Có Cẩm cảm thấy rất thú vị, ngày trước cô và Tư Lệ Đình qua lại đều không đám để người khác phát hiện.
Đây là lần đầu tiên cô cùng người khác nói về Tư Lệ Đình, nên trong lòng có cảm giác khá đặc biệt.
Có Cẩm vứt cánh hoa trong tay xuống, bưng ly nước uống một ngụm.
“Hừ, họ nói thế nào?”
*Người khác đều nói cậu Tư là xuân dược biết đi.”
“Phụt…” Cố Cẩm không nhịn được, phun hết nước trong miệng ra.
“Cô chủ, chị không sao chứ, đều là tại tôi không tốt, đáng lẽ tôi không nên nói những lời này.” Triệu Lạp không ngờ Có Cẩm lại phản ứng mạnh như vậy.
Ai mà lại nghĩ ra được từ hình tượng như thế, xuân dược biết đi? Hừ, đúng đúng thật là rất thích hợp.
Trên người anh đúng là có một sức hút đặc biệt, mỗi lần cho dù cô mệt vô cùng, anh cũng sẽ mê hoặc cô.
Mặc dù cơ thể cô đã không chịu nỏi nữa từ lâu, nhưng vẫn đồng ý cùng anh tiếp tục trầm luân.
“Tôi không sao.” Cố Cẩm lau sạch nước.
“Nhưng dù cậu Tư có thích cô chủ thế nào đi nữa thì cũng chẳng có tác dụng gì, vì trong lòng của cô chủ đã có người khác rồi.”
Triệu Lạp nhớ đến cuộc điện thoại mà cô ấy gọi cho Cố Cẩm được người đàn ông lạ mặt bắt máy.
Mặc dù cô ấy chưa từng nhìn thấy dáng dấp của người đàn ông đó, nhưng với giọng nói như thế lại lọt vào mắt xanh của Có Cẩm thì dáng vẻ nhất định sẽ không quá tệ.
Cố Cẩm không hề giải thích người đàn ông đó là Tư Lệ Đình.
“Đúng rồi cô chủ, vừa nãy em nghe người ở phim trường nói cậu Tư cũng đến đóng phim.”
“Anh ấy đóng vai gì?” Hoa Tình không nhị được, vội vàng hỏi.
Triệu Lạp chỉ dành trả lời thành thực: “Người ở phim trường nói cậu Tư muốn đóng thế thân của Giản Quân, mặc dù tôi cảm thấy không thể, nhưng người của phim trường nói thì là thật rồi.”
“Anh ấy đóng thế thân? Sao có thể chứ!” Hoa Tình không thể tin được.
Tư Lệ Đình làm cái khác gì còn có thể, nhưng anh tuyệt đối sẽ không làm diễn viên, đừng nói là đóng thế thân!
Năm đó bởi vì cô muốn có vai diễn mới ở bên cạnh Đường Nhược, Tư Lệ Đình ghét nhất là diễn viên, sao anh lại có thẻ…
“Tôi vốn cũng không tin, nhưng nghe nói cậu Tư đã đi hóa trang thay trang phục rồi.
Hôm nay chỉ còn lại một cảnh, nếu như anh ấy đến để đóng thế thân cho cậu Giản, như vậy cậu Tư phải đóng thế cảnh trên giường rồi?
Triệu Lạp nghe đến đây, lại bắt đầu vẻ nhiều chuyện: “Cô chủ, chỉ còn nói cậu Tư không thật lòng với chị? Người ta theo đuồi chị đã theo đến đoàn làm phim rồi đó.
Cảnh quay trên giường tối nay không giống với lần trước, trong kịch bản là cảnh trên giường vô cùng kịch liệt, néu như đổi thành cậu Tư.
Trời ơi…Có khi nào cậu Tư sẽ phim giả làm thật không?
Càng nghĩ lại càng thấy lãng mạn đó!”
Triệu Lạp còn chưa nói xong, ly nước trên bàn của Hoa Tình đã rơi xuống đất, một tiếng “bùm” vang lên văng ra không ít nước.
“Cô Hoa sao thế?” Cố Cảm có tình hỏi.
“Không có gì! Trượt tay thôi!” Hoa Tình cắn chặt răng nói.
Cố Cẩm cười nhẹ: “Là vậy sao, Triệu Lạp, cô đi nghe ngóm thử, chuyện này là thật hay giả, tránh làm người khác hoang mang.”
Triệu Lạp không biết chuyện của Hoa Tình, cho nên cảm thấy hành động này của cô ta có chút kỳ lạ.
“Vâng cô chủ, em sẽ đi xem giúp chị.”
Tin tức mà Triệu Lạp mang vê khiên Hoa Tinh hoàn toàn lạnh sống lưng.
“Cô chủ, Tư thiếu thật sự tới diễn, tôi nhìn thấy anh ấy đang trang điểm!”
Cố Cẩm đã biết tin này từ lâu nên cô cũng không quá ngạc nhiên, cô chỉ nhàn nhạt đáp: “Thế à?”
“Vâng, thưa cô, cô có muốn sửa lại kịch bản không, cảnh giường chiếu hôm nay hoàn toàn khác với lần trước, toàn bộ quá trình cô đều phải chủ động đó.”
Có Cẩm day trán, cảnh giường chiếu giữa cô và Giản Vân lần trước suýt nữa để lại bóng ma tâm lý cho cô.
Lúc đó cô run đến mức nào chứ, nhưng may mắn thay, Giản Vân đã giải quyết được nguy cơ cho cô.
Theo lý mà nói tối nay có Tư Lệ Đình cô nên thấy thoải mái hơn nhiều, nhưng mọi thứ rõ ràng không phải như thế này.