Mục lục
Truyện Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 71: Trinh Tiết Đi Đời Nhà Ma


Nhìn thấy Lâm Quân tiến đến, Tư Lệ Đình lập tức thu lại nụ cười trên mặt.


“Có việc gì không?”


“Cậu chủ, thư ký vừa mới nói cho tôi nghe, quản lý bộ phận tiêu thụ của tập đoàn nhà họ Đường đang vận dụng quan hệ nghe ngóng lịch trình của cậu.”


“Chỉ sợ là vì chuyện mảnh đất kia rồi, vẫn là giống như trước đây, trực tiếp loại bỏ tập đoàn nhà họ Đường chứ?”


Xem ra quả nhiên giống như mình nghĩ, vị quản lý ban tiêu thụ lợi hại kia chắc là nhìn trúng vẻ ngoài của Tô Cẩm Khê rồi.


Dẫn cô đi thay đổi hình tượng, mục đích đúng là vì tiếp cận mình, trên thương trường chiến đấu không từ thủ đoạn, mỹ nhân kế càng là thủ đoạn thường dùng nhát.



Tư Lệ Đình khoát tay: “Không cần, đem lịch trình của tôi tiết lộ cho cô ta, nhớ kỹ, chỉ lộ ra lịch trình, những tư liệu khác không cần lộ ra đâu.”


“Vâng, cậu chủ làm như vậy chẳng lẽ lại là vì cô Tô sao?” Gần đây mỗi một lần khác thường của Tư Lệ Đình đều có liên quan đến Tô Cẩm Khê.


“Ừm.”


“Tôi biết nên làm như thế nào rồi.”


Bên kia Tô Cẩm Khê đã đăng nhập vào trò chơi: “Sư phụ, hôm nay chúng ta phải làm nhiệm vụ gì?”


“Đi theo tôi.”


“Được rồi.” Tô Cầm Khê giống như là một cái đuôi nhỏ hấp tấp đi theo đằng sau T.


Cô là đệ tử của T, nhưng mà T chưa từng dùng tiền mua cho cô bắt kì trang bị nào.


Nhưng anh có thể bởi vì giúp cô hợp thành một trang bị mà tiêu tốn thời gian một đêm, cái này so với dùng tiền bạc mua càng làm cho Tô Cẩm Khê cảm động hơn.


Có đôi khi vào lúc hai người làm nhiệm vụ Tô Cẩm Khê cũng sẽ nói chuyện phím nhiều hơn.


Bá Đạo Thiết Chùy: “Sư phụ sư phụ, anh bao lớn rồi?”


T: “Em cảm thấy tôi bao lớn?”


Bá Đạo Thiết Chùy: “A…… Những người chơi game đều như nhau không lớn lắm, hơn nữa còn có nhiều thời gian như vậy, tôi đoán anh nhất định là sinh viên đại học rồi, nói không chừng so với tôi còn nhỏ hơn!


TH Bá Đạo Thiết Chùy: “Mau, gọi một tiếng học tỷ nghe xem nào.”


T: “Nhóc con, căng thẳng quá, sư phụ giúp em.”


Hai người vốn là đang đánh một con quái nhiều kinh nghiệm, : chỉ lát nữa là đã đánh xong, nếu như không có T hỗ trợ, chỉ dựa vào Tô Cẩm Khê thì đến lông cũng không chạm vào được.


T thả người nhảy lên quái thú rời đi, quái thú quan trọng nhất vốn đang tấn công T lập tức chuyển biến đối tượng tân công thành Tô Cẩm Khê.


Thân thể nhỏ bé của Tô Cẩm Khê căn bản không thể nào ngăn cản được quái thú cao cấp như vậy, một móng vuốt đánh xuống máu của cô liền mắt không ít.


Bá Đạo Thiết Chùy: “Sư phụ đại đại, anh mau giúp tôi đánh quái đi, một mình tôi đánh không chết.”


T: “Không giúp.”


Bá Đạo Thiết Chùy: “Sư phụ, anh nhẫn tâm thấy chết cũng không cứu tiểu đồ đệ đáng yêu xinh đẹp như hoa này sao? Tôi sắp bị quái thú đánh chết rồi, á á á, đau quá.”


T: “Đáng yêu cũng vô dụng, em không phải học tỷ sao?”


Bá Đạo Thiết Chùy: “Tôi sai rồi, sư phụ đại đại, tôi sẽ không tiếp tục ăn nói bừa bãi nữa đâu.”


T: “Xin tôi đi.”


Tô Cảm Khê nhìn thấy máu của mình đã mất một nửa, mắt thấy quái thú sắp chết, đánh một lần nữa thì quá lãng phí thời gian.”


Không nghĩ tới sư phụ kiêu ngạo như vậy, sớm biết mình đã không nói hươu nói vượn rồi.


Ngón tay nhanh chóng đánh chữ trên điện thoại di động: “Sư phụ đại đại là tốt nhất rồi, anh mau nhanh đi cứu đồ nhi đáng yêu của anh đi.”


T: “Tôi tốt chỗ nào?”


Tư Lệ Đình thảnh thảnh thơi thơi nhìn cô gái nhỏ bị quái thú đánh đến còn lại một phần tư máu, đấu với anh, cô nhóc này còn non lắm.


Bá Đạo Thiết Chùy: “Sư phụ chỗ nào cũng tốt.”


T: “Vậy em có thích tôi hay không?”


Giờ phút này Tô Cảm Khê chỉ muốn tranh thủ thời gian sống sót, trinh tiết gì cũng đi đời nhà ma hết rồi.



Bá Đạo Thiết Chùy: “Thích thích, đồ nhi thích sư phụ nhất, sư phụ ngọc thụ lâm phong, đẹp trai nhất vũ trụ, oa oa oa, sư phụ, tôi sắp bị đánh chết rồi!”


Tô Cảm Khê mắt thấy quái thú kia đang dồn lực tắn công cô, cô vẫn thiếu máu, một đánh này rơi xuống trên người cô hẳn là phải chết chứ không nghi ngờ gì.


Một bóng đen xuất hiện trước mặt cô giữa điện quang hỏa thạch, tựa như hình tượng bên trong phim thần thoại.


Anh đứng chắp tay ngăn ở trước mặt mình, tiếp nhận một vuốt kia của quái thú, HP cũng không biến hóa, trở tay một đòn, quái đã ngã xuống.


Tô Cẩm Khê đã thấy choáng: “Sư phụ thật to, anh đẹp trai quá đi! Xin ôm đùi.”


Tư Lệ Đình tưởng tượng ra dáng vẻ cún ôm chân của Tô Cẩm Khê, nghĩ thầm bước đi này quả nhiên mình đi không sai.


Chỉ có ở trong thế giới giả lập, Tô Cẩm Khê mới có thể không chút kiêng ky bộc lộ ra bản tính của mình.


T nhặt lên nội đan của quái ở trên đất: “Đồ ngốc, cho em nè.”


“Cảm ơn sư phụ.”


“Đi thôi.”


“Vâng, sư phụ.”


Dưới ánh sáng tà dương, hai người một cao một thấp đi ngược sáng, một bức tranh phong cảnh vô cùng động lòng người.


Tô Cẩm Khê chỉ chơi đến chín giờ liền đề cập đến off: “Sư phụ đại đại, tôi phải off rồi.”


“Hôm nay off sớm như vậy?” Tư Lệ Đình nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đối với thời gian Tô Cẩm Khê làm việc và nghỉ ngơi so với cô mình còn rõ ràng hơn.


“Hạng mục này đối với công ty chúng tôi cùng với ban chúng tôi đều vô cùng quan trọng, tôi hôm nay mới đến còn chưa quen thuộc, tôi phải lên mạng tìm xem tư liệu của Đề Hoàng nữa.”


Mặc dù Tư Lệ Đình rất muốn nói cho cô cái gì cũng đều không cần chuẩn bị, chỉ cần cô đến là thành, nhưng mà tưởng tượng nói như vậy chẳng phải là bại lộ thân phận sao đành phải coi như thôi.


m”


“Nghỉ ngơi sớm một chút đi.


“Được, sư phụ gặp lại sau nha.” Tô Cẩm Khê tắt game, vui vẻ đi tắm rồi đi lên nằm ở trên giường xem tài liệu về Đề Hoàng.


Kỳ quái chính là cô tìm nửa ngày cũng không có thấy ảnh chụp của tổng giám đốc Đề Hoàng, đừng nói là ảnh chụp, những thứ khác cũng đều không có.


Vị tổng giám đốc này thật là thần bí nha, làm sao có thể không có một chút tin tức vậy chứ?


Trách không được người công ty đều nói hành động lần này tương đối khó khăn, hiện tại xem ra cũng đúng là như thế này rồi, một chút tin tức của đối phương cũng đều không nhìn thấy vậy phải đối phó như thế nào.


Tô Cầm Khê nhìn một hồi liền có cảm giác buồn ngủ, nếu chị Jenny đã có biện pháp, mình cứ tin tưởng chị ta đi.


Buổi sáng bảy giờ rưỡi Jenny liền gọi điện thoại cho Tô Cẩm Khê: “Tiểu Tô, tôi đang ở dưới lầu cô nè.”


“A, chị Jenny, làm sao chị lại biết tôi ở đâu chứ?”


“Trên sơ yếu lý lịch của cô viết rất rõ ràng, cho cô mười phút, dựa theo ăn mặc giống như hôm qua tôi gợi ý, không cần trang điểm đâu.”


“Được rồi, chị Jenny chị đợi tôi một chút.” Tô Cảm Khê vội vã thay bộ váy đen, lấy ra giày cao gót Tư Lệ Đình mua cho cô trước đây.


Rửa mặt đơn giản liền đi xuống, Jenny dò xét một chút đôi chân dài thẳng tắp của Tô Cảm Khê.


“Quả nhiên đúng là báu vật.”


“Chị Jenny, bây giờ chúng ta đi đến Đế Hoàng sao?”


“Không cần vội, đi đến một nơi trước, lên xe đi.”


Jenny lái một chiếc Porsche 911, thân xe màu đỏ chói lóa mắt.


Tô Cẩm Khê bị cô ta dẫn tới khu làm đẹp: “Chị Jenny, chị đây là làm gì?”


“Để cho người ta trang điểm một chút cho cô, lát nữa gặp người khác phải đẹp.”


“Được rồi.” Tô Cảm Khê mặc dù vẫn cảm thấy mặc cái này có chút không thỏa đáng, nhưng mà Jenny đã nói như vậy, vậy liền không sao rồi.


Trải qua hơn một giờ mua bán, Tô Câm Khê từ bên trong đi ra.


“Chị Jenny, tôi được rồi.”


“Đẹp, thanh thuần không mắt đẹp đẽ, Tiểu Tô, cô quả thực chính là một tác phẩm nghệ thuật.” Jenny hết sức hài lòng về cách ăn mặc của Tô Cẩm Khê.


Tô Cảm Khê nhìn thoáng qua mình trong gương, cô cũng đều có chút không nhận ra mình.


“Chị Jenny, chị xác định tôi phải ăn mặc thế này đi bàn hợp đồng với người ta sao?” “Bàn hợp đồng? Cô gái ngốc, ngươi vừa đến ai sẽ bàn với cô? Hôm nay việc cô cần làm chính là đi làm bạn bè với người ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK