ cô ta lại không thể làm gì được cả! Cô ta không biết khi mình nói ra câu đó đã khiến Lâm Mạc Huy tổn thương thể nào, nhưng ngược lại bản thân cô ta mới là người bị thương. Kiếp này cô ta còn có thể gặp lại anh không? 

Những người trong phòng cũng dần tản đi, chỉ có mình Vạn Vĩnh Quân vẫn ngồi ở bàn uống rượu. Về chuyện tối nay, ông ta vốn dĩ muốn. giải quyết chuyện của con gái mình. Kì thực ông ta không phải người bốc đồng, chỉ khi con gái gặp chuyện, ông ta mới bốc đồng như thế mà thôi. Với những chuyện khác, cho dù Lâm Mạc Huy có từ chối, thậm chí không nể mặt thì ông ta cũng không hề tức giận. Nhưng phàm là những chuyện liên quan đến Cậu Vạn, ông ta lại không thể nhẫn nhịn được, vì thế ông ta 

mới làm ra chuyện như vậy. Đương nhiên ông ta cũng biết con gái mình nói ra những lời đó cũng rất đau lòng nhưng ông ta cũng không làm gì được. 

Vạn Thanh Nhã ngồi bên cạnh, thấp giọng nói: “Bác cả, bác đừng tức giận nữa. Lâm Mạc Huy không cưới chị cả là tổn thất của anh ấy cơ mà. Với địa vị, thân phận và tướng mạo của chị cả, trên đời này không biết bao cậu ẩm xếp hàng để hỏi cưới chị ấy nữa kìa. Lâm Mạc Huy không biết tốt xấu là do anh ấy không có duyên.” 

Vạn Vĩnh Quân thẳng thừng xua tay, thở dài nói: “Vạn Thanh Nhã à, tuy là nói như vậy. Nhưng tính khí của chị cả cháu, cháu cũng biết rồi đấy. Bỏ lỡ một người, bác chỉ sợ con bé cả đời này cũng khó mà nên duyên lần nữa” 

“Ai, cháu...” 

Vạn Thanh Nhã cũng rơi vào im lặng, đúng như lời Vạn Vĩnh Quân nói Cậu Vạn đời này khó mà nên duyên được lần nữa! Thế thì đã sao? Chỉ là hai người gặp nhau quá muộn, chỉ hận tạo hóa trêu ngươi thôi! 

Rời khỏi nhà họ Vạn, Lâm Mạc Huy gọi một cái xe rồi đi thẳng đến sân bay. Trong lòng anh cảm thấy có lỗi với Cậu Vạn nhưng anh cũng đã kết hôn rồi, những người khác mà thích anh nhất định sẽ bị tổn thương! Xe phóng nhanh hết cỡ, vừa lái xe ra khỏi thành phố không lâu thì bỗng dưng có một chiếc xe đua địa hình đi ngược chiều ở con đường phía trước. Tài xế taxi bị dọa một phen, quay đầu tránh anh ta. Nhưng chiếc xe đua địa hình kia cứ lao nhanh về phía anh ta.

Tài xế taxi không dám và chạm với chiếc xe đua địa hình kia mà lao thẳng xuống đồng ruộng bên cạnh. Tài xế nhảy xuống xe chỉ vào chiếc xe đua địa hình đang đỗ cách đó không xa, tức giận quát mắng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK