Mục lục
Truyện Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 84: Em Dễ Nhìn Hơn Phim


Tư Lệ Đình đang muôn khởi động xe, phát hiện ánh mắt của Tô Cảm Khê đang nhìn anh chằm chằm, quay đầu nhìn lại cô.


“Trên mặt anh có hoa sao?”


“Không có, mặt chú ba so với hoa đẹp mắt hơn nhiều.” Tô Cẩm Khê ngọt ngào đáp.


Không nói được vì sao, nhưng cô cảm thấy tâm trạng của mình rất tốt.


Nhìn anh lái xe bằng một tay, rõ ràng người lái xe ai cũng như thế, riêng Tô Cẩm Khê chỉ thấy anh đẹp là trai nhất!


Hai người giống như là một đôi tình nhân nhỏ hẹn hò ngọt ngào, Tô Cẩm Khê đối với anh cũng không có kiêng kị giống như lúc trước.


Giống như Tư Lệ Đình sẽ cho cô bò bít tết mà anh đã cắt rồi, mà Tô Cầm Khê cũng sẽ đem ly kem mình thích ăn nhất cho anh nếm thử.


“Chú ba, ăn ngon không? Đây là vị matcha đó.”


Tư Lệ Đình vốn không thích ăn đồ ngọt, nhưng chỉ cần là Tô Cảm Khê đút anh thì anh đều sẽ há mồm ăn vào.



Nhìn thấy Tô Cẩm Khê ăn đến vui vẻ, sâu trong lòng Tư Lệ Đình cảm thấy có một chút yên bình, có lẽ đây chính là thứ mà bản thân anh luôn luôn theo đuổi.


Hai người vừa mới ăn xong, điện thoại Tô Cẩm Khê vang lên, là Đường Minh gọi đến cho cô.


– Đường Minh tìm cô, vậy chắc chắn là nhà họ Đường xảy ra chuyện rồi.


*A lô, tổng giám đốc Đường.” Tô Cẩm Khê không có phát hiện mình không có gọi ra ba chữ anh Minh kia, một cái xưng hô lập tức đem Đường Minh xem như không thân.


Bên kia đầu điện thoại lông mày Đường Minh bắt giác nhíu lại, anh ta cũng không thích Tô Cảm Khê dồn hết tâm trí kéo dài khoảng cách với anh ta.


“Cẩm Khê, tối nay là sinh nhật của mẹ, tối nay chúng ta phải cùng nhau về nhà ăn cơm.”


“Được, tôi biết rồi.” Trong lòng Tô Cảm Khê đã bắt đầu sinh ra bài xích, loại cảm giác này trước đây cô chưa từng có.


“Đến lúc đó tôi tới đón cô.”


“Không cần đâu tổng giám đốc Đường, tự tôi bắt xe về được röi.


Đường Minh phát hiện hình như Tô Cẩm Khê so với trước đây mà nói càng xa lạ anh ta, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng lớn.


“Tôi sẽ đến đón cô sớm, chúng ta cùng đi chọn quà tặng mẹ.”


“A, vậy được rồi.” Tô Cẩm Khê có chút buồn bực không vui, trước đây cô sẽ đem chuyện đối phó với nhà họ Đường xem như một công việc mà làm.


Sẽ không vui vẻ cũng sẽ không khổ sở, nhưng mà bây giờ trên người cô đã xuất hiện bài xích.


Cúp điện thoại, Tư Lệ Đình thấy được sắc mặt cô: “Sao lại không vui chứ?”


“Chú ba, tối nay tôi phải về nhà họ Đường để ăn cơm, là sinh nhật của dì, tổng giám đốc Đường bảo tối nay tôi đi cùng anh ta để chọn quà.”


Cánh tay cầm lái của Tư Lệ Đình nắm chặt lại: “Tô Tô, nếu như anh nói anh không thích, em sẽ để ý cảm nhận của anh chứ?”


Mỗi lần Tô Cẩm Khê nghe được tên gọi của mình từ trong miệng anh, cô nghe sẽ cảm tháy rất dễ chịu.


Giọng nói dễ nghe như vậy, giống như một sợi lông vũ của chim nhạn đang bay trên trời đột nhiên đánh rơi xuống, rơi vào trong lòng, nhẹ nhàng, lại tê ngứa.


“Trước đây sẽ không, nhưng…… bây giò có, chú ba, tôi sẽ hạn chế tiếp xúc với Đường Minh, cố gắng hết sức tìm một cơ hội để hoàn toàn chấm dứt nỗi vướng mắc này.”


Cô cũng không phát hiện, tâm trạng cấp bách của mình lúc muốn rời khỏi Đường Minh như lúc này.


“Ừm.” Tư Lệ Đình đồng ý sẽ không ép cô, đè xuống nỗi khó chịu trong lòng: “Anh đi chọn quà với em nha.”


“Được thôi.” Vừa nghe đến là Tư Lệ Đình đi với mình, Tô Cẳm Khê cười đến hai mắt cong cong.


Cô càng ngày càng thích cảm giác ở bên cạnh Tư Lệ Đình, đổi lại trước kia cô tránh còn không kịp.


Giống như nếu mình và Tư Lệ Đình ở cùng một chỗ thì tất cả mọi người sẽ biết được quan hệ của hai người vậy.


Đến cửa hàng tổng hợp, Tư Lệ Đình trực tiếp nắm lấy tay của cô đi vào rạp chiếu phim.


“Chú ba, không phải là nói đi mua quà sao?”


“Thời gian còn sớm mà, xem một bộ phim giết thời gian đi.”


“Nói mới nhớ cũng lâu rồi tôi không có xem phim, tôi đi mua vé, chú đi mua bắp rang nha, phải là một hộp lớn đó.”


“Đúng là chú mèo con tham ăn.” Tư Lệ Đình mỉm cười, sự lạnh lùng trên người anh đã yên lặng mà tan đi không ít.


Anh vốn không có hứng thú gì đối với phim, chỉ trở ngại là ngành nghề của bản thân anh tiếp xúc cũng có đầu tư phim, đương nhiên anh cũng phải chú ý một số bộ phim mà thôi.


Anh rất hiếu kì Tô Cẩm Khê sẽ đi mua một vé bộ phim như thế nào, nên nhìn lướt qua phía màn hình lớn.


Tô Cẩm Khê cầm hai tắm vé chạy tới, ‘keng keng keng’: *Đoán xem tôi mua gì nào?”


Tô Cẩm Khê thấp hơn anh nửa cái đầu trên mặt mang nụ cười hoạt bát, vô cùng giống một chú mèo con đang lấy lòng người khác.


Đối với Tư Lệ Đình mà nói, xem cái gì cũng không quan trọng, quan trọng chính là xem với ai mà thôi.


“Nhàm chán, không đoán đâu.” Tư Lệ Đình ôm nước uống cùng bắp rang đi ra.


Lòng hiếu kì của Tô Cẩm Khê không được thỏa mãn, cô nắm lấy cánh tay của Tư Lệ Đình mà nũng nịu: “Đoán đi mà, đoán một chút đi mà.”


“Mùa xuân của hiệp khách dưa chuột?”


“Không phải phim tầm thường vậy đâu.” Tô Cẩm Khê bĩu môi, nghe xong cũng không phải là phim chính chắn gì, còn mùa xuân của hiệp khách dưa chuột nữa, không biết báo đài làm sao sống đây.


“Vậy thì là con tỉnh tỉnh đến từ vũ trụ 2?”


“Cũng không phải.”


Tư Lệ Đình nhìn tắm vé đã biết cô mua cái gì rồi, anh cố ý suy đoán lung tung, chính là muốn trêu Tô Cẩm Khê thôi.


Có đôi khi kết quả cũng không quan trọng, quan trọng chính là quá trình này.


“Ha ha, chú đoán không được đúng không? Tôi cho chú biết, là ‘Bạn cùng bàn của chúng ta’ Loại tình yêu vườn trường này thật đúng là làm Tư Lệ Đình không có chút hứng thú nào, trong mắt anh thấy chỉ là chơi nhà chòi cãi nhau ầm ï mà thôi.


“Nghe nói còn hơi ngược nữa.” Tô Cẩm Khê ngược lại là rất chờ mong, dù sao bây giờ cô cũng chưa tốt nghiệp, vẫn còn thuộc về học sinh ngây thơ.



Tư Lệ Đình tạm thời quyết định qua đây, bộ phim này gần đây chiếu liền bùng cháy, còn chưa kịp đặt toàn bộ đã bán hết sạch vé.


Hai người tìm tới vị trí của mình, Tô Cẩm Khê đang chú ý kịch bản, Tư Lệ Đình lại đang suy nghĩ.


Nếu như series thanh xuân bán vé tốt như vậy, vậy anh dứt khoát đầu tư mảng thanh xuân là tốt rồi.


Từ đầu tới cuối Tô Cầm Khê giống hệt một kẻ ngốc, người trong phim cười cô cũng cười, người ở bên trong khóc cô cũng khóc theo.


Ra khỏi rạp chiếu phim hốc mắt của cô vẫn còn đỏ đỏ, giống như là chú thỏ con mắt đỏ vậy.


Tô Cầm Khê nhìn thoáng qua người đàn ông thờ ơ bên cạnh, cả quá trình hình như anh vẫn dùng biểu cảm này để xem.


“Chú ba, phim không hay sao? Tôi cảm thấy kịch bản rất cảm động, đâu chỉ là có một chút ngược, thực sự là vô cùng ngược luôn chứ.”


Tư Lệ Đình thành thật trả lời: “So với phim em dễ nhìn hơn.”


Tô Cẩm Khê cho là anh khen mình xinh đẹp: “Chú ba……”


Ai biết tiếp theo anh lại nói thêm một câu: “Khi thì khóc khi lại cười, giống hệt như kẻ ngốc, thú vị hơn so với phim nhiều.”


“Chỉ cần nhìn đến em, sẽ không biết phim diễn cái gì nữa.”


“Chú bal!!” Tô Cẩm Khê nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm anh.


Tư Lệ Đình lại cười một tiếng, vật nhỏ nổi giận lên cũng giống con mèo nhỏ nữa.


“Tô Tô, chiếc áo này là bản giới hạn làm theo yêu cầu, cứ như vậy bị em khóc đến sòn rồi, em nói đi, em đền cho anh thế nào đây hả?”


Lúc này Tô Câm Khê mới nhớ tới khi đó nhìn thấy tình tiết ngược cô liền ôm tay áo Tư Lệ Đình, một bên nhét bắp rang vào miệng, một bên khóc.


“Hu hu hu, chú ba ơi, ngược chết tôi rồi.”


Tư Lệ Đình xoa xoa đầu cô: “Muốn uống trà chiều không? Khóc mệt rồi.”


“Tôi muốn ăn sushi.” Tô Câm Khê rất nhanh liền bị anh làm dời đi tầm mắt.


“Được.”


Hai người đi đến cửa hàng sushi, khi thấy người đối diện đi tới biểu cảm của Tô Cẩm Khê cũng thay đổi.


‘Tô mộng cũng ở đây!


“Đi mau đi mau, em tôi cũng đến đây nữa.” Tô Cảm Khê chỉ may mắn mình với Tư Lệ Đình bây giờ không có thân mật lắm.


Tư Lệ Đình đã sớm biết Tô Mộng là người như thế nào rồi: “Đừng hoảng hốt, mọi chuyện cứ giao cho anh.”


“Ừm.” Có Tư Lệ Đình ở đây, trong lòng Tô Cẩm Khê không hiểu sao cũng yên tâm hơn một chút.


Người con lai đẹp trai như Tư Lệ Đình, mặc kệ là đi tới chỗ nào đều sẽ hấp thụ ánh sáng, Tô Mộng liếc mắt thôi cũng đã thấy được Tư Lệ Đình.


Còn chưa kịp mờ mắt si mê liền thấy Tư Lệ Đình ở cùng với Tô Cẩm Khê, Tô Câm Khê đã kết hôn, sao lại còn ở bên cạnh người đàn ông khác vậy chứ?


Lần trước lúc ở nhà cô ta chỉ tùy tiện tìm môt nguyên nhân, không nghĩ tới Tô Cầm Khê thật đúng là có vấn đề.


Như vậy cũng rất tốt, nếu như anh rễ biết chuyện này còn không nhanh chóng ly hôn với Tô Cẩm Khê sao?


Tô Mộng vội vàng đi về phía Tô Cẩm Khê: “ Chị, thật là khéo quá, đây là ai vậy?”


Trên mặt Tô Cầm Khê duy trì bình tĩnh, lúc này càng bối rối càng dễ dàng bị người ta nhìn ra sơ hở.


Từ nhỏ em cô đối với cô cũng không có thân gì, Tô Cẩm Khê cũng không biết vì sao, mặc kệ mình đối với cô ta tốt như thế nào, cô ta cũng vẫn như vậy.


“Cô chính là em của Tô Tô đúng không? Tôi là chú ba của Đường Minh.” Tư Lệ Đình hào phóng tự nhiên mà giới thiệu.


Tô Mộng vừa nghe nói là chú ba của Đường Minh, kế hoạch của cô ta thất bại, trong lòng lại có một ý nghĩ thoáng qua.


*A, hóa ra là chú ba, tôi là Tô Mộng, không nghĩ đến chú còn trẻ như vậy đó, tôi cảm thấy không giống chú chút nào mà giống anh hơn.”


Xét về vẻ ngoài mà nói, Tư Lệ Đình hấp dẫn người khác hơn Đường Minh, nếu cũng là người của nhà họ Đường, chắc chắn cũng rất có tiền.


Tô Mộng chính là mơ tưởng muốn tìm người đàn ông vừa có tiền có thế dáng dấp còn đẹp trai, nếu như Đường Minh không được, anh cũng không tệ.


Tư Lệ Đình đã thành con môi Tô Mộng nhìn trúng, chút tâm tư nhỏ kia của cô ta làm sao qua mặt được Tư Lệ Đình.


“Chú thì chính là chú, thân phận không thể sai được.” Biểu lộ của Tư Lệ Đình nhàn nhạt, không có chút nào dịu dàng đối với Tô Cẩm Khê trước mặt.


“Chú ba, sao chú lại ở chung chị tôi vậy? Anh rễ của tôi đâu?”


Tô Mộng bày ra dáng vẻ nhu thuận.


Rõ ràng là cùng nũng nịu giống với Tô Cảm Khê, cùng một động tác nhưng ở trên người Tô Mộng thì Tư Lệ Đình lại không tìm thấy đáng yêu chút nào cả.


Anh im lặng tránh khỏi thân thể Tô Mộng đang dựa về phía anh.


“Tôi ở cửa hàng gặp được Tô Tô, đúng lúc tiện đường, định sẽ đưa cô ấy về nhà họ Đường, tối nay là sinh nhật của chị dâu tôi, Tô Tô đến cửa hàng mua quà tặng.”


Dù sao cũng là chú, Tô Mộng cũng không có nghĩ theo hướng kia.


“Thật sao, là sinh nhật của dì à? Vậy tôi có thể đến tham gia không?” Bây giờ trong mắt Tô Mộng đều là người đàn ông có máu lai trước mặt này.


Tô Cẩm Khê không thích ánh mắt Tô Mộng cứ nhìn chòng chọc vào Tư Lệ Đình: “Mộng Nhi, tối nay là tiệc ở nhà, lần sau em đến đi.”


“Tiệc ở nhà? Chị à chị đến nhà họ Đường, hai nhà Tô Đường chính là người một nhà, chẳng lẽ tôi không thể đến được sao?”


“Có thể thì có thể, chỉ là……”


“Chỉ là cái gì chứ, chị, không phải chị muốn mua quà sao? Tôi đi với chị.” Tô Mộng lôi kéo Tô Cẩm Khê muốn bước đi.


Tô Cảm Khê bát đắc dĩ nhìn Tư Lệ Đình một chút, Tư Lệ Đình ném cho cô ánh mắt trấn an.


Ÿ của Tô Mộng không ở trong lời nói, mà là ở trên người của người đàn ông.


Rất nhanh cô ta đã đem Tô Cảm Khê ném qua một bên: “Chú ba, đôi mắt của chú thật xinh đẹp, chú lai với nước nào vậy?”


“Chú ba, chú có bạn gái không? Dung mạo chú đẹp trai như vậy, người theo đuổi chú chắc chắn rất nhiều đúng không?”


“Chú ba, năm nay chú bao nhiêu tuổi rồi? Tôi đoán chắc chắn chú không lớn hơn tôi bao nhiêu đâu. Chú ba……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK