Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thưa các vị, nhà hàng này là sản nghiệp của nhà họ Kim, đã như vậy, tôi tặng anh Lôi một lễ mừng, tất cả mọi người có mặt tối nay, ăn uống, tiêu dùng, tất cả tính cho tôi”.





Kim Bưu vừa nói ra, cả hội trường vỗ tay hoan hô.





Đố kỵ, ngưỡng mộ, ghen ghét, chung quy cũng là bản tính của con người.






Không với cao được tới anh Lôi, hình như hôm nay ông chủ Kim rất khách sáo, vậy mọi người không khách sáo nữa.





Cuối cùng dưới sự chủ trì của Kim Bưu, tiệc mừng thọ hồi phục lại trật tự cần có.





“Các anh em, thoải mái đi!”





Lôi Tuấn ôm eo Thương Lam, cười nói với những người cùng bàn.





“Đừng ồn nữa”.








Kim Bưu lập tức nói: “Chút quà mọn này, tôi cũng ngại mang ra”.





“Anh Tuấn, nếu không phải tôi cản, ba người họ, hận không thể mua luôn tòa thành này”.





Hồ Mị Nhi nhìn Lôi Tuấn, lần lượt chỉ vào ba vị Thiên Vương.





Tứ đại Thiên Vương cùng bật cười.





Kim Bưu và Ngô Bân cũng cười theo.





Xem ra, Thiên Vương Thần Điện chỉ khiêm tốn thôi.





Nếu tứ đại Thiên Vương thực sự bất chấp, một tòa thành, có thể lấy, có thể tấn công, có thể hủy diệt…











Tiệc mừng thọ được tiến hành bình thường.





Tất cả món ăn, phục vụ, màn biểu diễn đều là cao cấp.





Kim Bưu từ khách thành chủ, chuẩn bị món quà giá trị không nhỏ cho từng vị khách.





Vì vậy không một ai rời khỏi buổi tiệc trong khi Kim Bưu ở đây.





Duy chỉ có bố con nhà họ Trần muốn đi, nhưng lại không đi được.





Bởi vì mặt sẹo chưa từng rời mắt khỏi bọn họ…





“Các vị, làm phiền một chút, lão phu nhân đến rồi”.





Trương Quế Trân, gia chủ nhà họ Tần đưa theo hai cô con gái và con rể cả dìu lão phu nhân đi đến.





Trước khi Lôi Tuấn chưa xuất hiện, dường như tất cả mọi người đều biết, tiệc mừng thọ của nhà họ Tần chỉ là mượn danh nghĩa của lão phu nhân vơ vét tiền tài mà thôi.





Nhưng lúc này, ít nhất buổi tiệc cũng biến thành dáng vẻ cần có.





Các vị khách quý lần lượt đứng lên, hỏi thăm lão phu nhân.





Từ sau khi con trai Tần Văn Sơn chết, dường như Lão phu nhân nhà họ Tần không lộ mặt.





Trong nhà họ Tần, lão phu nhân hiện nay cũng không có tiếng nói gì, nhưng nếu nói trong nhà họ Tần, ai quan tâm Thương Lam nhất, cũng chỉ có một mình lão phu nhân, dù thế nào Thương Lam cũng là cháu gái của bà ấy.





Lão phu nhân thấy cảnh tượng long trọng như vậy, vẻ mặt cũng vui như hoa.





“Bà nội, chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn”.





Thương Lam vô cùng xúc động quỳ xuống, cung kính dập đầu.





“Bà nội, chúc bà sống lâu trăm tuổi, phúc thọ an khang”.



Lôi Tuấn quỳ xuống theo Thương Lam, cũng bắt đầu dập đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK