Đang nói chuyện, Ngụy Vệ bỏ lại Diệp Cần với vẻ mặt méo xệch, phóng lên lầu. Tay chân nhanh chóng bám lấy mái hiên của tòa nhà nhảy lên, có một loại thoải mái tùy ý trèo tường không để ý đến trọng lực của trái đất, chỉ vài động tác đã tới cửa phòng ngủ trên tầng ba. Nhìn vào bên trong, anh thấy Mặt dây chuyền đầu người treo trước giường Diệp Đồng Đồng đã mở mắt ra, hai mắt trắng dã, ánh đèn chớp tắt trong căn phòng, trông thật thần bí và điên cuồng. Trong toàn bộ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.