Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây chính là các cô gái siêu cấp của câu lạc bộ này, ngoại trừ sự chuyên nghiệp, đặc điểm lớn nhất chính là “đắt giá”.


Thế nhưng, thứ Kim Bưu không thiếu nhất chính là tiền.


Hai mươi cô gái xếp ngay ngắn thành một hàng.


“Chào buổi tối, ông chủ”.


Tất cả cùng cúi đầu, đồng thanh hô vang.



Ngày thường, những cô gái này cũng đã quen tiếp xúc với người có tiền.


Nhưng người có thể khiến ông chủ giàu nhất toàn thành phải xưng “em” quả thật khiến bọn họ khó mà tưởng tượng nổi.


Quan trọng hơn là năm người trước mắt, ai cũng đặc biệt.


Người đàn ông ngồi giữa vô cùng điển trai, lịch lãm.


Cô gái ngồi cạnh anh ta đẹp đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng.


Có Hồ Mị Nhi ở đây, những cô gái siêu cấp này lập tức trở thành phông nền.


Bọn họ thận trọng nhìn về phía Kim Bưu.


“Anh Tuấn, có hài lòng không?”, Kim Bưu quay sang hỏi Lôi Tuấn bằng giọng điệu ân cần.


“Tôi không có vấn đề gì, chủ yếu là các anh em!”





Lôi Tuấn mỉm cười, liếc nhìn các vị Thiên Vương bên cạnh.


Ba người đàn ông trong Tứ Đại Thiên Vương mừng như điên, chỉ có Hồ Mị Nhi là lộ vẻ tức giận.


“Các anh em!”


Lôi Tuấn khẽ cười nói: “Cả đời ngựa chiến khó có dịp được hưởng thụ, các anh em đã bỏ ra quá nhiều vì Lôi Tuấn, tôi cũng nên bày tỏ chút lòng thành, đêm nay mọi người cứ vui chơi thỏa thích!”


“Được!”


Ba vị Thiên Vương đồng thanh kêu lên.


“Hừ, đàn ông!’


Hồ Mị Nhi cả giận nói: “Mọi người thì sướng rồi, còn tôi phải làm sao bây giờ?”


“Tôi cùng với cô!”


Lôi Tuấn kéo tay Hồ Mị Nhi, cười nói: “Quý cô à, có thể cùng tôi ra ngoài một chút không?”


“Là vinh hạnh của tôi!”


Hồ Mị Nhi đứng dậy, choàng lấy tay Lôi Tuấn.


Hai người nở nụ cười bí ẩn, rời khỏi phòng.


“Anh Tuấn, các mỹ nữ thì sao?”, Kim Bưu lớn tiếng hỏi.


“Tất cả đều ở lại!”


Khách sạn Kim Hoa.


Nhà họ Tần cố ý chọn địa điểm thuộc sở hữu của nhà họ Kim để tổ chức tiệc mừng thọ cho lão phu nhân.


Mấy năm nay, kinh tế nhà họ Tần trì trệ, chi phí cho buổi tiệc mừng thọ hôm nay cũng khiến bọn họ lao tâm lao lực một phen.


Thực chất, mừng thọ là giả, vơ vét của cải mới là thật.


Nhờ Lôi Tuấn mà nhà họ Tần và nhà họ Kim đã đi đến thỏa thuận hợp tác trong một số lĩnh vực kinh doanh, hiện tại, ít nhất trong vài năm, kinh tế nhà họ Tần sẽ không có gì đáng ngại. Thế nhưng Lôi Tuấn lại mất tích một cách thần bí…


Thế nên, mục đích thật sự của buổi tiệc mừng thọ hôm nay chính là tạo mối quan hệ và xoa dịu lòng người.


Quan trọng nhất chính là nịnh nọt ông chủ Kim.


Nhà họ Tần đã gửi thiệp đến toàn bộ những người bọn họ có thể mời, tất bật lo liệu cho buổi tiệc.


Tuy nhiên, với thực lực của nhà họ Tần, bọn họ chỉ có thể mời được những gia tộc hạng hai, còn ông chủ lớn thì không được mấy người, hầu hết những người này cũng vì nể mặt nhà họ Kim nên mới đến góp vui.


Lúc này, tại hiện trường buổi tiệc đã có một nửa khách đến.


Phần lớn là một vài đại lý, chủ cửa hàng, quản lý của các hợp tác xã, những người này đã có mối quan hệ làm ăn với nhà họ Tần suốt mấy năm qua, còn người có mặt mũi thật sự thì cũng không đến sớm như thế.


“Ông Trần và cậu Trần đến, tiền mừng 800 ngàn tệ, ghi dưới danh nghĩa cô chủ Tần Mỹ Ngọc!”


Ở cổng, quản gia nhà họ Tần cầm micro hô vang.


Nghe thấy vị hôn phu đến, lại còn đưa 800 ngàn tiền mừng, Tần Mỹ Ngọc phấn khích đến mức khoa tay múa chân.


“Ở thời khắc mấu chốt vẫn phải dựa vào em!”, Tần Mỹ Ngọc đắc ý nói.


“Em gái quả thật có thể diện, còn chưa về nhà chồng mà người ta đã gửi tiền mừng nhiều như vậy rồi!”


Tuy ngoài mặt, cô cả Tần Mỹ Kiều hết lời khen ngợi, nhưng thực ra lại rất ghen ghét.


Tôn Hạo, chồng của cô ta chỉ tặng được 200 ngàn mà thôi, việc này khiến cô ta cảm thấy rất mất mặt.


Tuy nhiên, so với cô ta, Thương Lam càng thêm xấu hổ.


Bởi vì ở Hương Giang, Thương Lam không có họ hàng thân thích, tiền mừng ghi dưới danh nghĩa cô chỉ có 3000 tệ do hai bạn học nữ gửi, con số đó cũng đã khiến bọn họ phải đắn đo rất nhiều rồi.


Chẳng mấy chốc, người nhà họ Trần đã ngồi vào vị trí dành cho khách quý.


Hai bố con nhà họ Trần vô cùng đắc ý, hào hứng chào hỏi những người xung quanh, thoạt nhìn rất có tinh thần.


“Ông chủ Tưởng thành Ngũ Kim, tiền mừng 50 ngàn, ghi dưới danh nghĩa cô chủ Tần Mỹ Ngọc”.


“Ông chủ Cát xưởng may quần áo mừng 50 ngàn, ghi dưới danh nghĩa cô chủ Tần Mỹ Ngọc”.


“Ông chủ Lý nhà máy xi măng mừng 50 ngàn, ghi dưới danh nghĩa cô chủ Tần Mỹ Ngọc”.





Có liên tiếp 10 khách đến chúc thọ, tất cả đều biếu 50 ngàn và ghi dưới danh nghĩa Tần Mỹ Ngọc.


Lúc này, Tần Mỹ Ngọc bận túi bụi, mặt cười đến mức phấn trang điểm rơi ra.


Những vị khách đến chúc thọ này đều do bố con nhà họ Trần sắp xếp.


Bọn họ vốn là đối tác của nhà họ Trần, hôm nay, nhà họ Trần muốn nhân cơ hội này để tạo danh tiếng mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK