Mục lục
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 914: Có gì mà cười

Hoàng Ánh Tuyết và Tử Tín nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu của cậu, cũng nhịn không được nở nụ cười.

“Hai người cười cái gì? Có gì đáng mà cười?”

Giọng nói của cậu vừa dứt, đã nhìn thấy mấy thằng nhóc hình như đang mặc những bộ lễ phục giống nhau cách đó không xa đang đi đến.

Mấy thằng nhóc kia rất nhanh đã đi tới trước mặt của bọn họ.

“Anh ba, em còn tưởng rằng anh ngã vào bên trong toilet, chuẩn bị đi đến vớt anh đây! Thì là, là anh đang bị người ta quấn lấy!” Ngũ Bảo.

Lục Vũ Bách nhìn Tử Tín một chút, sau đó hếch mặt lên khiêu khích Mạc Vũ Lý.

Mạc Vũ Lý nhìn thấy mấy cậu bé đang đứng thành một hàng trước.

mặt, mặc trang phục giống nhau như đúc, cực kì đẹp trai, cậu nhóc.

không tự chủ lui về phía sau một bước.

Đại Bảo Lục Minh Húc đã thành công giải mã được máy tính của Lư Bạch Khởi, trợ giúp bố mẹ giải quyết được vấn đề khó khăn. Lúc này, cậu bé vừa mới đi cùng với mẹ và Ngũ Bảo đến chỗ này.

“Bạn học Mạc Huyễn Tinh, thật trùng hợp! Cậu cũng đến tham gia yến hội sinh nhật của ông nội tôi sao?” Những đứa bé trai của nhà họ Lục vẫn luôn mỉm cười nhìn về phía Mạc Vũ Lý.

Mạc Vũ Lý nhớ đến hai lần cậu bị đánh dã man, trong lòng vẫn còn sợ hãi giữ chặt lấy tay của Hoàng Ánh Tuyết: “Mợ, cũng chúng ta mau đi thôi, yến hội cũng sắp bắt đầu rồi, chúng ta qua bên kia ngồi đi”

Cậu là một người dịu dàng, có khí chất của một minh tinh lớn, cậu mới không muốn chấp nhặt cùng với những thằng nhóc không có tiêu chuẩn này, chỉ biết đánh nhau này đâu!

Ánh mắt Tử Tín nhìn về phía anh trai Lục Minh Húc tràn đầy sự kỳ lạ: “Anh, làm sao anh lại quen biết bạn học nhỏ này vậy?”

Lục Minh Húc cho Lục Bảo Vũ Bách một cái ánh mắt, Vũ Bách lập tức hiểu ý, tiến lên mấy bước ngăn cản đường đi của Mạc Vũ Lý.

Lục Minh Húc lôi kéo Tử Tín đi đến trước mặt cậu nhóc: “Tử Tín, cậu nhóc này gọi Mạc Huyễn Tinh, chính là cháu trai của cô giáo Hoàng, chính là người mà đêm qua anh đã nói với em, cái tên vẫn muốn bắt nạt mấy đứa Tư Nhã”

Cậu bé chỉ vào Mạc Vũ Lý, rất không khách khí.

Mạc Vũ Lý thật sự đã không thể nhịn được nữa, ngẩng đầu lên giải thích: “Lục Minh Húc, trí nhớ của cậu có phải là không tốt lắm đúng không, tôi đã nói cho cậu bao nhiêu lầnrồi, tôi tên là gọi Mạc Huyễn Tinh, Mạc Huyễn Tinh. Không phải tên là Mạc Thổ Tinh”

Lục Minh Húc nhìn cậu từ trên xuống dưới, cố tình cao giọng.

“Hôm nay ăn mặc còn rất khá, không giống như cái củ cà rốt. Có điểm giống với củ cải trắng” Cậu bé chỉ chỉ áo sơ mi màu trắng và quần jean màu xanh xãm mà Mạc Vũ Lý đang mặc nói.

“Cậu..” Mạc Vũ Lý tức giận đến suýt chút nữa thì không thở được.

Cậu hít sâu một hơi, nhìn mấy người anh em ở phía sau lưng của Lục Minh Húc một chút, đột nhiên cảm thấy bản thân thiệt lớn.

Anh trai em gái của người ta cũng có tám người, mà cậu chỉ có một mình lẻ loi trơ trọi, lấy cái gì mà đối đầu với bọn họ đây!

Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, vẫn nên mau khỏi chỗ thị phi này thì tốt hơn.

Sau khi đã đưa ra được quyết định, Mạc Vũ Lý ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía mấy người anh em nhà họ Lục này nói “Hôm nay là ngày vui mừng của nhà họ Lục mấy người, mấy người làm chủ nhà nhỏ cũng nên rộng lượng một chút.Tôi đây đến làm khách, trước hết ở đây tôi xin chúc mấy câu chúc phúc chân thành nhất”

“Chúc ông nội của mấy người phúc như Đông Hải, thọ như Nam Sơn. Chúc anh em nhà mấy người đều có thân thể khỏe mạnh, học tập càng ngày càng tốt. Chúc ba cô gái Lục Tử Nhiên, Lục Tư Nhã, Lục Mộc Lam càng ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng đáng yêu.”

Thái độ của cậu rất thành khẩn, giọng điệu cũng chân thành tha thiết.

Lục Minh Húc và mấy người họ họ vốn còn cũng muốn tìm cơ hội trêu đùa cậu một chút, nhưng khi nhìn thấy thái độ của cậu lại đột nhiên thay đổi, ngược lại có một chút ngượng ngùng.

Tên Mạc Vũ Lý này nói rất đúng, hôm nay bọn họ đều là chủ nhân nhỏ. Không thể khiến cho nhà họ Lục mất thể diện được.

Nghĩ đến đây, cậu nhóc lấy ra khí thế của cháu trai trưởng, hắng giọng một cái: “Nếu đã như vậy, thì tôi xin cảm ơn Mạc Thổ Tinh, không, là bạn học Mạc Huyễn Tinh, hi vọng hôm nay cậu sẽ ăn chơi thật vui vẻ.

Nếu có phục vụ gì chưa được chu đáo, cậu cứ mở miệng, nhà họ Lục chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn cậu”

Nhìn thấy hai đứa nhóc bỗng nhiên khách khí như vậy. Hoàng Ánh Tuyết đang đứng xung quang mấy đứa trẻ kinh ngạc tới mức mở to hai mắt ra nhìn.

Cái thái độ này cũng thay đổi đột ngột quá rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK