Dân làng có thu hoạch lớn, nên ở lại rất khuya.
Khi chiếc xe buýt đưa bọn họ về nhà thì đã là nửa đêm.
Mọi người ai nấy cũng mệt mỏi, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Đêm đen gió lớn…
Ông cả Hứa và ông hai Hứa dẫn theo con trai của mình, bốn người bốn con dao.
Hứa Tiểu Hề phụ trách canh gác.
Bọn họ đợi ở bên ngoài biệt thự đến nửa đêm, sau khi nhận thấy người bên trong đã ngủ say hết, mới bắt đầu hành động.
Cổng biệt thự được khóa chặt.
Có lẽ là vì ban ngày mở cửa lớn để tiếp khách nên có một ô cửa sổ quên đóng?
Bốn người bọn họ vui mừng khôn xiết, nhờ đám mây đen che khuất mặt trăng, bọn họ thuận lợi lần lượt nhảy vào.
“Hai người lên tầng hai, còn chúng tôi lên tầng ba, nhất định đừng nương tay”.
Ông cả Hứa nói nhỏ, phân công chia nhau hành động.
Ba người còn lại gật đầu, ai nấy cũng khom người nhẹ nhàng tiến lên trước…
Lúc bọn họ đi đến thang máy.
Đột nhiên, đèn ở đại sảnh tầng một bừng sáng!
Bốn người gần như cùng lúc nín thở.
Bọn họ đột nhiên phát hiện, có một nam một nữ đang ngồi trên ghế sofa.
Đồng thời, Hứa Tiểu Hề đang đứng ngoài cửa cũng bị ai đó vỗ lên vai…
Muốn chạy là chuyện không thể nào!
Bốn người trong biệt thự, đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, toàn bộ đều bị đánh lăn ra đất.
Con dao trong tay bọn họ lập tức bị tước đoạt.
Mỗi người đều bị đấm mấy đấm vào mặt, hai mắt bị đánh thâm đen như gấu trúc.
Lúc Lôi Tuấn cùng Hứa Phương Hoa đi xuống lầu.
Hứa Tiểu Hề đang canh gác bên ngoài cửa cũng bị một người mặc đồ đen lôi cổ vào, đầu tóc rối bù.
…
Lôi Tuấn lặng lẽ ngồi trên ghế sofa hút thuốc.
Hứa Phương Hoa ngồi bên cạnh đan chặt hai tay, cực kỳ hoảng loạn.
Một nam một nữ sau lưng anh lần lượt là Hồ Mị Nhi và Âu Dương Sát.
Lôi Tuấn là người đầu tiên biết tin Triệu Đại Thắng bỏ trốn.
Anh không ngờ người nhà họ Hứa dám động thủ, nhưng hai vị Thiên Vương lại cứ nằng nặc đòi ở lại một đêm.
Dù sao đêm nay cũng là đêm động phòng hoa chúc.
“Cháu gái à, chúng tôi sai rồi, chúng tôi không dám nữa”.