An Chỉ Manh một lòng quan tâm bệnh tình của Kha Trạch Vũ, căn bản không nhìn thấy!
lúc quản gia dẫn đầu ngồi vào trong xe, xe chậm rãi rời khỏi tòa thành.
Nửa giờ sau...
An Chỉ Manh nhìn thấy xe càng lúc càng lệch khỏi quỹ đạo, cô là dân mù đường cũng biết bệnh viện ở trung tâm thành phố, bên cạnh là cao ốc sừng sững.
xe này chạy hơn nửa giờ càng lúc càng vắng vẻ."Tài xế, không phải chúng ta đi sai chỗ rồi sao?"
"An tiểu thư, Kha thiếu gia đã xuất viện rồi! cậu ấy ở nơi khác đợi cô!"
"A!" Nếu như không phải quản gia tự mình đưa cô lên xe, cô đã nghĩ mình bị bắt cóc tống tiền rồi.
Xe chạy hơn một giờ nữa, tài xế ngừng xe ở một bên, xa xa có thể ngửi thấy mùi Hương Hoa xông vào mũi, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.
Lọt vào trong tầm mắt là hoa hồng đủ các loại màu sắc đan vào một chỗ, đỏ vàng, hồng phấn, màu trắng, màu xanh vỏ cau, rực rỡ đầy khắp núi đồi.
hoa hồng màu xanh vỏ cau không phải chủng loại ngoại quốc sao? Ở đây làm sao có loại này.
Còn có thất thải hoa hồng, đây cũng không phải là chủng loại trong nước R, tại sao có ở chỗ này.
Lần đầu tiên thấy nơi này, trong nháy mắt cô bị biển hoa trước mắt làm cho hoa mắt.
Mấy trăm mét vuông, trải tầm mắt nhìn tới đều là hoa hồng đủ mọi màu sắc.
Cô cao hứng không biết nên nói cái gì, trực tiếp cởi giày cao gót, vui sướng chạy đến biển hoa.
Ngồi xổm người xuống xem cái này, nhìn cái kia! Lòng say mê biển hoa trước mắt đủ mọi màu sắc.
"Thích không?"
"Thích lắm!" ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.
Cô thưởng thức khắp núi đồi này đầy hoa hồng đủ mọi màu sắc, Cận Tư Hàn đứng ở sau lưng cô, thưởng thức cô so với hoa hồng còn đẹp hơn.
Vỗ tay phát ra tiếng, người hầu sớm đã đợi ở một bên nhanh chóng mang lên cái bàn, đem bò bít tết, salad, rượu vang đỏ, ngọn nến hồng sớm đã chuẩn bị dọn xong, đốt nến, nhanh chóng lách mình.
An Chỉ Manh nhìn hết thảy trước mắt, có loại cảm giác rất không chân thực.
Chậm rãi quay người, nhìn người đàn ông tuấn mỹ thanh lãnh phía sau, cảm động bổ nhào vào trong ngực anh.
"sao anh đột nhiên trở về rồi hả? không phải anh ở ngoại quốc sao?"
"xử lý xong việc, đã trở lại rồi!" Ôm người phụ nữ trong ngực, cảm giác toàn bộ mình phải trả giá đều đáng rồi.
"Những thứ hoa này, anh hao tốn rất nhiều thời gian đi! Rất nhiều chủng loại không thể sinh trưởng bởi khí hậu nước ta."
"Không phiền phức, vừa vặn gặp, thì mang cô đến rồi." Giọng nhàn nhạt, ôm eo của cô, đi đến bàn cơm bên cạnh.
"A! Như vậy sao!"
Sau lưng bảo vệ yên lặng ẩn núp trong chỗ tối, nội tâm muốn phát điên.
hai ngày trước không biết tổng thống từ chỗ nào trong lúc vô tình biết rõ lễ tình nhân, cho tới bây giờ không quan hệ với Tổng Thống tiên sinh.
Liền phát điên nôn nóng bất an cực kỳ lâu, sau cùng thế mà làm việc suốt đêm cho xong.
Ngày hôm sau lại càng bốc đồng mở mấy cái hội nghị cùng một chỗ, coi như tra tấn mình, sau cùng còn trong đêm tra tấn đám người bọn họ, tìm hoa hồng khắp nơi, trong đêm để bọn họ đem tất cả chủng loại hoa hồng từ các nơi trên thế giới, đều nhổ về trồng ở đây.
Hàng trăm người, mấy chục cái phi cơ, cả nước cứ như vậy bận rộn ở các nơi một đêm rồi.
Tổng Thống tiên sinh, thế mà cứ như vậy nhẹ nhàng bâng quơ nói xong rồi...
Nói xong rồi...
Hai người đang ngồi bên trên bàn nhỏ, ngẩng đầu là bầu trời đầy sao.
"đùng..."
"đùng đùng đùng..."
pháo hoa đủ màu sắc, rực rỡ dưới bầu trời đầy sao, chiết xạ ra ánh sáng huy hoàng.
Cảm động lệ nóng doanh tròng, cảm động nhìn người đàn ông tuấn mỹ đối diện mặt không chút thay đổi.