Mục lục
Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh không khỏi thắc mắc: “Sao lại có người đốt pháo vậy?” 

Đôi mắt to đẹp của Cậu Vạn mở to ra nhìn sang hướng trang viên, đột nhiên 

hét lên: “Sao lại... Sao lại treo vải trắng phúng điếu vậy?” 

“Là... Là ai mất vậy?” 

Nói đến đây, trong lòng cô ta đột nhiên hẫng một nhịp, lo lắng nói: “Chắc không... Chắc không phải là ông nội tôi đâu.” 

Giọng cô ta nói run rẩy, sắc mặt cũng dần trở nên trắng bệch. 

Lâm Mạc Huy cau mày lại, trầm giọng nói: “Chắc không phải đâu? 

“Lần trước tôi đã tạm thời làm giảm bớt tình trạng thương tích của ông. Dựa vào tình trạng của ông chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ phát sinh thì trong vòng ba tháng chắc chắn sẽ không có chuyện gì!” 

Cậu Vạn lo lắng nói: “Vậy... Vậy bây giờ đang có chuyện gì đây?” 

“Nhanh lên... Chúng ta mau chóng qua đó đi, tôi muốn đi xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” 

Tuy nhiên, lúc đó Lâm Mạc Huy đạp phanh dừng xe lại, đậu ở một bên. 

Cậu Vạn lo lắng nói: “Anh Mạc Huy, anh làm gì vậy?” 

“Chúng ta nhanh chóng đi xuống đi!” 

“Nhà chúng tôi có người mất, tôi... Tôi phải biết đó là ai.” 

Lâm Mạc Huy cau mày, trầm tư một lúc: “Vào lúc này, tôi cảm thấy chúng ta không thể trực tiếp đi vào được!”. 

Cậu Vạn sững người: “Vì sao?” 

Lâm Mạc Huy liếc nhìn cô ta một cái rồi trầm giọng nói: “Cô đoán xem, tang lễ kia có phải là do gia tộc làm cho cô hay không?” 

Cậu Vạn: “Hả?” 

Lâm Mạc Huy: “Chúng ta bị Trúc Diệp Kỳ ngăn lại ở tỉnh Tô Vân, xe của chúng ta cũng bị xẻ làm đôi rồi” 

“Trong mắt mọi người, chắc chắn chúng ta ở trong tình cảnh lành ít dữ nhiều” 

“Cô đoán xem, người nhà họ Vạn các người liệu có thể nào xem rằng chúng ta đã chết rồi không?” 

Cậu Vạn ngẩn ra: “Chuyện này... Chuyện này làm sao có thể chứ?” 

“Trúc Diệp Kỳ biết chúng ta còn sống đấy.” 

Lâm Mạc Huy: “Nhưng mà với tính cách của Trúc Diệp Kỳ, liệu cô ta có nói với người khác việc chúng ta chưa chết không?” 

Cậu Vạn đột nhiên nghẹn lời. Con người Trúc Diệp Kỳ này từ trước đến nay vẫn vô cùng lãnh đạm.

Có nhiều lúc cô ta thậm chí còn không chịu nói gì chứ đừng nói giải thích về chuyện của người khác. 

Cậu Vạn hít một hơi sâu, trầm giọng nói: “Ý của anh là..” 

Lâm Mạc Huy: “Tôi còn đang nghi ngờ người tên Vạn Thành Phong này.” 

“Tôi kiến nghị chúng ta không nên khinh suất mà vội vàng lộ diện, đi tìm hiểu rõ tình hình trong nhà rồi hẵng nói tiếp!” 

Cuối cùng, Lâm Mạc Huy và Cậu Vạn không vào thẳng nhà họ Vạn mà trước hết cứ ở lại thành phố, tìm một khách sạn tạm thời nghỉ ngơi ở đó. 

Lâm Mạc Huy thuận tiện liên lạc với Lý Tam Khanh để anh ta điều tra về tình hình hiện tại của nhà họ Vạn. Kết quả Lý Tam Khanh lại nói cho anh một chuyện khiến anh rất bất ngờ. 

Chiếc xe lúc trước của Lâm Mạc Huy và Cậu Vạn đã bị người ta phát hiện, bây giờ ở tỉnh To Vân có tin đồn nói Lâm Mạc Huy và Cậu Vạn đã bị Trúc Diệp Kỳ gi3t chết, thi thể bị ném xuống sông rồi.

Cho nên, bây giờ bên phía tỉnh Tô Vân đều cho rằng Lâm Mạc Huy đã chết. Mà mười gia tộc lớn ở tỉnh Tô Vân đều nhân cơ hội nước sôi lửa bỏng này tìm người ở bên ngoài tạo tin đồn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK