"Cô!"
"Tôi còn muốn đi ra ngoài, phải đi mua lễ phục!" Nói xong cũng không chờ anh phản ứng, đạp giày cao gót xoay người rời đi.
Tống Húc thật có một loại cảm giác mình mang tiểu hài tử.( con gái)
Qua mùa thu, Tống Húc sẽ có một hội nghiên cứu học thuật, đây đối với anh mà nói là một cơ hội, tốn hơn nửa năm đi chuẩn bị.
Nhưng anh càng hy vọng, ở chỗ này trước có thể chữa khỏi bệnh An Nhã.
Đưa mắt nhìn cô vào phòng chữa trị, Tống Húc mới thở thật dài một cái.
Nhìn thư ký đưa tới một xấp tài liệu, trong lòng anh lại nhiệt huyết sôi trào ——bệnh tình An Nhã rốt cuộc có hy vọng, anh tự tay chữa khỏi cho cô!
"Anh tại sao lại đổi nơi này?" Đang trầm mặc, cửa bỗng nhiên được mở ra, An Nhã quệt mồm giống như lại đang tức giận, "Anh có thể không phải đi xa như vậy hay không, thật đáng ghét!"
Tống Húc cầm tài liệu nói với cô, " cuối tuần này có rảnh không?"
Anh chuẩn bị an bài cô cuối tuần này làm một lần kiểm tra tỉ mỉ toàn thân, thời gian không nhiều lắm, bây giờ thân thể An Nhã nhìn rất khỏe mạnh, có thể chịu đựng phẫu thuật lần này.
Sợ là sợ cô đến hậu phẫu thân thể trở nên yếu ớt, làm giải phẫu ngược lại sẽ trở nên hỏng bét hơn.
"Cuối tuần?" Suy nghĩ, "Cuối tuần tôi không có ở không, cuối tuần tôi muốn đi tham gia tuyên truyền."
Thật lâu không có nhìn thấy An Chỉ Manh, lần trước nhìn thấy người khác chê cô, mình không nhịn được đứng ra nói một câu, mặc dù một lần kia ký giả sẽ qua loa thu, nhưng là sau cùng, cô nhìn thấy xe Cận Tư Hàn đậu ở bên ngoài.
Anh quan tâm An Chỉ Manh như vậy, vì chuyện cô lại làm sao có thể không xuất hiện?
Mình không có tư cách đi gần anh nữa, có thể xa xa nhìn cũng tốt!
Cho nên lần này tuyên truyền sẽ cô nhất định phải đi tham gia, bởi vì Cận Tư Hàn nhất định sẽ cùng An Chỉ Manh đi!
"Tuyên truyền?" chân mày Tống Húc cau lại, "Cô cứ như vậy muốn đi, tại sao một chút chuyện cũng không biết chứ?"
Những lời này không biết thế nào, lập tức bị thương lòng An Nhã, cô trợn to mắt nhìn Tống Húc, hốc mắt lập tức đỏ.
"Anh tên khốn kiếp, lại hiểu tôi cái gì!"
Tôi lại biết cái gì, tôi biết cô từng ly từng tí, rõ ràng nhớ tất cả sở thích chán ghét của cô, duy nhất tôi không biết chính là lòng cô rốt cuộc ở nơi nào, không biết rốt cuộc như thế nào cô mới thích tôi.
nội tâm Tống Húc lăn lộn có thiên ngôn vạn ngữ muốn phun ra, nhưng vẫn là kiềm chế mình, kinh ngạc chăm chú nhìn người con gái thật lâu, anh sợ mình không khống chế được sẽ lại làm ra chuyện thương tổn tới cô, để cho cô đời này cũng không muốn nhìn thấy mình.
"Như vậy đi, cuối tuần tôi cùng cô đi tham gia buổi họp báo, nhưng cô phải đáp ứng tôi kết thúc, để cho tôi cùng cô làm một lần kiểm tra tỉ mỉ toàn thân." Tống Húc rất nhanh thỏa hiệp, anh không nhìn được cô bị ủy khuất, chỉ cần là cô muốn làm, mình cũng không có biện pháp cự tuyệt.
"Tôi cũng không phải là trẻ nít, hơn nữa tôi tại sao phải nghe lời của anh." An Nhã tranh cãi vô lý đứng lên, chính là muốn thất thường không phục anh an bài, cho dù cô biết các thứ này cũng vì tốt cho mình.
"Chuyện gì khác tôi đều có thể đáp ứng cô, nhưng là duy chỉ có vấn đề sức khỏe thân thể cô, tôi muốn phụ trách tới cùng, An Nhã tôi hy vọng sức khỏe cô tốt."