Khoảnh khắc đó Chu Lê có cảm giác như đang mơ, nhưng chuyện xảy ra trong giây tiếp theo khiến cô ta từ trên trời rơi xuống.
“Lúc phụ nữ tức giận, nên làm gì cô ấy mới vui vẻ?”
Nụ cười của Chu Lê cứng lại trên mặt, hiển nhiên Tư Lệ Đình không thể vì cô ta mà hỏi một câu như vậy.
Anh không cần nói lời nào cô ta cũng sẽ chủ động tiến lại gần, nghĩ đến lúc nãy anh bị Erlena quăng ngã, cho nên anh muốn tiếp cận cô ấy đúng không?
Bữa tiệc tối chính thức bắt đầu, Có Cẩm không quan tâm đến những gì đang xảy ra trên sân khấu, lúc này Tư Lệ Đình cũng đã dừng lại.
Anh đang làm gì? Cố Cẩm nhìn sang bên, không nhìn thì chẳng sao, vừa nhìn sắc mặt cô thay đổi ngay lập tức.
Tư Lệ Đình đang nghiêng người nói chuyện với Chu Lê, bởi vì tiếng nhạc trên sân khấu quá ồn ào, Tư Lệ Đình phải ở rất gần Chu Lê.
Trong mắt Có Cẩm, hai người quá mập mờ, lúc trước Chu Lê kéo anh Cố Cẩm đã rất tức giận, chứ đừng nói Tư Lệ Đình lại chủ động nói chuyện với người đó.
Cố Cẩm siết chặt nắm tay, ánh mắt rất lạnh lùng.
Nam Cung Mặc không để ý đến ánh mắt của cô, ghé vào tai cô giải thích: “Bữa tiệc tối nay là buổi đấu giá từ thiện, toàn bộ số tiền thu được sẽ được dùng cho việc cứu trợ nghèo đói và xây dựng trường tiểu học Hy Vọng.
Mọi thành phần trong xã hội đều đang rất chú ý đến dự án từ thiện này, để một bộ phim thành danh không phải là chuyện đơn giản.
Đợi lát nữa nếu em thích thứ gì cũng có thể đấu giá, em có thể đấu giá dưới danh nghĩa của đoàn phim chúng ta, để cho đoàn phim của chúng ta tiếp xúc nhiều hơn.
Sau đó em còn có một nhiệm vụ khác là trao giải thưởng cho ông lớn đã tham gia đấu giá quyên góp tiền từ thiện nhiều nhất đêm nay.”
Có Cẩm không trả lời, Nam Cung Mặc đã kéo váy cô: “Đại tiểu thư, em có nghe thấy không?”
“Em không bị điếc.” Cố Cẩm tức giận nói, ánh mắt nhìn về phía Tư Lệ Đình, thấy hai người vẫn đang nói chuyện.
Rốt cuộc hai người đang nói về chủ đề gì? Lúc này Cố Cảm muốn ghét âm nhạc bao nhiêu thì ghét bầy nhiêu đó.
Cô ước mình thính tai, để có thể lắng nghe những gì Tư Lệ Đình và Chu Lê đang nói.
“Đại tiểu thư của tôi ơi, ai lại đắc tội em hả? Em phải kiềm chế một chút, bây giờ em không phải là cô cả nhà họ Có, em chỉ là một người mới mà thôi.
Có rất nhiều máy quay đang âm thầm nhắm vào em, đợi lát nữa em lên trao thì cũng đừng xụ mặt, doanh thu phòng vé bộ phim của chúng ta là ở trên người em.”
Có Cẩm hừ lạnh, trong mắt cô chỉ có Tư Lệ Đình và người phụ nữ tên Chu Lê kia. “Em biết, anh có thể ngậm miệng lại.”
Tư Lệ Đình còn đang học hỏi kiến thức, căn bản không biết mình càng chọc Có Cẩm tức giận hơn.
Chu Lê nhịn xuống không vui trong lòng, nghiêm túc nói cho anh, “Muốn lấy lòng phụ nữ thật ra thì rất đơn giản, cô ấy thích cái gì anh cho cái nấy.
Bắt kể phụ nữ tức giận như thế nào đi nữa, chỉ cần anh cho cô ấy thứ cô ấy thích thì cô ấy không sẽ tức giận.”
“Thứ cô ấy thích?” Tư Lệ Đình nhướng mày một cái, nhắc tới anh biết Cố Cẩm thích ăn cái gì, mặc quần áo màu gì.
Nhưng đây chẳng qua là thường ngày mà thôi, mình không thể mời cô ăn một bữa cơm, hoặc là mua cho cô một bộ quần áo được đúng không?
Cần thận nhớ lại quá khứ lúc hai người ở chung với nhau cô đều rất khôn khéo, cho tới bây giờ chưa từng đòi hỏi thứ gì, mỗi lần đều là mình chủ động cho cô.
Cô chưa từng có yêu cầu quá cao về vật chất, dù là mặc hàng vĩa hè cũng vẫn vui vẻ.
“Phụ nữ đều thích túi xách, đồ xa xỉ, xe sang, nhà cửa, nếu như co người đưa cho tôi những thứ này thì tôi nhất định sẽ rất vui vẻ.”
Chu Lê ám chỉ nói, nếu như Tư Lệ Đình tặng đồ cho mình thì tốt biết bao.
“Những thứ này… .” Tư Lệ Đình suy nghĩ hôm nay thân phận của cô căn bản cũng không thiếu những thứ đó, muốn đưa thì ít nhất cũng phải đưa những thứ hiếm thấy.
“Đúng vậy, tóm lại phụ nữ thì thích lãng mạn, càng lãng mạn càng tốt.”
Tư Lệ Đình như có điều suy nghĩ gật đầu, nhớ lại lúc xưa anh và Có Cẩm trừ một lần đi suối nước nóng, khi đó vẫn còn bị mình ép đi.
Cuộc sống của hai người rất là khô khan, ngoài về nhà chính là ở công ty làm việc.
Trước kia cảm thấy mình đối xử với Cố Cẩm đã rất tót, bây giờ mới cảm thấy thiếu cô rất nhiều, mình căn bản cũng chưa từng theo đuổi cô đàng hoàng, để cho cô yêu đương giống như cô gái bình thường.
Trong lòng đã quyết định chủ ý, Tư Lệ Đình nhếch miệng lên.
Hội đấu giá chính thức bắt đầu, người chủ trì bắt đầu giới thiệu lai lịch của vật.
“Hôm nay tất cả vật đấu giá đều là chủ nhân tự nguyện quyên tặng, tất cả đều dùng để từ thiện.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ từ thiện, ở đây tôi đại diện cho trẻ em vùng núi cảm ơn mọi người.