"Tiểu Ngụy, cậu khoan hẵng đi, tôi muốn nói chuyện với cậu." Chị Lucky nhìn mấy tên ăn uống rất thỏa mãn trong sân, trong lòng cảm thấy rất bực bội. Nhưng vẫn đợi sau khi họ ăn xong, mới bất lực ra khỏi văn phòng, gọi Ngụy Vệ đang dọn dẹp bát đĩa. "Được, đến ngay." Ngụy Vệ vừa giúp anh Trư Tử rửa bát vừa lớn tiếng đáp. Mấy cô gái quả thật muốn đến giúp đỡ, đặc biệt thân là khách như Sâm Sâm, nhưng sau khi nhìn Ngụy Vệ ăn xong đã chủ động ngồi xuống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.