"Ác ma tri thức?"
"Yêu nữ phệ hồn?"
Sau khi nghe thấy câu trả lời của Ngụy Vệ, tâm trạng của mọi người cũng không hề tốt lên, thay vào đó là ngơ ngác nhìn nhau.
Bởi vì sự lan rộng của lực lượng ác ma, trên thế giới này vốn đã sinh ra một số lượng lớn các sinh vật và quái vật kỳ lạ.
Trong số đó, nhiều nhất cũng thường thấy nhất chính là những sinh vật sa hóa.
Chúng đều là những dị chủng kỳ dị do con người hoặc các sinh vật khác vì không thể chịu nổi sự ăn mòn của lực lượng ác ma mà sa hóa thành. Chúng có đủ loại sức mạnh và tập tính khó mà tưởng tượng nổi. Chúng quen ẩn mình trong bóng tối và lặng lẽ quan sát những người đi đường trong thế giới bình thường.
Phía trên quái vật sa hóa là ác ma chủng xấu càng đáng sợ hơn. Phía trên nữa là những vật tổ huyền thoại trong miệng của những tín đồ điên loạn.
Tuy nhiên, thân là một người siêu phàm, ít nhiều đều từng thấy qua những con quái vật sa hóa, nhưng trông thấy ở Phế Thiết Thành thì lại là kỳ lạ.
Ngay cả khi thuộc về phần rìa, Phế Thiết Thành cũng nằm trong phạm vi của thành lũy tinh thần. Những con quái vật sa hóa này có chỉ số IQ cực kỳ thấp do bị nhiễm lực lượng ác ma, hầu như chỉ biết hành động theo bản năng, thông thường đều sẽ vô thức trốn chạy mới phải. Cho dù trong thành phố có nhiều máu thịt và linh hồn mới mẻ mà chúng tham lam và mơ tưởng đến, xuất phát từ nỗi sợ bản năng, chúng cũng sẽ không dám trực tiếp xông vào.
Đặc biệt là xông vào nhiều ngày như vậy mà vẫn không bị phát hiện?
…
…
"Quả thực giống dấu vết của Yêu nữ phệ hồn sau cuộc săn bắt."
Ngụy Vệ lại ghé vào bên cửa sổ nhỏ, nhìn kỹ một lúc rồi nói: "Trước kia lúc ở trong trại huấn luyện, có từng nhìn thấy một thôn xóm ở vùng hoang dã hoàn toàn bị Yêu nữ phệ hồn khống chế. Người trong đó đều giống như bây giờ, bị móc rỗng não nhưng lại tái diễn công việc của mình một cách máy móc giống như người sống. Hoặc là nói, họ đã không còn quan tâm đến sự sống và cái chết, mà đã trở một trạng thái tồn tại khác."
Những ánh mắt xung quanh nhìn anh đầy ngưỡng mộ.
Ngụy Vệ đột nhiên phản ứng lại, vô cùng tự trách bản thân quá nổi trội, không quan tâm đến cảm xúc của tiền bối.
Vội vàng cười bổ sung thêm: "Chẳng trách mọi người chưa thấy qua."
"Loại quái vật sa hóa này tương đối hiếm thấy, thậm chí còn không được đề cập trong sách báo cáo ác ma do Tổ chức phát hành."
"Ác ma tri thức vốn chính là một hệ liệt khá cao, tín đồ khá ít, mà số lượng quái vật sa hóa thì càng ít hơn. Hơn nữa, quái vật loại hình này hiếm khi tập kích một số nơi nhất định theo cả đàn cả lũ, trong Tổ chức chúng ta cũng rất ít khi nhắc tới nó."
"Suy cho cùng, so sánh với Sinh mệnh và Chiến tranh thì càng ít người thích Tri thức hơn, không phải sao?"
“…”
"Quả nhiên không hổ danh là học viên cấp A xuất thân từ trại huấn luyện..."
Nghe xong lời của Ngụy Vệ, mọi người không khỏi có chút kích động, ánh mắt nhìn Ngụy Vệ có thêm vài phần kính nể.
Đội trưởng Âu Dương cũng không khỏi cảm khái nhìn Ngụy Vệ, ánh mắt càng kỳ lạ hơn.
Dường như ngoài những lời khen ngợi, còn có thêm một chút... đau lòng?
Ánh nhìn đó khiến Ngụy Vệ sinh lòng cảnh giác, vô thức nghiêng về phía chú Thương.
"Quá giỏi, tài cao học rộng."
Chú Thương cũng không khỏi vỗ vai Ngụy Vệ, nói: "Vậy có cách nào giải quyết nào tốt không?"
"Cách giải quyết…"
Ngụy Vệ do dự một chút, khẽ lắc đầu nói: "Tôi chỉ biết Yêu nữ phệ hồn hẳn là có năng lực phóng tinh thần, nuốt chửng ký ức, cư ngụ ở tâm linh. Nó là một loại quái vật sa hóa giỏi gây ảnh hưởng đến người thường, che giấu hành tung và rất khó bắt giữ."
"Trong cuốn sách về chủng xấu tà ác của Giáo hội Thần tri thức, chúng được mô tả là:"
"Tri thức thoái hóa tạo ra những con quái vật tà ác. Nó lang thang trên những con hẻm bẩn thỉu và những con đường vắng vẻ, dùng ký ức và ý chí làm thức ăn. Nó mang đến những ngọn đèn sáng sủa khiến người ta lầm tưởng chúng là ánh sáng. Nhưng điều đó không làm sáng lên trái tim đen tối, mà chỉ là dấu hiệu của sự nhầm lẫn."
"Chúng xuất hiện, chúng săn mồi, sau đó rời đi, chỉ để lại những suy nghĩ mục ruỗng."
"Năng lực đối kháng của nó không mạnh, nhưng sức tàn phá lại rất khủng khiếp."
"Thông thường, đây cũng là đặc điểm tương đồng của người siêu phàm và quái vật trong Hệ thống Ác ma tri thức."
“…”
Những người khác đều nghe khá chăm chú, chú Thương không khỏi nói: "Loại các người gặp phải khi đó giải quyết thế nào?"
Ngụy Vệ cười nói: "Lần đó trong đội có một gã Hệ thống Ác ma tình yêu, anh ta ở vùng lân cận thôn xóm đọc lên mấy bài thơ tình, làm cho Yêu nữ phệ hồn đem lòng yêu anh ta, sau đó giả vờ bị chúng tôi bắt giữ và muốn cắt cổ, Yêu nữ phệ hồn không kiềm được đã từ trong bóng tối hiện thân, chúng tôi liền nhân cơ hội dùng lưới điện từ cao áp để bẫy yêu nữ bên trong, vây quanh nổ súng một cách vui vẻ và giải quyết nó..."
Mọi người hơi thừ người ra, chú Thương nói: "Chỉ số thông minh của con yêu nữ này khá thấp?"
"Không cao."
Ngụy Vệ nói: "Tất nhiên, điều chính là diễn xuất rất thật."
Lúc đó kỳ thực cũng khá nguy hiểm, hai ống tiêm Sinh mạng gần như không thể cứu trở vể được.
Cắt quá sâu...
…
"Ài, cách này tiểu đội của chúng ta không học được..."
Mọi người lần lượt lắc đầu, ngược lại bắt đầu nghĩ cách bắt được con quái vật sa hóa này một cách có mục tiêu.
Chú Thương xoa xoa cằm: "Nộp đơn xin kích hoạt chương trình định vị của thành lũy tinh thần?"
Tiểu Lâm thản nhiên nói: "Phải nộp đơn xin lên trên, quá phiền phức."
"Đến tuyến phòng thủ thành phố thứ hai hoặc các thành phố xung quanh mời người giỏi theo dõi tới?"
"Không kịp."
Hai mắt chú Thương sáng lên: "Nếu yêu nữ có chỉ số thông minh thấp lại háo sắc, vậy để cho đội trưởng ra tay?"
Tiểu Lâm dửng dưng đáp: "Cợt nhả không đồng nghĩa với quyến rũ..."
“…”
"Khụ!"
Đội trưởng ho khan, nhắc nhở mọi người phải tôn trọng mình một chút, sau đó trầm lặng nhìn về phía mỹ nam Tiểu Lâm.
"Kết quả phân tích của cậu thế nào rồi?"
“…”
"Trường hợp đầu tiên được phát hiện cách đây sáu ngày."
Tiểu Lâm lập tức ngẩng đầu vô cảm nói: "Lúc mới đầu bệnh viện chỉ coi là bệnh nhân bị đả kích tinh thần bình thường mà chữa trị, mãi về sau số lượng càng ngày càng nhiều, lúc này họ mới gọi cho cảnh sát, sau đó thông báo cho đội chúng ta hôm nay đến kiểm tra vấn đề."
"Tôi tra cứu ghi chép thì phát hiện quy luật xuất hiện của những bệnh nhân này rất đáng sợ."
Anh ta nói rồi lật tài liệu trên tay ra, ngoài "phổ cập khoa học", anh ta còn phụ trách công việc phân tích tình báo:
"Bọn họ hẳn là lấy hai mươi bốn giờ như một mút và tăng lên theo bội số."
"Ngày đầu tiên xuất hiện một trường hợp, ngày thứ hai sẽ xuất hiện hai trường hợp, ngày thứ ba bốn trường hợp và ngày thứ tư..."
"Tám trường hợp."
"Bây giờ năm mút đã trôi qua, số lượng bệnh nhân đã lên đến hơn một trăm người."
"Có điều chúng tôi đã thu thập từ các bệnh viện khác nhau, hiện chỉ có khoảng năm mươi mấy bệnh nhân, nhưng sau khi so sánh các vụ tai nạn giao thông khác và các trường hợp tử vong gần đây, con số có thể ăn khớp, chỉ là rất nhiều bệnh nhân đã xảy ra chuyện bất trắc vào ngày hôm đó."
"Hoặc là đi bộ không mục đích trên đường phố rồi bị đụng chết, hoặc là rơi từ trên lầu xuống."
“…”
Nói đến đây, anh ta hơi mím khóe môi xinh đẹp, nói: "Chuyện nghiêm trọng nhất bây giờ là..."
"Chúng ta sắp phải đón lấy mút thứ sáu."
"Nếu không tiến hành ngăn cản, rất có thể đêm nay sẽ có hơn 100 nạn nhân đồng loạt xuất hiện..."
“…”
Nói xong phân tích của mình, anh ta lập tức ngậm miệng lại, lặng lẽ trở lại làm một mỹ nam.
"Nhanh như vậy?"
Ngụy Vệ bên cạnh ngẩng đầu lên, cảm thấy chuyện không đúng lắm: "Thứ này phải đói đến mức nào, mới săn mồi như vậy?"
Lúc này, sau khi nghe xong phân tích của Tiểu Lâm, một người đàn ông mặc cảnh phục và đeo quân hàm cảnh sát trong hành lang không khỏi mở miệng nói: "Không thể tiếp tục để có thêm nạn nhân xuất hiện, huống chi số lượng còn nhiều như vậy. Tối nay, tôi sẽ phái tập thể người của Sở cảnh vệ xuống phố để bố trí canh phòng."
"Không được."
Đang lúc thảo luận, chị Lucky đi giày cao gót màu trắng, từ đầu bên kia hành lang bước nhanh tới, trên tay cầm một tập tài liệu, nói với đội trưởng Âu Dương: "Đây là kết quả điều tra của Sở cảnh sát. Bọn họ đã tận hết khả năng tìm ra địa điểm xảy ra của mỗi một trường hợp, tiến hành điều tra thu thập chứng cứ và đối chiếu chéo, cố gắng tìm ra một ít manh mối. Chỉ là kết quả điều tra... Anh tự mình xem xét đi!"
Đội trưởng Âu Dương phẩy tay, thậm chí không cần tiếp nhận tài liệu cũng biết kết quả nhất định không như ý muốn.
Chị Lucky đưa tài liệu tới, sau đó mới quay lại nhìn Sở trưởng, nói:
"Người phía cảnh sát hay đội tuần tra đều là những người bình thường, họ không có chút năng lực chống lại lực lượng ác ma, đưa họ xuống phố để bố trí kiểm soát, ngược lại giống như đưa bia ngắm cho ác ma vậy. Nếu ngay cả các người cũng bỗng chốc có quá nhiều người trúng chiêu, vậy thì lực lượng cảnh sát ở thành phố này cũng sẽ yếu đi rất nhiều, đến khi đó lại xảy ra một số chuyện khác nữa, chúng tôi sẽ không cách nào ứng phó nổi.”
“…”
Những người khác đều rối rít gật đầu, nhưng bầu không khí càng thêm đè nén.
"Chị Lucky."
Thấy chị ta đi tới, Ngụy Vệ cũng vội vàng chào hỏi và giao chìa khóa xe thể thao trong tay qua: "Tôi lái xe tới rồi."
"Ừ."
Chị Lucky hờ hững gật đầu, dường như còn liếc mắt.
"Tâm trạng chị ta sao có vẻ không được tốt lắm?"
Ngụy Vệ ngược lại có chút kinh ngạc, nghĩ thầm chẳng lẽ do hôm qua mình lái xe của chị ta?
"Nếu đã không thể điều động Sở cảnh vệ và Đội tuần tra, vậy vấn đề càng phiền phức rồi..."
Tiểu Lâm nói khẽ: "Chỉ dựa vào mấy người trong tiểu đội của chúng ta, rất khó để tìm được nó trong cả thành phố."
Chú Thương trầm ngâm: "Có lẽ cần một chút may mắn?"
Nghe thấy hai từ "may mắn", tất cả mọi người đều không khỏi nhìn về phía chị Lucky.
Lucky hiểu được suy nghĩ của bọn họ, lắc đầu nói: "Nó nằm ngoài khả năng của tôi, tôi có thể để mỗi người các anh né tránh được một viên đạn sinh tử, nhưng không thể tìm ra chính xác một con quái vật sa hóa ẩn núp trong một thành phố như vậy."
"Vậy thì không còn cách nào khác..."
Đến lúc này, đội trưởng Âu Dương dường như mới đưa ra quyết định, hừ một tiếng và chậm rãi nói:
"Nếu không đủ may mắn, vậy thì đủ xui xẻo cũng có thể."
"Gọi Phi Phi đến đây đi!"
“…”
Các thành viên trong đội nhìn nhau, sau đó từ từ lộ ra vẻ phấn khích và vui mừng.