Mục lục
Thiên Vương Điện Hạ trở lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






“Ở đây, tôi muốn thay mặt người dân Hương Giang, và đại bản doanh quân đội, xin bày tỏ lòng kính trọng biết ơn với những việc làm vinh quang vì nhân dân, không sợ chết của ông chủ Kim và anh Lôi”.





Rào rào rào…





Toàn hội trường tiếng vỗ tay vang lên như sấm.





Dù sao việc làm ăn của rất nhiều người đều đã từng bị câu lạc bộ Hắc Long phá hoại.






Câu lạc bộ Hắc Long sụp đổ rồi, mọi người thực sự rất mừng.





Nhưng không ai ngờ rằng, công lao vĩ đại này lại là của ông chủ Kim và Lôi Tuấn.





“Các vị… xin yên lặng…”





Ngô Bân vung tay, hội trường lại yên tĩnh trở lại.





“Câu lạc bộ Hắc Long đã sụp đổ, nhưng vẫn còn vài vây cánh bè đảng ung dung bên ngoài pháp luật, sở tác chiến chúng tôi bao gồm đội cảnh sát đã lập lời thề, sẽ điều tra đến cùng, không bỏ sót một ai”.





“Chúng tôi đã có được đầy đủ chứng cứ, chứng cứ cho thấy, bố con nhà họ Trần ở Hương Giang, nhiều năm nay đã ngầm cấu kết với câu lạc bộ Hắc Long, cung cấp tiền tài, cung cấp vật chất phương tiện, công vụ và nhân viên cho câu lạc bộ Hắc Long, hành vi của nhà họ Trần, đại nghịch bất đạo, trời đất không dung”.








Ngô Bân vừa nói ra lời này, cả hội trường chấn động lần nữa.





Tất cả mọi người đều dồn ánh mắt sang bố con nhà họ Trần.





Nhưng những người đến chúc thọ vì nhà họ Trần, lần lượt đứng lên, tránh thật xa.





Tội phạm mà đích thân tổng chỉ huy sở tác chiến nói ra, không chạy được, cũng không trốn được.





Trần Quang và Trần Uy, rụng rời bất lực ngồi trên ghế.





Có lẽ bọn họ đã sớm nghĩ đến kết cục, chỉ là không ngờ, Lôi Tuấn lại cho Ngô Bân ra tay.





Lời của Ngô Bân nói chính là quyền uy.





Như vậy, Lôi Tuấn báo được thù, bố con nhà họ Trần cũng trả cái giá cần phải trả.





“Người đâu, bắt bọn họ”.





Người quát lên lần này là cảnh sát trưởng Hương Giang.





Phút chốc, một nhóm cảnh sát xông vào từ ngoài cửa, đưa bố con nhà họ Trần đi trước mặt mọi người.





“Các vị…”





Ngô Bân lại nói: “Tại đây tôi tuyên bố, câu lạc bộ Hắc Long, vây cánh bè đảng bị trừ bỏ tận gốc, bị tiêu diệt hoàn toàn”.





“Tốt…”





“Tốt quá rồi”.





“Cảm ơn cảnh sát, cảm ơn sĩ quan Ngô”.





“Cảm ơn sĩ quan Ngô”.





“Cảm ơn ông chủ Kim, cảm ơn anh Lôi”.





“Cảm ơn anh Lôi”.





“Cảm ơn anh Lôi…”











Tiếng hô vang trong hội trường càng lúc vang dội cao trào.





Những người bị câu lạc bộ Hắc Long bức hại nhiều năm nay càng rơm rớm nước mắt.





Lúc này, ông chủ Kim và Lôi Tuấn không chỉ là người có tiền có thế, bọn họ thực sự đã làm việc tốt vì người dân Hương Giang, bọn họ là đại anh hùng thực sự.





Trong tiếng hoàn hô không ngớt, Lôi Tuấn đưa bốn vị Thiên Vương rời khỏi hội trường.





Cùng rời đi với họ còn có cảnh sát trưởng và Ngô Bân.





Chuyện còn lại thì giao cho Kim Bưu xử lý, tiệc mừng thọ này sẽ biến thành tiệc liên hoan.








Xem ảnh 1
20211216114928-tamlinh247-vn.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK