Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương Lam vừa đứng lên, bỗng nhiên ngẩn người.





Bên ngoài cửa hội trường, một đám người nhìn như vệ sĩ xông vào bao vây khu vực dành cho khách quý với tốc độ nhanh nhất.





Hành động này đã thu hút tất cả mọi người thành công.






Rất nhiều người đứng lên hóng nhìn từ xa.





“Chuyện gì vậy?”, Trương Quế Trân nói theo bản năng.





“Chắc chắn là ông chủ Kim đến rồi”, Tần Mỹ Ngọc hưng phấn nói.





“Đúng thế, chỉ có ông chủ Kim mới có thể diện như này”, vẻ mặt Tần Mỹ Kiều đầy sự mong đợi.





“Mau mau mau, đi đón khách”.








Trương Quế Trân hô một tiếng rồi liền chạy qua.





Người nhà họ Tần xông đến trước cửa như bầy ong.





Duy chỉ có Thương Lam cô đơn đứng tại chỗ.





Cô không vội đi, cô vẫn hy vọng trong lòng bên cạnh ông chủ Kim có Lôi Tuấn.





“Doanh nhân nổi tiếng Hương Giang, ông Lâm Quảng Sinh đến mừng thọ, lễ mừng một triệu, ghi...”





Quản gia hô lên rồi liền ngẩn người, nhìn kỹ lại danh thiếp và người đưa ra danh thiếp, rồi mới tiếp tục nói: “Mừng lễ một triệu, ghi dưới danh nghĩa của cô ba Thương Lam”.





Ầm!





Hội trường vang lên tiếng kêu kinh ngạc!





Đa số mọi người đều biết nhà họ Tần có Thương Lam, vô cùng xinh đẹp, nhưng lại là con của tiểu tam, vì vậy không được nhà họ Tần đối đãi tử tế, cũng không có tiếng nói trong nhà.





Hơn nữa, cũng có một bộ phận người biết Thương Lam có một người chồng vô dụng, nhưng đó đều là giả tạo, bởi vì người tên Lôi Tuấn đó, là người đứng đầu của câu lạc bộ Hắc Long, bây giờ đã chết.





Các vị khách từ lúc vào hội trường đến bây giờ, chưa từng nghe thấy có người mừng lễ dưới danh của Thương Lam.





Đột nhiên mọc ra một triệu, thực sự khiến mọi người rất ngạc nhiên.





Dù sao ông Lâm Quảng Sinh đó là một ông chủ lớn siêu cấp thế gia hàng đầu.





Người này sao lại mừng lễ dưới danh của Thương Lam?





“Không phải cô ba làm bừa ở bên ngoài chứ?”





Người lên tiếng là Trần Quang, bố của Trần Uy.





Bất ngờ đến đột ngột này cũng khiến ông ta cảm thấy bất ngờ.





Dù sao tính đến hiện tại, lễ mừng tám trăm ngàn cao nhất cũng là của nhà họ Trần ông ta.





Bỗng nhiên xuất hiện Lâm Quảng Sinh, vừa ra tay đã là một triệu, còn ghi dưới danh của Thương Lam?





“Không phải chứ?”





Trần Uy nói: “Cô ta không phải là người thích làm bừa, huống hồ cho dù cô ta làm bừa, đâu có ai ngốc đến mức xuất hiện ở nơi này?”





“Đúng thế, một triệu, món tiền quá lớn”.



“Chắc chắn là nhầm rồi, tôi đi xem xem”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK