Mục lục
Truyện Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 171:



“Thương Hải, anh còn mang theo hộp thuốc?”



“Phòng cho mọi trường hợp, Tư Lệ Đình bảo vệ em như vậy à, biết rõ xảy ra chuyện như vậy còn để em ra ngoài một mình!”



Cố Nam Thương vừa xử lý vết thương cho cô vừa đau lòng nói, một vệt dài như vậy.



“Không trách chú ba, buổi sáng anh ấy đã biết, sợ tôi bị tổn thương, liền bảo tôi ở nhà, còn mang điện thoại của tôi đi.



Đột nhiên tôi muốn đi loanh quanh, nào biết những người trong trung tâm thương mại đều chỉ trỏ tôi, xảy ra loại chuyện như này.



Thương Hải, anh có thể cho tôi mượn điện thoại của anh không? Tôi không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”



Thương Hải cũng có thái độ giống như Tư Lệ Đình, những anh hùng bàn phím trên mạng cái gì cũng có thể nói ra.



“Em đừng xem thì hơn, xem cong chỉ khiến em càng tức giận thôi.”



Tô Cẩm Khê lắc đầu, “Thương Hải, tôi không yếu đuối như: anh nghĩ, tôi biết chú ba vì muốn tốt cho tôi nên mới không nói cho tôi biết.



Nhưng kế hoạch không thể theo kịp những thay đổi, thà bình tĩnh đối mặt còn hơn trồn tránh, tôi không sợ.”



Thấy cô khăng khăng như vậy, Có Nam Thương cũng hết cách, “Được rồi, tôi đưa cho em xem, em nên chuẩn bị tâm lý trước, có những lời rất khó nghe.”



“Ừm, được rồi.” Tô Cẩm Khê không cần nhìn cũng đã đoán được chuyện gì, những người đó còn dám nói những điều như: vậy trước mặt cô, huống chỉ là trên mạng.



Hot search đã được gỡ xuống, nhưng một số chủ đề mới đã xuất hiện. Tô Cẳm Khê nhấp vào, những lời nói đó còn khó nghe hơn trong tưởng tượng.



Có một số tin nóng nhỏ nói là bạn học của cô, nói phong cách ở trường của cô rất tệ.



Lúc đầu, Tô Cẩm Khê nghĩ chuyện này có thể nhắm vào Đường Minh hoặc Tư Lệ Đình, nhưng sau khi đọc những bình luận này, cô cảm thấy có người đang thiết kế mình.



Cố Nam Thương quan sát biểu hiện của cô, nếu sắc mặt của Tô Cẩm Khê không tốt, anh sẽ lập tức giật lấy điện thoại.



“Sao lại có biểu hiện này?”



“Thương Hải, sao tôi cảm thấy chuyện này là có người đang nhắm vào tôi? Anh xem những tiêu đề này, rõ ràng là không đúng.



Nhưng quả thực những bức ảnh này là lúc tôi còn học đại học, nếu muốn bôi đen hai người họ, thì phải đào bới quá khứ của họ, chứ không phải là tôi.”



“Em biết là ai đã làm?” Sau khi Cố Nam Thương nhìn thấy.



tin tức cũng đã cho người đi điều tra, nhưng đối phương che giấu rất tốt, trước mắt còn chưa biết đó là ai.



“Những bức ảnh này là do các bạn học khác trong trường chụp, cho nên chắc chắn là người trong trường chúng tôi chụp.”



Nhắc mới nhớ, trước kia khi ở trường Tô Cẩm Khê từng có rất nhiều nam sinh thích, hầu như những ai được đám con trai hoan nghênh thì sẽ bị đám con gái ghét.



Nói không chừng có người bỏ đá xuống giếng, có ý đổ thêm dầu vào lửa, làm đốm lửa này càng cháy mạnh hơn.



“Không có mục tiêu cụ thể, tạm thời điều tra một lúc sẽ không dễ dàng. Em xem em chật vật như nào, việc bây giờ em phải làm là nghỉ ngơi thật tốt.”



Cố Nam Thương đã gọi điện cho Tư Lệ Đình để anh tới đón người, Tư Lệ Đình nhìn thấy Tô Cẩm Khê khoác áo ngoài của Có Nam Thương, chân quần băng gạc, đầu tiên là vội vàng chạy đến đó.



“Chú ba.”



Tư Lệ Đình sợ cô xảy ra chuyện, phòng thế nào cũng vẫn để cô xảy ra chuyện, “Tô Tô, xin lỗi, anh không chăm sóc tốt cho em, lại để em bị thương.”



“Chuyện này không liên quan đến chú ba, là do em không nghe lời anh ở nhà muốn đi ra ngoài.”



Sắc mặt của Cố Nam Thương ảm đạm bắt định, “Tư Lệ Đình, tôi giao cô ấy cho anh là hy vọng anh có thể chăm sóc cô ấy thật tốt, nhưng néu anh không chăm sóc tốt cho Tiểu Búa Tử, tôi không ngại cướp cô ấy từ tay anh!”



Nhìn thấy Tô Cẳm Khê đang êm đẹp lại trở thành dáng vẻ như bây giờ, Cố Nam Thương đau lòng không thôi.



Từ trước tới nay Tư Lệ Đình vẫn luôn là người bá đạo hung hăng, lần này lại không tức giận, mà trong mắt anh hiện lên một tia tự trách.



“Là tôi không suy xét kỹ, để Tô Tô bị thương, sẽ không có lần sau nữa.”



Anh bình tĩnh nhận sai làm cho Cố Nam Thương nhẹ nhõm hơn, “Chăm sóc tốt cho Tiểu Búa Tử, cô ấy lại bị thương nữa, tôi sẽ không tha cho anh.”



Trước kia chưa gặp cô, anh đã canh cánh trong lòng về một nhân vật ảo, mong đợi trở về Trung Quốc để gặp cô, ai biết cô đã có người mình thích.



Trước đây anh cũng đã từng đấu tranh, nhưng thấy Tô Cẩm Khê thà chết chứ không muốn bị người khác động vào, chỉ vì cô đã hứa với Tư Lệ Đình.



Cảnh tượng kinh ngạc như vậy đã in sâu trong lòng anh, ngay lúc đó anh đã lựa chọn từ bỏ và thành toàn.



“Cảm ơn nhiều.” Tư Lệ Đình rất ít khi nói lời xin lỗi.



Cố Nam Thương nhìn anh ôm Tô Cẩm Khê rời đi, nhưng trong đôi mắt anh ấy lại rất buồn.



Nếu có một chút cơ hội, anh sẽ không bao giờ đưa tay Tô Cẩm Khê cho người khác, đáng tiếc là trong mắt cô, trong lòng cô chưa bao giờ có mình.



Anh khẽ thở dài, ngay lúc này điện thoại đổ chuông, Cố Nam Thương liếc nhìn thông báo cuộc gọi, sắc mặt của anh ấy ngay lập tức trở nên nghiêm túc và thành kính.
Chương 172:



“Alo.”



Giọng nói đầu dây bên kia có chút già nua, “Nam Thương, cháu tìm được con bé chưa?”



“Manh mối quá ít, trước mắt cháu vẫn chưa tìm thấy, ngài yên tâm, dù chỉ có một chút tin tức cháu cũng sẽ báo ngay cho ngài.”



“Nam Thương, ta sợ thời gian không còn nhiều, ta chỉ muốn trước khi chết có thể nhìn thấy con bé.”



“Vâng, cháu sẽ nhanh chóng tìm thấy cô ấy.” Cố Nam Thương cúp máy, bóng dáng Tô Cẩm Khê và Tư Lệ Đình đã sớm biến mắt.



Nhìn đường phó nhộn nhịp, xe cộ qua lại, nhưng ai mới là người anh đang tìm kiếm?



Lần này về nước phát triển còn một lý do quan trọng nữa, là anh muốn tìm một người rất quan trọng với nhà họ Cố!



Trên eo của người con gái đó có một vết bớt giống hình cánh bướm, eo là vùng riêng tư của phụ nữ nên ai sẽ để lộ eo cho người khác xem chứ. Chỉ có vết bớt ở eo thì quá khó để tìm ra, nhưng manh mối để lại càng ít, khi nào anh mới có thể tìm thấy người đó?







Tư Lệ Đình cẩn thận ôm Tô Cẩm Khê trong lồng ngực mình, mặc dù anh đã nghe thấy toàn bộ quá trình từ miệng Có Nam Thương.



Nhìn thấy Tô Cẩm Khê trong tình trạng chật vật, đặc biệt là cái chân bị băng bó của cô, anh càng cảm thấy đau lòng hơn.



“Tô Tô, đau không?” Tư Lệ Đình vuốt ve mái tóc dài của cô.



“Lúc trước còn đau một chút, nhưng bây giờ không đau nữa, chú ba, trong lòng anh em yếu đuối như vậy sao? Rõ ràng là lúc sáng anh có thể nói cho em biết.”



“Tô Tô, bạo lực mạng rất đáng sợ, anh không muốn kéo em vào những chuyện thị phi như này, em chỉ cần ở nhà nghỉ ngơi thật tốt là được.



Nhắm mắt làm ngơ, anh sẽ xử lý chuyện này, anh không ngờ em lại lặng lẽ ra ngoài.”



“Em muốn đến trung tâm thương mại mua đồ cho anh, nhận ra ánh mắt bọn họ nhìn em không đúng, lúc đó em mới biết nguyên nhân.”



“Cố Nam Thương đã báo cảnh sát, anh sẽ không tha cho người đã làm hại em.”



Tô Cẩm Khê kéo cổ áo Tư Lệ Đình, “Chú ba, anh biết ai đã tung tin tức này ra không?”



“Trước mắt tra được có người gửi bài nặc danh tung tin, bên kia làm rất bí mật, chưa điều tra ra.



Những tin tức trên mạng nói về lúc em học đại học là do Lâm Phi Phi thuê thủy quân làm, xem ra bài học lần trước dạy cho Lâm Phi Phi là không đủ!”



Tô Cẩm Khê biết những bức ảnh đó chỉ có thể là do các bạn học cùng lớp chụp, không phải ảnh gần đây.



Nhưng cô không nghĩ là Lâm Phi Phi, lần trước cô ta bị hại thảm như vậy, cô ta vẫn còn có thể làm loạn.



Tư Lệ Đình đã phá hủy tập đoàn Lâm thị, vốn tưởng đã gây ra đả kích trầm trọng cho cô ta, nhưng không ngờ Lâm Phi Phi lại nhảy ra.



“Lâm Phi Phi chỉ là đổ thêm dầu vào lửa, vậy ai mới là người thực sự tung tin ra?”



“Anh đang điều tra, em yên tâm, một khi phát hiện ra kẻ đứng sau, anh tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho kẻ đó!”



Mặc dù Tư Lệ Đình và Đường Minh đã gỡ tin tức, nhưng dư luận vẫn không hề giảm bớt mà còn trở nên sôi nồi hơn.



Mọi người đều cho rằng tin đó là thật, có người lương tâm cắn rứt mới có tình thu hồi.



“Tô Tô, những ngày này em đừng đi ra ngoài, tránh bị những người lúc trước ngộ thương.



Cũng đừng quan tâm đến những tin tức trên mạng, nếu thấy tâm trạng sẽ không tốt, anh có thể sắp xếp đưa em ra nước ngoài thư giãn.”



Tư Lệ Đình suy nghĩ chu đáo, trước mặt việc chèn ép tin tức là vô ích, cần phải giải quyết từ gốc của nó.



“Không cần đâu, chú ba, không phải chúng ta đã nói dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì chúng ta cũng sẽ cùng nhau đối mặt sao? Em sẽ không đi.”



Không chỉ có Tư Lệ Đình và Tô Cẩm Khê gặp rắc rối, bên Đường Minh càng rắc rối hơn.



Một loạt các tin nóng sai sự thật che trời lấp đất, vô duyên vô cớ bị gán cho cái danh bị đội mũ xanh.



Vừa đối phó xong với nhà họ Tô và Bạch Tiểu Vũ, thì lại có thêm một người đi theo.



Đường Minh mệt mỏi trở về nhà, có người tới thăm.



“Sao cô lại ở đây?” Đường Minh vừa mở cửa đã thấy là Tô Mộng, mỗi lần nhìn thấy Tô Mộng anh ta đều cảm thấy rất phiền.



Hiển nhiên người phụ này không biết cái gì là thức thời, cách vài hôm lại xuất hiện trước mặt anh ta để tạo cảm giác tồn tại.



Những lúc như hôm nay, Đường Minh không muốn quan tâm đến Tô Mộng một chút nào.



“Anh rẻ, em có chuyện tìm anh.”



“Tô Mộng, hôm nay tôi rất mệt, không có tâm trạng ầm ï với cô!” Đường Minh nói xong định đóng cửa.



Tô Mộng giữ cửa lấy que thử thai từ trong túi ra.



“Anh rể, em đang mang thai, là của anh.” Lời nói của Tô Mộng như một tia chớp bất ngờ.



Đường Minh còn chưa tỉnh lại trong chuyện trước đó, nay lại thêm một chuyện nữa.



“Cô, cô nói cái gì.” Nhất định là anh ta đang nằm mơ.



“Em nói đã mang thai con của anh, là đêm đó ở trên du thuyền.” Tô Mộng nói từng chữ.



Nhất thời Đường Minh không thể chấp nhận được sự thật này, Tô Mộng nhân cơ hội đẩy anh ta đi vào biệt thự.



“Anh rể, quả nhiên Tô Cẩm Khê không sống chung với anh, cái đồ đê tiện không biết xấu hổ kia đã sớm ở bên chú ba rồi phải không?



Lúc trước em đã nói, mọi người còn không tin, lần trước em gặp hai người bọn họ ở trung tâm thương mại đã thấy lạ rồi, sao hai người bọn họ có thể ở bên nhau?



Thì ra là có gian tình, vậy mà bây giờ lại bị vạch trần, làm nhà họ Tô và nhà họ Đường mắt hết mặt mũi!”
Chương 173:



Nghe thấy Tô Mộng lạnh lùng châm chọc Tô Cẩm Khê, hơn ai hết Đường Minh là người hiểu rõ toàn bộ câu chuyện, trong lòng càng thêm bắt mãn.



“Nói đủ chưa? Lại xúc phạm cô ấy nữa tôi sẽ không khách khí với cô.”



“Anh rẻ, anh ngốc à? Tô Cẩm Khê đã phản bội anh, không lẽ anh còn chưa xem những bức ảnh đó? Cô ta ở bên người khác!



Bây giờ mọi người đều biết cô ta đã đội mũ xanh cho anh, vậy mà anh vẫn còn bảo vệ con tiện nhân không biết xấu hỗ đó.”



“Chát.”



Đường Minh tát Tô Mộng không thương tiếc, “Tôi đã nói, đừng xúc phạm cô ấy nữa!”



Tô Mộng tức giận đến mức sắp nỏ tung, “Anh rễ, cô ta có gì tốt, cho tới bây giờ anh vẫn nói giúp cô ta.”



“Cho dù cô ấy xấu gấp ngàn lần, cô ấy cũng tốt hơn Tô Mộng cô gấp trăm lần.”



“Anh rẻ, em mới là người yêu anh thật lòng. Bây giờ em đã có con của anh. Nếu anh không lấy em, em sẽ vạch trần mối quan hệ của chúng ta, cho mọi người khinh thường anhtl Anh rể, em biết cuộc sống của anh ở nhà họ Đường không dễ dàng gì, cậu hai nhà họ Đường đã trở lại, bây giờ nếu anh để xảy ra tai tiếng ảnh hưởng đến thanh danh của tập đoàn Đường thị, ai sẽ tới chịu trách nhiệm?”



Đường Minh vẫn luôn không thích người nhà họ Tô là vì lý do này, lòng tham không đáy, bao gồm cả Tô Mộng này.



“Tô Mộng, chuyện xảy ra đêm đó là cô tính kế tôi, 1000 vạn vẫn không thể tống cổ cô à?” Ánh mắt Đường Minh đã có chút lạnh.



1000 vạn làm gì bằng vị trí bà Đường đâu? Tô Mộng cũng không phải kẻ ngốc, tiêu hét tiền thì sẽ không còn nữa.



Chỉ cần kết hôn với Đường Minh, cô ta không chỉ có được tiền mà còn có cả danh vọng, vậy tại sao lại không làm?



“Anh rễ, em rất thích anh. Bây giờ chúng ta cũng có con rồi, chúng ta kết hôn đi.”



“Kết hôn…” Đường Minh lầm bảm.



“Đúng vậy, chúng ta kết hôn đi.” Tô Mộng gật đầu.



Đầu óc Đường Minh xoay chuyển, trong đầu nảy ra một kế hoạch, chuyện này có rất nhiều người đã bị kéo xuống nước, trong đó người bị tổn thương nặng nhất chính là Tô Cảm Khê.



Dù anh ta có tự mình giải thích thì quần chúng ăn dưa cũng không tin, có cách nào có thể để giảm thiểu tác hại mà cô ấy phải chịu không?



Ánh mắt anh ta rơi vào trên mặt Tô Mộng, anh ta nói từng chữ: “Được, chúng ta kết hôn.”



Vốn Tô Mộng tưởng mình sẽ phải dùng những cách khác mới có thể thành công, ai ngờ Đường Minh lại dễ dàng đồng ý như vậy.



Chẳng lẽ là vì đứa bé? Nếu biết lấy đưa bé ra dùng sẽ dễ như vậy, cô ta đã sớm ra tay rồi.



“Anh rể, anh nói thật? Anh không lừa em chứ?”



Khóe miệng Đường Minh nhếch lên một nụ cười, nếu Tô Mộng đã muốn gả cho mình như thé, thì anh ta sẽ làm như cô ta mong đợi.



Không phải cô ta thích tính kế người khác lắm sao? Đến lúc đó anh ta xem xem cô ta còn muốn tính kế như nào?



Hôn nhân sẽ không phải là thiên đường của cô ta, mà là nâm mồ của cô ta.



“Sao tôi có thể lừa cô chứ?”



Đối mặt với gương mặt tươi cười của anh ta, không hiểu sao trong lòng cô ta lại cảm thấy có chút bắt an.



Rõ ràng Đường Minh đã đồng ý yêu cầu của cô ta, cô ta nên vui mừng mới đúng.



“Anh rể, nói trước rồi đó, đám cưới của chúng ta phải được tổ chức thật hoành tráng, em muốn mọi người biết em đã kết hôn với anh.”



Nhìn vẻ mặt tham lam của cô ta, Đường Minh nghĩ đến thời điểm anh ta gặp Tô Cẩm Khê.



Yêu cầu duy nhát của cô là 3000 vạn, đưa cho nhà họ Tô, bản thân cô không hề có yêu cầu gì.



Nghĩ đến Tô Cẩm Khê, lòng Đường Minh có chút chua xót, Cẩm Khê tuy anh không thể có được em, nhưng anh sẽ dùng sức mình để bảo vệ em.



“Được, trước đây tôi đã đưa quà cưới một lần rồi, lần này tôi sẽ không đưa nữa, tôi còn có một yêu cầu cần nhà họ Tô các người hợp tác.



Các người cần phải tuyên bố với bên ngoài, từ lúc đầu người gả cho tôi là cô, nhưng không tổ chức đám cưới và chưa đăng ký kết hôn.”



Tô Mộng bị hoa mắt, vẻ mặt vui mừng nói: “Được, chỉ cần anh rễ có thể cưới em, em có thể làm bát cứ việc gì.”



Làm sao cô ta có thể biết mình bị Đường Minh lợi dụng để làm bia đỡ đạn cho Tô Cẩm Khê.



“Tôi sẽ lo đám cưới, cô về đi.”



“Anh rể, anh không lừa em chứ?”



“Sao tôi có thể lừa cô, trong bụng cô còn có con của tôi mà không phải sao, néu cô tung tin ra thì sao?”



“Nói cũng phải, anh rẻ, vậy bây giờ em về nhà nói cho ba mẹ biết.” Tô Mộng vui vẻ rời đi.



Ngay khi cô ta vừa rời đi, Đường Minh nhếch môi cười, bắm số của Tư Lệ Đình.



“Tôi nghĩ ra một cách đánh trả hay.”



“Gì2”



“Tôi sẽ kết hôn với Tô Mộng, nói người tôi muốn lấy là Tô Mộng, không phải cô cả nhà họ Tô, mà là cô hai.



Đến lúc đó chú lại công bố giấy chứng nhận kết hôn của chú với Cẩm Khê, như vậy sẽ không còn ai nghi ngờ nữa.”



Cách này quả thực rất tốt, xưa nay Tư Lệ Đình không có thành kiến gì với Đường Minh.



“Một khi cậu nói rõ trước truyền thông, sau đó cậu thật sự phải kết hôn với Tô Mộng, sẽ có hàng nghìn cặp mắt nhìn chằm chằm vào cậu.”



“Tôi sẽ kết hôn với cô ta, thật sự kết hôn với cô ta.” Đường Minh nghiêm túc nói, “Cô ta nói đã mang thai con của tôi.”



“Cho dù như vậy, cậu cũng không phải cưới cô ta, ngay từ đầu là cô ta tính kế cậu, Đường Minh, cậu làm như vậy là vì Cẩm Khê phải không?



Cậu không muốn cô ấy bị tổn thương bởi dư luận, nên cậu bảo vệ cô ấy theo cách này.”
Chương 174:



Đường Minh mỉm cười, “Chú ba, tôi không cao thượng như vậy đâu, vốn dĩ đầu sỏ của chuyện này là do tôi, Cẳm Khê cũng bị liên lụy.



Thân là đàn ông tất nhiên tôi phải chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm, không phải sao? Mặc kệ là vì ai, tôi cũng nên làm điều đó.”



Tư Lệ đình không vạch trần lời nói dối của cậu ta, Đường Minh cũng không cần phải làm đến mức này, nếu đó không phải là vì Tô Cảm Khê.



“Cậu tự suy nghĩ kỹ đi.”



“Tôi đã quyết định xong rồi, bây giờ chúng ta nên hợp lực chống lại dư luận, trả lại sự trong sạch cho Cẩm Khê.”



Tư Lệ Đình biết Đường Minh là một người thông minh, mà làm như vậy chắc chắn sẽ không khiến anh ta rơi vào hồ lửa lần nữa.



“Bạch Tiểu Vũ thì sao? Cậu định làm gì với cô ta?”



“Tôi biết tôi không yêu cô ấy, cho dù chuyện này không xảy ra, tôi cũng sẽ nói rõ với cô ấy.”



“Đường Minh, tôi thay mặt Tô Tô cảm ơn cậu.”



“Cảm ơn cái gì chứ, tôi nói rồi không phải vì cô ấy. Tôi xem tin tức thấy cô ấy bị đẩy xuống thang máy ở trung tâm thương mại, điện thoại của cô ấy cũng tắt máy. Cô ấy không sao chứ?”



Nói không quan tâm đến Tô Cẩm Khê, nhưng mỗi lời nói của anh ta đều xoay quanh Tô Cẩm Khê, yêu một người lại là một chuyện hèn mọn như vậy.



“Bị thương một chút, đã băng bó rồi, mới tắm rửa xong liền đi ngủ. Cậu yên tâm.”



“Chú ba, chăm sóc tốt cho Cẩm Khê.” Đường Minh chân thành nói. “Yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt.” Tư Lệ Đình cúp máy.



Nhà họ Tô.



Tô Mộng vui vẻ về nhà, “Ba mẹ, báo cho hai người một tin VUI.



Bây giờ xảy ra chuyện như thế này, trên dưới nhà họ Tô đều đang nhíu mày, vốn nhà họ Tô đã xuống dốc, một khi sự việc bại lộ, lộ ra chuyện như vậy trên dưới nhà họ Tô không ai dám đi ra ngoài.



“Kêu cái gì mà kêu?” Mặt mày mẹ Tô u ám nhìn Tô Mộng.



“Ba mẹ, con sắp kết hôn với anh rể.”



Mặc dù Đường Minh tát vào mặt cô ta, nhưng chút chuyện này không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Tô Mộng.



lộng nhi, con nói cái gì vậy, kết hôn với anh rễ là có ý gì?” Mẹ Tô và ba Tô đều hoang mang.



Tô Mộng cười đến mức không khép được miệng, “Mẹ, Đường Minh đồng ý cưới con.”



“Cái gì? Con có quan hệ với cậu ta từ khi nào?” Mẹ Tô vừa nghe tháy Tô Mộng nói liền bị sốc.



Tô Mộng không biết tình huống của Đường Minh, nhưng bọn họ biết.



Đường Minh thích một người phụ nữ, cậu ta cưới Tô Cẩm Khê là vì để làm lá chắn cho người phụ nữ đó.



Trước đó bọn họ cũng biết đã ký một thỏa thuận đặc biệt với Đường Minh, néu Tô Cẩm Khê có thai, bọn họ có thể nhận thêm 1000 vạn.



Tô Cẩm Khê không biết về thỏa thuận đó, Đường Minh cũng chưa từng chạm vào cô.



Như Đường Minh đã nói, ngay từ đầu việc cưới cô là có mục đích, không ai có thể ngờ sau này lại xảy ra chuyện như vậy.



Vậy mà Tô Cẩm Khê lại quyến rũ ở bên chú ba của Đường Minh, chuyện này thì không nói làm gì, Tô Mộng lại nhúng tay vào vũng nước này làm gì?



“Mẹ, anh rể và Tô Cẩm Khê không có tình cảm, còn con thích anh rể, con muốn gả cho anh ấy.”



“Câm miệng, con cái đồ ngốc, con gả cho Đường Minh cũng sẽ không hạnh phúc.”



Tô Mộng thẹn quá thành giận, “Mẹ, hai người thiên vị! Tại sao Tô Cẩm Khê có thể kết hôn với Đường Minh?



Lúc đầu con cầu xin ba mẹ như thế, nhưng ba mẹ đều không đồng ý, trong lòng ba mẹ chỉ có Tô Cẩm Khê, chẳng lẽ con không phải con gái của ba mẹ sao?”



“Đứa bé ngốc, ba mẹ là muốn tốt cho con nên mới không để con gả cho Đường Minh, gia thế của Đường Minh không tồi, nhưng cậu ta không thích con.



Nếu một người phụ nữ kết hôn với một người đàn ông không yêu mình, ngay cả khi kết hôn cũng sẽ đau khổ.



Đó là lý do tại sao ngay từ đầu ba mẹ đã không đồng ý với con, nêu có chuyện tốt như thế thì ba mẹ đã sớm để lại cho con rồi, sao có thẻ để phần cho con nhóc Tô Cẩm Khê kia chứ?



Mộng nhi, con nghe lời mẹ, mẹ là người từng trải, gả chồng không giống như mua quần áo, nếu không thích con có thể đổi bộ khác.



Nhất là đối với phụ nữ chúng ta, danh tiếng lại càng quan trọng, nếu kết hôn lần thứ hai thì chẳng đáng bao nhiêu tiền.



Con cho rằng Đường Minh cưới Tô Cẩm Khê là vì thích?



Đương nhiên không phải, cậu ta chỉ muốn Tô Cẩm Khê làm lá chắn cho mình thôi.”



Tô Mộng nghe vậy thì sững sờ, “Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy, lá chắn gì?”



“Nói rõ hơn một chút là hai nhà Tô Đường liên hôn đều là theo nhu cầu, nhà họ Tô cần tiền để xoay vòng vốn.



Mà Đường Minh cần một người phụ nữ để che mắt người khác, trong lòng cậu ta đã sớm có người khác rồi, nhưng thân phận của người phụ nữ đó rất thấp, nhà họ Đường không chấp nhận.



Cho nên cậu ta kết hôn với Tô Cẩm Khê là để đối phó với cuộc hôn nhân ép buộc của nhà họ Đường, thật ra cũng là để che giấu việc cậu ta qua lại với người phụ nữ đó.



Có lẽ cũng vì điều này mà Tô Cẩm Khê không chịu nồi cô đơn, quyến rũ chú ba của cậu ta, sau đó mới có chuyện như ngày hôm nay.
Chương 175:



Mộng nhi, con là con yêu của mẹ, mẹ không nỡ để con nhảy vào hồ lửa này.



Hơn nữa, trong hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, bây giờ mọi người đều đang mắng mỏ Tô Cẩm Khê, để một mình cô ta chịu là đủ rồi, con đừng nhúng tay vào vũng nước đục này.”



Nhắc đến phụ nữ, Tô Mộng nhớ đến người phụ nữ lần trước, không lẽ Đường Minh làm nhiều như vậy là vì cô ta?



Mẹ Tô không nói thì không sao, vừa nói trong lòng Tô Mộng càng không vui, cô ta sẽ không nhường.



Việc Tô Cẩm Khê không giữ được Đường Minh không có nghĩa là Tô Mộng không có khả năng.



“Một con gà rừng thì có gì đáng sợ, ngay cả nhà Đường cũng không đồng ý mà. Mẹ, con có vũ khí bí mật, đến lúc đó con nhát định sẽ khiên Đường Minh khuất phục.”



“Vũ khí bí mật gì?” Mẹ Tô hoang mang hỏi.



“Mẹ, những chuyện này mẹ đừng quan tâm. Mẹ nói nhà họ Tô của chúng ta sa sút, muốn tìm người tốt như Đường Minh. Mẹ cho rằng người khác sẽ chú ý tới con sao?



Xã hội càng thượng lưu, con người càng thực tế, cuối cùng Đường Minh cũng đồng ý cưới con, từ nay về sau, con sẽ là bà Đường.



Không phải nhà họ Tô đang gặp khó khăn sao? Lúc trước ba mẹ để Tô Cẩm Khê đến xin tiền Đường Minh, nhưng cô ta không mang về một đồng nào.



Con thông minh hơn cô ta nhiều, chắc chắn con sẽ mang lại lợi ích to lớn hơn cho nhà họ Tô mình, con không phải là trẻ con, con biết chính xác mình đang làm gì.”



“Mộng nhi, con thật sự muốn gả cho Đường Minh, nếu gả cho cậu ta, con bị cậu ta cho ra rìa thì sao?



Người có tính cách như Tô Cẩm Khê còn ngoại tình được, ngày nào đó con sẽ không chịu nổi sự lạnh nhạt này, Mộng nhi, ba mẹ vẫn hy vọng con có thể kết hôn với một người tốt.” Thân là ba mẹ, điều kiện đầu tiên là hy vọng con cái hạnh phúc. Nhà họ Đường giàu có, nếu Tô Mộng kết hôn mà không hạnh phúc, có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng.



“Đường Minh là chồng của con, trong giới anh ấy là một người tốt, chưa từng có scandal, nếu chỉ vì người phụ nữ đó, con chỉ cần loại bỏ cô ta là được.”



Về cơ bản Tô Mộng và Tô Cảm Khê là hai kiểu người, cô ta có tính cách độc đoán, hiếu chiến.



“Mộng nhi, tóm lại ba mẹ không muốn con kết hôn với Đường Minh, nhưng con đã khăng khăng muốn gả cho cậu ta thì ba mẹ cũng không còn cách nào khác.”



Hai người cũng có cân nhắc riêng, nếu không gả cho.



Đường Minh, bọn họ khó có thể tìm được một người khác có lai lịch như Đường Minh.



Đối với tương lai của con gái, bọn họ không thể phán xét việc lầy chồng hay không lấy chồng.



“Mẹ đừng lo lắng, con sẽ hạnh phúc, con gái của mẹ không vô dụng như Tô Cẩm Khê đâu.



Con đã nói chuyện với Đường Minh rồi, con phải tổ chức một đám cưới thật hoành tráng, danh cao gả vào nhà họ Đường.”



“Cậu ta đồng ý rồi?” Mẹ Tô có chút tò mò, rốt cuộc là lúc trước Tô Cẩm Khê và Đường Minh không tổ chức đám cưới, chỉ có người nhà ăn một bữa cơm riêng.



“Đúng vậy, anh ấy đồng ý rồi, nhưng yêu cầu nhà họ Tô phải phối hợp với anh ấy. Lúc đầu, người anh ấy muốn kết hôn là con, không phải Tô Cẩm Khê.”



“Chuyện này không có vấn đề gì, ba sẽ đi nói với bọn cậu con một tiếng là được, còn quà cưới thì cậu ta nói sao?”



Điều ba Tô quan tâm nhất vẫn là tiền, gả hai cô con gái thì chẳng lẽ ông ta không kiếm được hai món quà.



“Đường Minh có thể đồng ý cưới con đã là không tôi rồi.



Anh ấy nói lần trước đã đưa quà cưới một lần, không định cho nữa.



Ba mẹ yên tâm, đến lúc đó con đã gả cho Đường Minh, con sẽ đấu tranh vì lợi ích lớn hơn cho nhà họ Tô, cho nên con sẽ không giống như Tô Cẩm Khê.”



Nhà họ Tô bị cô ta thuyết phục, mà bên nhà họ Đường thì loạn lên.



Ông cụ Đường rất tức giận, mặc dù đã biết quan hệ giữa bọn họ từ trước, nhưng chưa từng nghĩ tới tin tức bị tung ra, lại có những lời bình luận khó nghe như vậy.



“Minh nhị, tin tức này là ai tuôn ra? Bây giờ nên làm gì?”



Mẹ Đường lo lắng.



Đường Minh an ủi mẹ Đường, “Ông nội, mẹ, con đã nghĩ ra biện pháp đối phó rồi.”



“Biện pháp đối phó gì? Những kẻ văng nước miếng trên mạng có thể nhắn chìm chúng ta. Nếu chuyện này không được xử lý ổn thỏa, nhà họ Đường sẽ bị cười nhạo cả đời!”



“Chúng cháu cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, rõ ràng là có người ở trong tối có ý nhắm mục tiêu vào chúng ta.



Ông nội, cháu đã tìm ra cách công khai quan hệ rồi, chỉ cần cháu nói cháu kết hôn với cô hai nhà họ Tô, không liên quan gì đến cô cả nhà họ Tô.



Dù sao thì cháu cũng không tổ chức đám cưới với Cẩm Khê, cũng không công khai cô ấy là vợ cháu.



Bây giờ chỉ có thể treo đầu dê bán thịt chó, biến cô cả thành cô hai nhà họ Tô là được.”



Đường Minh nhớ lại một chút chuyện ở trên du thuyền, chỉ có đám người Lâm Phi Phi biết anh ta đã cưới Tô Cẩm Khê, ngay cả Lâm Phi Phi còn không mang nủi cô ta.



Dù cô ta có đứng ra nói chuyện cũng vô ích, nếu không có bằng chứng thì ai sẽ tin cô ta?



“Cháu muốn kết hôn với cô hai nhà họ Tô?” Ông cụ liếc anh ta, “Cháu đã từng nghĩ chưa, hôn nhân không phải chuyện nhỏ, cháu đã chơi một lân, đây chính là quả đăng mà cháu tự gieo.”



“Ông nội, cháu biết ngay từ đầu mình đã làm sai, cho nên bây giờ cháu phải nếm quả đắng.”



“Quên đi, dù sao chuyện của các cháu ông cũng không quản được. Chỉ cần dư luận tiêu cực có thể tiêu trừ, ông không quan tâm cháu sẽ làm gì.”



Mẹ Đường khó xử nhìn anh ta, “Minh nhi, con thích cô hai nhà họ Tô kia sao? Nghe nói cô ta rất tự cao tự đại.”



Lúc trước bà đã xác định Đường Minh thích Tô Cẩm Khê, trong khoảng thời gian này không hề giao du với Bạch Tiểu Vũ, tại sao bây giờ anh ta lại liên quan đến Tô Mộng?



“Mẹ, thích hay không cũng không quan trọng, mẹ đừng quan tới chuyện này nữa.” Đường Minh xoay người rời khỏi phòng làm việc, lần này quan hệ công chúng phải làm thật tốt, để Tô Cẩm Khê thành công rút khỏi tầm nhìn của mọi người.
Chương 176:



Đi đến trước sân, tình cờ gặp Đường Nhược, Đường Nhược nở một nụ cười đáng đánh.



“Cậu cả thật sự rất rảnh rỗi nha, anh định giải quyết chuyện này như thế nào?”



Đường Minh đối diện với ánh mắt của Đường Nhược, “Là cậu công khai tin tức?”



Chuyện này không có nhiều người biết, người có hiềm nghỉ lớn nhất là Đường Nhược.



“Tôi? Tôi là người nhà họ Đường, sao tôi phải bôi đen nhà họ Đường. Vậy chẳng phải tự bôi đen bản thân mình sao?”



Đường Minh lạnh lùng liếc anh ta, “Đường Nhược, tốt nhất là đừng để tôi phát hiện ra cậu đã làm chuyện đó, nếu không tôi sẽ không tha cho cậu!”



“Giọng điệu lớn ghê, Đường Minh, lần trước anh may mắn trốn được một kiếp, lần này tôi xem anh trồn như thế nào.”



“Vậy thì mở to mắt chó của cậu ra mà xem, xem tôi làm Sao biến xui xẻo thành may mắn.”



Đường Minh xoay người rời đi, quả thực Đường Nhược là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng lúc này anh không có bằng chứng kết tội anh ta.



“Tôi sẽ rửa mắt chờ xem anh sẽ chết như nào.”



Giọng nói của Đường Nhược vang lên từ phía sau, Đường Minh không nhìn lại, ngón tay nắm chặt.



Tất cả chuyện này Tô Cẩm Khê không hề hay biết gì, cả người cô mệt mỏi dưới sự dỗ dành của Tư Lệ Đình rất nhanh cô đã chìm vào giấc ngủ.



Sáng hôm sau cô thức dậy, thấy ở bên giường đã đặt sẵn một bộ trang phục lộng lẫy.



“Bảo bối, dậy rồi?” Giọng nói dịu dàng của Tư Lệ Đình vang lên bên tai.



“Ừm, chú ba, không phải anh bảo gần đây em không nên ra ngoài sao? Bộ đồ này là?”



“Hôm nay em cùng anh đi đến một nơi.” Tư Lệ Đình nhẹ nhàng vuốt má cô.



“Đi đâu?”



“Đi kết thúc mọi chuyện.”



Lúc này Tô Cảm Khê mới nhận ra hôm nay Tư Lệ Đình đã thay một bộ đồ lộng lẫy, khác hẳn với mấy bộ khiêm tốn thường ngày của anh. Mặc dù hơi kỳ lạ, nhưng anh sẽ không bao giờ làm hại cô, Tô Cẩm Khê ngoan ngoãn đứng dậy thay quân áo.



Xảy ra sự chuyện lớn như vậy, hôm qua anh còn dặn dò khoảng thời gian này cô không nên đi ra ngoài, nào biết hôm nay anh lại tự mình ăn mặc chỉnh tè.



Trong lòng Tô Cẳm Khê cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời dặn của Tư Lệ Đình, trang điểm, thả tóc.



Xe chạy chậm đến điểm hẹn, chưa kịp xuống xe đã nhìn thấy đám phóng viên dày đặc, Tô Cảm Khê cảm thấy toàn thân khó chịu.



Ánh mắt của họ giống như ánh mắt của những người ở trung tâm thương mại lúc trước, trong mắt bọn họ có nghỉ ngờ, đùa giỡn, tò mò, có đủ loại ánh mắt.



Tô Cẩm Khê nghĩ đến những lời nói xấu của những người đó, trong tiềm thức cô muốn trốn tránh.



Lâm Quân mở cửa xe ra, Tư Lệ Đình nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của Tô Cẩm Khê.



Nghĩ về những gì đã xảy ra hôm qua ở trung tâm thương mại khiến cô sợ hãi, anh dịu dàng an ủi cô.



“Đừng sợ, có anh.”



Chỉ có bốn chữ, anh đã mang cho cô cảm giác an toàn, khiến cô an tâm hơn nhiều.



Ngay khi anh vừa xuất hiện, tất cả ánh đèn nhấp nháy không ngừng, Tư Lệ Đình cúi xuống bế Tô Cẩm Khê.



“Chú ba, em có thể tự đi.”



“Hôm qua em bị thương, vét thương còn chưa lành, đi bộ sẽ ảnh hưởng đến vét thương.” Đối với cô Tư Lệ Đình luôn cẩn thận như vậy.



Tô Cẩm Khê không phải là minh tinh, cô không quen thân thiết với Tư Lệ Đình trước mặt nhiều người như vậy.



Tư Lệ Đình đưa cô ra khỏi xe, bình tĩnh đối mặt với tất cả các phóng viên.



“Anh Tư, nghe nói anh là con ngoài giá thú của nhà họ Đường, cũng tức là chú ba của Đường tổng, tại sao anh lại xuống tay với cháu dâu của mình?”



“Cô Tô, trên mạng có người nói cô là Phan Kim Liên thời hiện đại, cô nghĩ thế nào?”



Tất cả các loại vấn đề phức tạp xảo trá, như bông tuyết theo mọi hướng đập về phía hai người.



Những câu hỏi đó nhắm thẳng vào Tư Lệ Đình, thậm chí anh còn không nhíu mày, khi có người hỏi Tô Cẩm Khê, Tư Lệ Đình lạnh lùng nhìn người đó.



Đó rõ ràng là đôi mắt màu xanh lam rất đẹp, lúc này, đôi mắt đó giống như băng giá ngàn năm, nhìn thoáng qua đã khiến phóng viên đặt câu hỏi lạnh sống lưng.



Tư Lệ Đình dừng lại, nói rõ từng chữ: “Xúc phạm tôi thì không sao, nhưng nếu người nào xúc phạm vợ tôi, tôi sẽ không tiếc công sức trả đũa! Nếu các người muốn công ty của mình đóng cửa sớm, các người có thể tiếp tục.”



Vợ? Chuyện gì đang xảy ra, mọi người đều có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ trên người anh, cũng không dám hỏi thêm.



Người phóng viên đặt câu hỏi như chết lặng đứng đó, lần đầu tiên anh ta bị đe dọa như vậy.



Trước đây, những minh tinh từng dính scandal gặp giới truyền thông đều dành những lời tốt đẹp để lấy lại hình ảnh, vì sợ có chút sơ suất sẽ khiến phóng viên đưa tin bừa bãi.
Chương 177:



Họ quên mất một điều, Tư Lệ Đình không phải minh tinh, mà anh cũng không quan tâm đến hình tượng của mình.



Anh khiêm tốn lâu như vậy, vì xảy ra chuyện này anh mới xuất hiện, rất nhanh tất cả mọi người đều biết chuyện đó.



Vị tổng giám đốc Tư này cưng chiều vợ căn bản không biết khiêm tồn là gì.



Sau lời đe dọa lạnh lùng của anh, không ai dám bước tói, còn về phần anh là người bí mật đứng sau Đề Hoàng, mọi người càng biết ít hơn.



Lâm Quân điềm nhiên bước đến gần giải thích với mọi người: “Các vị, hôm nay chúng tôi tổ chức họp báo là để làm sáng tỏ sự thật.



Vì vậy, các vị đừng vội, rất nhanh mọi người sẽ biết tắt cả sự thật thôi.



Ngoài ra, mặc dù tổng giám đốc nhà tôi là người khiêm tốn, nhưng tính tình của anh ấy không tốt. Mọi người nên nhớ lấy, không thể xúc phạm đến phu nhân nhà tôi.



Tổng giám đốc yêu vợ như mạng, nếu xúc phạm đến vợ của anh ấy, sẽ không chỉ là một lời cảnh cáo như vừa rồi.”



Các phóng viên lần lượt nhường đường, ít ra họ cũng có thêm một thông tin quý giá.



Mọi người lấy sổ nhỏ ra ghi lại, tổng giám đốc yêu vợ như mạng, tin đồn có hiểu lầm.



Ngay cả khi nội dung vẫn chưa được làm rõ, Tư Lệ Đình đã thẳng thừng nói Tô Cẩm Khê là vợ của mình, người nào yêu đương vụng trộm nào dám táo tợn như vậy?



Tô Cẩm Khê nép vào lồng ngực của Tư Lệ Đình, tâm trạng của cô đã tốt lên nhiều, sự hoảng sợ trong mắt cô dần biến mắt, thay vào đó là sự kiên định.



Có chú ba ở đây, cô không sợ gì cả.



Tư Lệ Đình nhẹ nhàng đặt cô xuống, Tô Cẩm Khê nhận ra Đường Minh cũng đang ở đây, nhưng tại sao anh ta lại nắm tay Tô Mộng?



Cô có dự cảm không tốt, tại sao Tô Mộng lại xuất hiện ở’ đây? Mẹ Tô và ba Tô cũng có mặt ở đây.



“Lệ Đình, rốt cuộc thì các anh muốn làm gì?”



Để tránh bị chỉ trỏ, Tô Cảm Khê cũng đã đổi xưng hô với anh.



Tư Lệ Đình mỉm cười, “Em sẽ biết nhanh thôi.”



Đường Minh nắm tay Tô Mộng ngồi xuống bên cạnh họ, Tô Mộng cười khiêu khích nhìn Tô Cẩm Khê, như thể đang khoe mối quan hệ của cô ta với Đường Minh.



Hội trường có người tổ chức có chút kỷ luật, mọi người đều yên lặng, Đường Minh là người đầu tiên lên tiếng: “Các bạn phóng viên, trước những tin đồn thát thiệt trước đó ở trên mạng, chúng tôi đã đặc biệt tổ chức buổi họp báo hôm nay.



Mọi chuyện ngày càng trở nên tồi tệ hơn, điều này đã ảnh hưởng rất nhiều đến những người trong cuộc như chúng tôi. Hôm nay chúng tôi sẽ làm sáng tỏ sự thật.



Cũng mong các bạn phóng viên, không đưa những tin sai sự thật nữa, nếu như sau hôm nay còn có những tin sai sự thật, chúng tôi sẽ kiện ra tòa về tội phi báng.”



“Đường tổng, anh nói tất cả các tin tức trên mạng đều là sai sự thật, vậy sự thật của chuyện này là như thế nào?”



Đường Minh chậm rãi nói: “Trước đây tôi đã đưa ra một tin tức, tôi và cô chủ nhà họ Tô ở bên nhau, nhưng tôi chưa từng nói là ở bên cô cả hay cô hai nhà họ Tô.



Nào biết lại có người có ý định bịa đặt tin đồn vu khống chúng tôi, thật ra người tôi thích là cô hai nhà họ Tô, Tô Mộng.”



Nghe thấy câu cuối cùng mắt Tô Cẩm Khê mở to hơn, cuối cùng cô cũng biết lý do tại sao Tô Mộng lại có mặt ở đây.



Tại sao chú ba không nói trước, Đường Minh muốn dùng Tô Mộng để chuyển sang chuyện khác!



Thấy cô hơi kích động, Tư Lệ Đình nắm tay Tô Cẩm Khê dưới gầm bàn, ra hiệu cho cô đừng nói nhảm.



“Đường tổng, lúc trước cũng đã chụp được ảnh của anh và cô Tô ở cạnh nhau. Anh giải thích thế nào về chuyện này?”



“Tô Cẩm Khê từng làm việc trong tập đoàn Đường thị.



Chuyện này nhân viên của tôi có thể làm chứng. Cô ấy là trợ lý của tôi, chụp được ảnh cô ấy ở cạnh tôi rất lạ à?



Hơn nữa, về những bức ảnh chụp chung của chúng tôi trên mạng, các bạn không thấy chúng tôi luôn giữ khoảng cách an toàn sao?”



Nhắc mới nhớ, chỉ chụp được mấy tắm Đường Minh và Tô Cẩm Khê ở chung với nhau, quả thực hai người cách rất xa nhau, không hề có những hành động thân thiết.



Thấy phóng viên không nói nên lời, Đường Minh nói tiếp: “Sau đó, Tô Cẩm Khê đã từ chức ở công ty của chúng tôi, gia nhập Đề Hoàng.



Cô ấy và chú ba của tôi yêu nhau thật lòng, chú ba của tôi luôn tỏ ra khiêm tốn, chưa bao giờ công khai mình là tổng giám đốc Đề Hoàng, chứ đừng nói đến quan hệ tình cảm.



Chú ấy và Tô Cẩm Khê đã sớm đăng ký kết hôn rồi, trước mắt hai người đã ở chung một nhà.



Không ngờ lại có người lợi dụng sự khiêm tốn của chú ba vu khống chúng tôi, kích động dư luận, phá hoại quan hệ hai công ty chúng tôi.”



“Vậy đây là lan truyền tin đồn ác ý, có ý vu khống hành vi kinh doanh?”



Các phóng viên cũng không phải người ăn chay, giới giải trí đen tối, thương trường cũng như vậy, Đường Minh nói như vậy cũng không phải không có lý.



“Đúng vậy, chúng tôi đã điều tra. Người tung tin nặc danh, không để lại dấu vét. Hiện tại, không thể tìm ra ai đã làm điều đó.



Nếu không phải là người có động cơ đen tối, tại sao lại không dám tung tin bằng tên thật của mình? Tuy nhiên, chỉ trong một đêm nó đã lan tràn đồng loạt trên toàn mạng.
Chương 178:



Vừa nhìn đã biết có người bày mưu tính kế, thúc đẩy, danh tính của chú ba cũng bị vạch trần.



Gần đây tập đoàn Đường thị và Đế Hoàng đã hợp lực trong một dự án, hiển nhiên là có người sợ lợi ích của họ bị đụng chạm nên mới nghĩ ra một âm mưu như vậy.



Quần chúng sẽ không bao giờ biết sự thật, bị người khác châm ngòi thổi gió, mỏ rộng vấn đề. Các bạn nghĩ ai sẽ là người hưởng lợi lớn nhất?”



Dưới sự hướng dẫn của Đường Minh, các phóng viên cũng ngày càng cảm thấy đây là âm mưu do đồng nghiệp kinh doanh lên kế hoạch.



“Đường tổng nói như vậy thì có bằng chứng gì?”



“Bằng chứng rõ nhát là tôi và Mộng nhi đã chuẩn bị cho đám cưới của mình, cuối tháng là đám cưới của chúng tôi.



Lúc đó chúng tôi sẽ mời mọi người đến dự đám cưới của chúng tôi, có người nói tôi và Tô Cảm Khê kết hôn, vậy có ảnh đám cưới của chúng tôi không? Phương tiện truyền thông các bạn biết không?”



Lúc đó Đường Minh khiêm tốn đến mức có thể, ngay cả bạn bè xung quanh anh ta cũng không biết, chứ đừng nói đến giới truyền thông.



“Chuyện này ba mẹ vợ tôi sẽ làm rõ. Những gì họ nói chắc hẳn các bạn sẽ tin chứ?”



Mẹ Tô và ba Tô cũng đã xuất hiện, nói ra lời đã thống nhất vào tối hôm qua: “Các bạn phương tiện truyền thông, chuyện này đã ảnh hưởng rất lớn đến nhà họ Đường và nhà họ Tô chúng tôi.



Vốn dĩ đây là chuyện riêng tư của chúng tôi, chúng tôi không tiện nói ra, giờ có nhiều xáo trộn, chúng tôi chỉ có thể nói ra sự thật.



Tiểu Đường đúng là ở bên Mộng nhi của chúng tôi, hai người họ tốt như vậy, không biết làm sao mà đột nhiên bị vu oan như thế.



Cẩm Khê và anh Tư đã bí mật kết hôn, ngay cả ba mẹ như chúng tôi cũng không biết về chuyện đó, truyền thông không hề biết tin đã đưa tin bừa bãi.



Bây giờ đã gây ra ảnh hưởng xấu như vậy, ai sẽ tới chịu trách nhiệm cho việc này?



Tắt nhiên, những người làm ba mẹ như chúng tôi không muốn thấy họ gây tranh cãi, hôm nay chúng tôi phải nói ra sự thật.



Mong các bạn truyền thông lưu tình, có thể chúc phúc cho họ, mà không phải là viết ra những tin sai sự thật.”



Tô Mộng cũng nhân cơ hội phát biểu: “Tôi và Minh yêu nhau thật lòng, tôi hy vọng sẽ nhận được lời chúc phúc từ mọi người.”



Nếu không phải Tô Cẩm Khê là đương sự, cô ta cũng sắp tin rồi, đương sự và người nhà họ Tô đều ra mặt làm sáng tỏ.



Rõ ràng không phải như vậy, mọi chuyện lại thành ra như: thế này.



Mặc dù cô đã được cứu, nhưng Đường Minh lại nói trước mặt nhiều người như vậy, anh ta nhất định phải cưới Tô Mộng!



Tô Cẩm Khê biết rất rõ Đường Minh sẽ không bao giờ thích Tô Mộng, trong chuyện này cô là người bị tổn thương nhất.



Đường Minh vẫn giữ hình tượng là người bị hại, chỉ có một lý do khiến anh ta làm điều này, đó là vì cô.



Giống như lúc trước ở nhà họ Đường, anh ta nhận hết lỗi về mình, bảo vệ cô.



Trước kia Tô Cẩm Khê không tin anh ta yêu mình nhiều như thế, nhưng bây giờ Đường Minh âm thầm làm tất cả vì cô, cô tin rồi.



Nhưng tình yêu dành cho cô cả đời này anh ta sẽ không có được, trong lòng cô chỉ có cảm giác áy náy, khó chịu không thể giải thích được.



Mặc dù Đường Minh không ngừng nói anh ta đã làm tổn thương Tô Cẩm Khê, nhưng bây giờ anh ta đã làm nhiều chuyện như vậy, trả cái giá lớn như vậy để bảo vệ cô, Tô Cảm Khê không muốn nợ nhất là Đường Minh, cô lấy gì tới trả?



Cuối cùng Tô Cẩm Khê cũng hiểu lý do tại sao Tư Lệ Đình và Đường Minh không nói cho cô biết, hai người họ biết nhất định cô sẽ không đồng ý dùng cách này để loại bỏ dư luận.



Chuyện này đã trở thành kết cục đã định, cho dù trong lòng Tô Cẩm Khê cảm thấy khó chịu, cô cũng không thể nói ra.



Bây giờ cô ra mặt thanh minh chính là đánh vào mặt Đường Minh, cũng đánh vào mặt nhà họ Tô, sẽ làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.



Tô Cảm Khê rất khó chịu, tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?



Nói dối một lần, tiếp theo lại phải dùng lời nói dối lắp đây, Đường Minh phải kết hôn với Tô Mộng, Tô Cảm Khê hoàn toàn không dám tưởng tượng ra cảnh tượng đó.



Bạch Tiểu Vũ không phải người dễ chọc, trước đây cô chỉ đồng ý kết hôn với Đường Minh, Bạch Tiểu Vũ đã hết lần này đến lần khác làm phiền cô.



Bây giờ nếu Bạch Tiểu Vũ biết Đường Minh và Tô Mộng sẽ kết hôn, chẳng phải sẽ lật trời luôn sao?



Tô Mộng cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, hai người phụ nữ cãi nhau, cuối cùng người bị thương sẽ là Đường Minh.



Tư Lệ Đình nhìn sắc mặt nhăn nhó của Tô Cẩm Khê, anh biết cô đang nghĩ gì, Tô Cẩm Khê tốt như thé, nhất định cô sẽ cảm thấy có lỗi.



Cũng không còn cách nào khác, phải đưa cô bình an vô sự thoát khỏi biển khổ.



Sau khi hỏi rõ chuyện của Đường Minh, mọi người đều chuyển sự chú ý sang Tô Cẩm Khê và Tư Lệ Đình.



“Anh Tư, những gì Đường tổng vừa nói có phải là sự thật không? Anh nghĩ thế nào về điều đó?”



Tư Lệ Đình liếc nhìn Lâm Quân, Lâm Quân lấy ra một tờ giấy đăng ký kết hôn.



“Vấn đề này, tôi sẽ chỉ nói ba điểm.
Chương 179:



Đầu tiên, đây là giấy đăng ký kết hôn của vợ chồng tôi.



Chúng tôi là cặp vợ chồng hợp pháp được pháp luật bảo vệ, tôi sẽ điều tra đến cùng những tin đồn thất thiệt trên mạng.



Thứ hai, tôi đã tra ra những người bôi nhọ nói vợ tôi ở trường học được bao nuôi, lăng nhăng, những bình luận tiêu cực khác đều là do bạn học ghen ăn tức ở với vợ tôi nên đã mua thủy quân cố ý vu khống.



Người đã làm hại vợ tôi trong trung tâm thương mại ngày hôm qua, người đẩy vợ tôi xuống thang máy, chúng tôi đã chính thức đệ đơn kiện, tất cả những người tôi kể trên sẽ bị pháp luật trừng trị.



Thứ ba, tôi rất yêu vợ của mình, hơn ai hết tôi biết cô ấy trong sạch và tốt bụng như thế nào.



Nhà họ Tô đã sớm xuống dốc, từ cấp ba vợ tôi đã tự lực cánh sinh đi làm thêm. Đây là bằng chứng tôi thu thập được.



Các giáo viên và bạn học trong trường có thể chứng minh vợ tôi là một học sinh chăm học, ham học hỏi ở trường.



Không có chuyện lăng nhăng hay được bao nuôi, vụ việc này đã được lên kế hoạch có mục đích, dù mục đích của người đó là gì thì tôi vẫn sẽ tiếp tục điều tra cho đến ngày sự thật được sáng tỏ.



Ngay tại đây tôi cảnh cáo tất cả các người, các người có thể động vào tôi, sau này bắt kể ai là người đụng đến một sợi tóc của vợ tôi, Tư Lệ Đình tôi sẽ không tha cho người đó, liều mạng với người đó tới cùng!



Trước đây vợ tôi đã chịu khổ nhiều rồi, từ nay trở đi tôi không muốn cô ấy phải chịu chút khổ nào nữa.



Trên đây là những lời thanh minh của tôi về chuyện này.”



Trọng điểm của Tư Lệ Đình là giải thích cho Tô Cẩm Khê, anh không hè che giấu thái độ của mình với Tô Cẩm Khê.



Có lẽ từ trước đến nay chuyện thanh minh như này là lần đầu tiên, không giống thanh minh mà càng giống tuyên bó và thị uy hơn.



Giọng điệu dứt khoát, ánh mắt lạnh lùng đều khắc sâu trong tâm trí mọi người.



Vị tổng giám đốc khiêm tốn này vậy mà lại là một người sủng thê cuồng ma như vậy!



Yêu đương vụng trộm gì, ngoại tình cái gì tất cả đều là nhảm nhí, rõ ràng người ta là một đôi vợ chồng ân ái, được không?



Tô Cẩm Khê không ngờ anh lại đi tìm thông tin về công việc làm thêm của cô trong mấy năm qua để biện minh cho thanh danh của cô.



Tư Lệ Đình rất rõ, những thứ như tin đồn là thủ đoạn mềm dẻo, cắt một nhát có lẽ sẽ không đau.



Nhưng một khi có nhiều người nói, họ sẽ đến từ mọi hướng, liền sẽ đem người đó cắt đứt, vết thương đầy mình.



Cho nên từ lúc bắt đầu anh phải loại bỏ toàn bộ nguồn gốc của tin đồn, để tin đồn không còn lan truyền nữa.



Lâm Quân đã sớm phát thông tin đã in ấn cho các phương tiện truyền thông, cũng chính sau cuộc điều tra này, Tư Lệ Đình mới biết trong quá khứ tâm can bảo bối của anh đã phải chịu nhiều khổ cực như nào.



Các phóng viên cũng rất tò mò xem qua thông tin, Tô Cẩm Khê đã làm rất nhiều công việc bán thời gian, khi nhiệt độ dưới 0 độ cô còn mặc sườn xám phát tờ rơi bên ngoài.



Liên tưởng đến xuất thân của cô, tốt xấu gì cô cũng xuất thân từ một gia đình danh giá, cho dù gia đình sa sút, cô cũng sẽ không khổ sở như vậy.



Với ngoại hình và vóc dáng của cô, muốn được bao nuôi chắc hẳn sẽ được giá tốt, cô cần gì phải đi kiếm tiền vất vả như vậy?



Tất cả những tin đồn đều bị những nội dung trong này làm sụp đổ, mọi người có chút cảm thông nhìn Tô Cẩm Khê.



Người ta đang ngồi trong nhà, tự dưng có cái nồi từ trên trời rơi xuống, nhớ đến hôm qua ở trên mạng lan tin cô bị mọi người ở trong trung tâm thương mại chỉ trích, mắng chửi, thậm chí còn bị tấn công hình ảnh.



Lúc đó có rất nhiều người đuồi theo nói mát, bị như vậy là xứng đáng.



Lúc này đã biết sự thật, xem qua thông tin, ai cũng cảm thấy cô gái này không dễ dàng gì.



Trách không được tổng giám đốc này lại thích cô như vậy, rõ ràng là mệnh công chúa nhưng lại không được sống như công chúa.



“Cô Tô, lúc trước tôi đã viết một bài không tốt về cô, bây giờ tôi thay mặt công ty xin lỗi cô, mong cô có thể tha thứ.”



Một người phóng viên đứng ra xin lỗi, thông tin này không chỉ có công việc làm thêm của Tô Cẩm Khê trong những năm qua, mà còn bao gồm tất cả những giải thưởng và thành tích học tập mà cô đã đạt được.



Phần lớn những hào môn đều là con ông cháu cha, đàn ông mê ăn chơi, phụ nữ mê làm đẹp.



Ngược phụ nữ nào được bao nuôi mà có thành tích xuất sắc như vậy? Còn được các thầy cô hét lời khen ngợi.



Một học sinh ngoan, học lực giỏi sao có thể có những lời đồn thổi như vậy, trên mạng cũng không có bức ảnh nào của cô tiếp xúc thân mật với đàn ông.



Những bức ảnh chụp lén đó cũng là ảnh đời thường của cô, chúng không thể chứng minh được điều gì.



Chỉ là lúc trước Tô Cẩm Khê ở trên đầu ngọn sóng gió, có người bịa chuyện, thủy quân biến tiết tấu, rất nhanh đã thuyết phục mọi người.



Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy thật bát công cho Tô Cẩm Khê, vô duyên vô cớ phải chịu rất nhiều oan ức.



Rất nhiều phóng viên đứng ra xin lỗi vì những bài báo sai sự thật lúc trước, điều mà Đường Minh không ngờ tới.



Trong lòng Tô Mộng không vui, cô ta muốn dùng chuyện này để kết hôn với Đường Minh, cô ta cho rằng tin đồn đã lọt vào lòng người nên mọi người sẽ chất vấn Tô Cẩm Khê.



Cô ta còn đang đợi tiếp tục ăn dưa, lúc trước ở trên mạng phong hắc Tô Cẩm Khê, cô ta cũng đăng ký vài cái tài khoản mắng chửi cùng.
Chương 180:



Bây giờ phóng viên xin lỗi, không đạt được lý do ban đầu, đương nhiên cô ta có tâm trạng không tốt rồi.



Tô Cảm Khê liếc nhìn Đường Minh, cô vẫn đang đắm chìm trong chuyện Đường Minh kết hôn với Tô Mộng.



Mọi chuyện đã trở thành kết cục đã định, cô có nói gì cũng vô Ích.



Cô đành phải đứng dậy từ tốn nói: “Mọi chuyện đã qua, tôi chỉ hy vọng sau này mọi người có thể làm rõ rồi mới phát biểu ngôn luận.



Có lẽ các bạn chỉ đang gõ bàn phím trên mạng, nhưng những dòng chữ đó sẽ mang lại nỗi đau không thể xóa nhòa cho người liên quan.



Một số người hướng dẫn dư luận châm ngòi thổi gió, có người ăn dưa chê chuyện chưa đủ nóng, chuyện đó không xảy ra trên chính bản thân mình nên mọi người mới có thể mỉm cười ăn dưa.



Nếu một ngày nào đó xảy ra trên người các bạn, các bạn mới biết tất cả đau đớn ấy là như thế nào.



Giống như bị hàng nghìn thanh kiếm đâm, những lời này ngoài làm tổn thương bản thân mình ra, còn liên lụy đến người nhà họ.



Ai sẽ đến chịu trách nhiệm cho những tác động tiêu cực này? Tôi chỉ là một người bình thường, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc bộc lộ tình cảm của mình với các bạn.



Chuyện này kết thúc tại đây, hy vọng các bạn có thể cho chúng ta một không gian riêng, cảm ơn các bạn.”



Cô không giải thích gì, chứ đừng nói đến việc khoe khoang tình cảm của cô và Tư Lệ Đình, vừa thản nhiên vừa bình tĩnh nói ra những điều này.



Tư Lệ Đình thấy mọi việc đã gần xong, anh lười biếng không nói gì, cầm tay Tô Cẩm Khê rời đi.



Rất nhiều người muốn phỏng vấn hai người họ, “Tư tổng, trong một thời gian ngắn Đế Hoàng đã phát triển nhanh chóng, trở thành người dẫn đầu. Anh có bí quyết gì không?”



“Anh Tư, xin hỏi anh và vợ của mình quen nhau như thế nào? Hai người đã tổ chức đám cưới chưa?”



“Tư tổng…”



Mọi chuyện đã được giải thích rõ ràng, mọi người đều rất quan tâm đến chuyện tình cảm của Tư Lệ Đình và Tô Cẩm Khê.



Hiếm có cậu chủ nhà giàu nào lại cưng chiều một người phụ nữ đến vậy, không giống làm



Chương trình, rõ ràng đó là tình yêu đích thực.



Tư Lệ Đình lười nói nhảm, không nói lời nào ôm Tô Cảm Khê vào trong xe.



Tô Mộng lại hoàn toàn khác Tô Cảm Khê, Đường Minh kéo như nào cũng không chịu đi.



Vẫn luôn ngồi đó nhận lời phỏng vấn của mọi người, đem mối quan hệ giữa hai người trở nên tốt đẹp nhất có thẻ.



Nếu Đường Minh không quản lý tốt cảm xúc của mình, anh ta đã phun một đống lên mặt Tô Mộng rồi.



Người phụ nữ này còn biết xấu hổ không? Cô ta đang bịa chuyện, sau khi bị mấy tên phóng viên nhỏ kia viết bài xong, có lẽ không biết ngày mai sẽ có câu chuyện gì.



Anh ta lại không thể tức giận trước mặt bọn họ, anh ta chỉ đành mỉm cười hợp tác.



Dường như Tô Mộng muốn tìm lại một chút ngọt ngào mà Tư Lệ Đình dành cho Tô Cẩm Khê.



“Minh đối xử với tôi rất tốt, lúc trước tôi bị m, anh ấy đang ở Mỹ biết được đã ngồi máy bay riêng cả đêm để về với tôi.



Tôi chỉ bị ho thôi, anh ấy đã ở lại bệnh viện với tôi máy ngày, thậm chí là cả nước anh ấy cũng đưa đến tận miệng tôi.



Gân xanh trên trán Đường Minh nhảy dựng, anh ta muốn dùng kim khâu miệng Tô Mộng lại, để cô ta không còn nói được nữa.



Các phóng viên là người vui nhất, bây giờ họ có rất nhiều tư liệu sống.



“Cô Tô Mộng, cô có thể chia sẻ một số chuyện lãng mạn khác giữa cô và Đường tổng được không?”



“Đương nhiên là được, chuyện lãng mạn của tôi và Minh không thể nói rõ trong hai ba lời.”



“Vậy cô Tô tùy tiện tiết lộ một chuyện đi.”



“Để tôi nghĩ xem, ừm, tôi rất thích một nhãn hiệu, tôi không tiện nói tên nhãn hiệu ra đây.



Sau khi Minh biết tôi thích bộ quần áo hàng hiệu đó, anh ấy đã bay đến Milan để tìm nhà thiết kế chính thiết kế váy cưới cho tôi…”



Tô Mộng càng nói càng khoa trương, trong lòng Đường Minh đã mắng chết con đàn bà ngu ngốc này, càng nói nhiều sau này sẽ càng bại lộ càng nhiều.



Quân áo gì, không lẽ cô ta muôn mình đên Milan tìm nhà thiết kế thiết kế váy cưới cho cô ta? Tưởng bở.



Tô Mộng không cần biết Đường Minh nghĩ gì, cô ta sắp miêu tả mình là người phụ nữ hạnh phúc nhát thé giới, mà Đường Minh ở một bên sắp nghẹn điên rồi.



Ông trời ơi, mau mang con đàn bà này đi đi, cho dù không làm biến mắt được thì xảy ra một trận động đất lớn cũng được, hoặc làm trời sập xuống cũng được.



Mỗi giây anh ta ngồi bên cạnh Tô Mộng đều giống như ngồi trên kim châm, con đàn bà này viết nháp sẵn để bốc.



phét hả?



Toàn là những lời nói dối, trong đời anh ta chưa từng gặp một người phụ nữ da mặt dày như vậy.



Bây giờ cô ta liều mạng phơi bày hạnh phúc, không biết sau này sẽ tự vả bao nhiêu cái. Con đàn bà ngu không biết còn có một đạo lý, càng thiếu cái gì thì càng phô trương ra. Những người thực sự hạnh phúc sẽ không bao giờ cần phải khoe khoang.



Mặc dù tình trạng hỗn loạn đã được giải quyết, nhưng biểu hiện của Tô Cẩm Khê sau khi lên xe vẫn có chút khó chịu.



Rõ ràng là cô nên vui mừng, từ nay về sau cô sẽ quang minh chính đại làm bà Tư, không phải lúc trước cô muốn nhìn thấy một cái kết như vậy nhất sao?



“Tô Tô đừng khó chịu, là Đường Minh cam tâm tình nguyện.” Tư Lệ Đình biết cô băn khoăn ở đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK