Chương 1331
Mộ Dung Lãnh Nhu cố giả vờ bình tĩnh, khế cười nói: “Anh rể ơi, tính tình của anh vẫn nóng nảy như vậy, không biết năm đó chị tôi sao lại chịu được anh”
Nghe cô ta nhắc tới Mộ Dung Lãnh Nguyệt, trong mắt của Phó Sâm xẹt qua một tia đau khổ, trong giọng nói lạnh lùng lộ ra chút bi thương: “Điều này không liên quan gì tới cô, tôi chỉ muốn biết Hàn Tá đang ở đâu, tôi muốn điều tra nguyên nhân cái chết của chị cô”
Mộ Dung Lãnh Nhu thở dài một hơi: “Chị tôi tự sát, năm đó cảnh sát đã kết án, anh rể cần gì cố chấp như vậy! Có một số việc anh không biết sẽ tốt với anh hơn!”
“Cô có ý gì?” Phó Sâm nhìn thẳng vào cô ta.
Mộ Dung Lãnh Nhu rũ mắt xuống: “Không có gì! Tôi làm như thế cũng vì muốn tốt cho anh. Chị tôi đã mất rồi, anh nên sống thật tốt, đừng vướng bận những chuyện đã trở thành quá khứ, chỉ càng làm anh đau khổ hơn thôi!”
Phó Sâm vẫn nhìn cô ta đăm đăm hồi lâu, mới đột nhiên mở miệng hỏi: “Cô đã giết Hàn Tá bịt đầu mối đúng không?”
Mộ Dung Lãnh Nhu chợt ngẩng đầu lên, hơi bất ngờ nhìn anh, sau đó bật cười: “Anh rể à, trí tưởng tượng của anh thật phong phú, tôi giết Hàn Tá? Tại sao tôi phải giết anh ta? Ngay cả anh ta ở đâu tôi cũng không : “Vậy tại sao cô lại sai người điều tra anh ta? Năm đó vào cái đêm chị gái cô tự sát, anh ta đã đến phòng chị cô, cô và anh ta có quan hệ gi”
Mộ Dung Lãnh Nhu dường như hơi không vui, cô ta cao giọng cãi: “Anh rể, anh nói vậy là có ý gì? Tôi là người nhà họ Mộ, Hàn Tá có liên quan tới cái chết của chị tôi, tôi tìm anh ta để điều tra cái chết của chị tôi thì có gì sai?”
Ánh mắt Phó Sâm vẫn dừng trên mặt cô ta, như thể muốn nhìn thấu cô ta: “Cô muốn điều tra nguyên nhân cái chết của chị cô không sai, thế nhưng tại sao cô cố ý tìm người nói cho tôi biết cô đã tìm được Hàn Tá, sau đó sắp xếp cái bây giam lỏng tôi tại nhà riêng của cô? Mục đích của cô là gì?”
“Anh rể, anh thông minh như vậy lẽ nào không đoán ra sao? Tôi nhốt anh ở đây vì trong tay anh có ba mươi phần trăm cổ phiếu của Lục thị, tôi muốn dùng cổ phiếu trong tay anh để đổi bản quyền sáng chế thuốc đặc trị của con trai Lục Khải Vũ”
“Cô muốn được ông nội cô thừa nhận, thay thế chức vụ người đứng đầu nhà họ Mộ?” Phó Sâm vạch trần dã tâm của cô ta.
Thấy đối phương nhìn ra mục đích của cô ta, Mộ Dung Lãnh Nhu dứt khoát thoải mái thừa nhận: “Đúng, mục tiêu của tôi chính là vị trí người đứng đầu của nhà họ Mộ. Anh rể không ngại nếu chúng ta bàn chuyện hợp tác chứ?”
“Hợp tác gì?”
“Tôi giúp anh bắt Hàn Tá, anh bán 30% cổ phần của tập đoàn Lục thị cho tôi, thế nào?”
“Cô muốn cổ phần của Lục thị?” Phó Sâm hơi bất ngờ.
“Ok”
Có 30% cổ phần cổ phần trong tay Phó Sâm, cô ta chính là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Lục thị. Theo cách này, cơ hội hợp tác giữa cô †a và Lục Khải Vũ sẽ ngày càng nhiều.
Cô ta sẽ nghĩ cách để Lục Khải Vũ ly hôn với Mạc Hân Hy và cưới mình.
Dáng vẻ cô gái nhỏ chợt lướt qua trên mặt cô ta khi nghĩ về Lục Khải Vũ bị Phó Sâm nhạy cảm bắt được, trong lòng anh ấy rất ngạc nhiên.
Anh ấy từng nghe Mộ Dung Lãnh Nguyệt kể, cô em gái này của cô ấy có tính cách kì quái. Từ lúc học cấp ba có rất nhiều người theo đuổi cô ta, nhưng chưa bao giờ có ai lọt vào mắt cô ta.
Nét mặt cô ta vừa hiện lên sự thẹn thùng là có ý gì? Lẽ nào người cô ta coi trọng là Lục Khải Vũ?
Nghĩ tới cách làm người và thủ đoạn của Mộ Dung Lãnh Nhu, Phó Sâm không khỏi lo lắng cho Lục Khải Vũ, nghe nói người anh em đó đã kết hôn và sinh ra chín đứa con.
Không biết bọn họ có thể ứng phó với thủ đoạn của Mộ Dung Lãnh Nhu không?
Xem ra anh ấy phải tìm cơ hội nhắc cậu ấy mới được.