Phương Như Nguyệt lập tức tỉnh táo lại: "Thật sao?" “Vậy... Vậy hay là bảo cảnh sát tìm Peter đi?"
Vừa dứt lời, Phương Như Nguyệt lại lập tức khoát tay: "Không được, không thể báo cảnh sát được!" "Peter chụp mấy tấm ảnh của Phi Điệp, nếu mà báo cảnh sát thì Peter sẽ tung mấy tấm ảnh đó ra, vậy thì Phi Điệp sẽ xong đời." Hứa Thanh Mây tức giận nói: "Mẹ, đã lúc nào rồi mà mẹ còn nghĩ cho Ngô Phi Điệp chứ?" “Cô ta đã đối xử với mẹ như thế rồi, mẹ đừng có tốt bụng một cách ngu xuẩn như thế nữa được không?” Phương Như Nguyệt xấu hổ cúi đầu nói: "Phi Điệp còn nhỏ, sau này con bé còn phải lấy chồng nữa...
Hứa Thanh Mây tức đến mức không nói nên lời. Lâm Mạc Huy nói: “Mẹ, không sao đâu ạ, con sẽ nhờ một người bạn giúp tìm cậu ta. “Mọi người cũng đừng sốt ruột, cho dù không tìm thấy cậu ta thì cũng không sao” “Con sẽ bảo anh Hổ tìm cho mẹ một luật sư giỏi, chuyện này sẽ không sao đâu a!”
Phương Như Nguyệt liên tục gật đầu, tại giờ phút này, bà ta đột nhiên cảm thấy Lâm Mạc Huy đáng tin cậy hơn Hoàng Kiến Đình rất nhiều.
Sau đó, vì Phương Như Nguyệt không thể về nhà được nữa,
Lâm Mạc Huy bèn bảo Hứa Thanh Mây đưa bà ta đi ăn cơm, buổi tối để bà ta ở lại công ty. Còn Lâm Mạc Huy thì tới gặp Trần Phước Nguyên và anh Hồ để nhờ bọn họ hỗ trợ tim Peter. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Anh Hổ vừa nghe thấy thế thì lập tức cười nói: "Anh Huy, nếu muốn tìm Peter thì cứ tìm anh trai tôi là được rồi!
Lâm Mạc Huy kinh ngạc nói: "Tại sao?"
Anh Hổ cười nói: “Anh quên rồi à, lần trước cậu ta giả vờ làm lãnh đạo của công ty anh trai tôi rồi đi lừa bịp người khác. "Lúc đó anh trai tôi đã nâng cảnh giác với người này và bảo tôi đi điều tra cậu ta. “Hóa ra thằng nhóc này là một tên lừa đảo chuyên nghiệp, hợp tác cùng với mấy tên lừa đảo khác và thường xuyên lừa tiền của phụ nữ Phù Nam. “Gần đây em còn nghĩ hay là tìm một cơ hội trừng phạt bọn họ luôn” “Anh Huy, nếu anh muốn tìm cậu ta thì trong vòng hai tiếng nữa tôi sẽ cho người dẫn cậu ta tới!” Lâm Mạc Huy gật đầu: “Được, vậy chuyện này giao cho anh làm!
Kết quả, một tiếng rưỡi sau, Peter đã được đưa tới trước mặt Lâm Mạc Huy.
Peter nhìn thấy Lâm Mạc Huy thì sợ hãi run lẩy bẩy, lập tức quỳ xuống tại chỗ. “Ngài Huy, ngài tha cho tôi một mạng đi, sau này tôi không dám nữa đâu.
Peter khóc lóc cầu xin.
Lâm Mạc Huy nhìn cậu ta. “Cậu biết tôi tìm cậu để làm gì à mà bảo tôi tha cho cậu một mạng?"
Peter hơi sửng sốt rồi lắc đầu và nói: “Tôi... Tôi không biết là chuyện gì, nhưng ngài Huy đại nhân đại lượng, ngài cho tôi một cơ hội đi... Lâm Mạc Huy lập tức im lặng, Peter này đúng là rất thông minh. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Biết có vấn đề nên trước tiên cầu xin tha thứ, thảo nào có thể giả danh lừa bịp ở Phù Nam lâu như thế!
Lâm Mạc Huy lườm Peter rồi nói: “Muốn tôi tha cho cậu cũng được, nhưng cậu phải giúp tôi làm một việc!”
Peter vội vàng nói: "Ngài Huy, có việc gì thì ngài cứ phân phát “Cho dù có phải nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, tôi... tôi tuyệt đối sẽ không từ chối
Lâm Mạc Huy cười nói: "Cũng không có gì, tôi muốn cậu chứng minh một việc giúp tôi."
Lâm Mạc Huy kể lại chuyện Ngô Phi Điệp một lần nữa.
Peter nghe xong thì biến sắc, cậu ta không ngờ số tiền hai mươi tư tỷ năm trăm triệu đồng mà mình lừa được đó lại là của mẹ vợ Lâm Mạc Huy. “Ngài Huy, tôi. Tôi thật sự không biết đó là tiền của mẹ vợ ngài.” “Tôi... Tôi không dám nữa đâu, ngài tha cho tôi một mạng... Peter lại bắt đầu xin tha.
Lâm Mạc Huy khoát tay: "Cậu bớt nói nhảm đi!” “Giờ tôi bảo cậu chứng minh Ngô Phi Điệp đã mượn số tiền đó của mẹ tôi, cậu có chứng minh được không?" Peter vội vàng gật đầu: "Không thành vấn đề không thành vấn đề!” “Trong tin nhắn mà Ngô Phi Điệp gửi cho tôi có nhắc tới chuyện cô ta mượn tiền của bà Phương “Đó chính là chứng cứ “Tin nhắn này có thể chứng minh Ngô Phi Điệp đã mượn tiền của bà Phương!"
Lâm Mạc Huy hài lòng gật đầu: "Rất tốt!”
Danh Sách Chương: