Mục lục
Truyện Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát - Tô Cẩm Khê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 339:





Tình cảm giống như một kiếp nạn, những gì bây giờ cô làm là để vượt qua kiếp nạn ấy, giống như bạn phải trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn trên đường đi Tây Thiên vậy.





Nhớ nhung là kiếp nạn, nghỉ ngờ cũng là kiếp nạn.





Cố Cảm cũng không có tâm trạng xem máy tính, cô mở: điện thoại lên, hầu như tất cả tin tức nhảm nhí đều liên quan đến cô.





Nổi bật là tin tức cô bị Tư Lệ Đình ôm vào lòng, dùng hoa để che đi nụ hôn nồng cháy.





Cách một bó hoa cũng có thể cảm nhận được sự nóng bỏng của hai người.





Ngón tay lướt xuống bên dưới, cô lại thấy một dòng tin tức, đoàn làm phim “Âm mưu sắc đẹp” trong đêm hội từ thiện đã quyên góp một trăm triệu cho các em nhỏ ở vùng núi nghèo khó.





Lúc nhìn thấy dòng tin tức này trong lòng Cố Cẩm có chút run rẫy, điều đó cũng có nghĩa là tôi hôm qua Tư Lệ Đình chỉ mang chiếc nhẫn đi, còn quyền xử lý số tiền đã giao cho đoàn làm phim của cô?





Trong lòng có chút hối hận, mặc dù bản thân cô cảm thấy cô và Nam Cung Mặc chỉ là quan hệ bạn bè, nhưng Tư Lệ Đình cũng sẽ để bụng, giống như việc cô để bụng chuyện của anh và Chu Lê.





Cô cầm điện thoại chuẩn bị gọi điện cho Tư Lệ Đình, thì số điện thoại của Tư Lệ Đình đã gọi đến.





Tim cô đập thình thịch, giống như khoảng thời gian mới bắt đầu yêu.





*Alô.” Cô có gắng kiềm nén cảm xúc của bản thân.





*Tô Tô, em vẫn còn đang giận anh sao?” Tư Lệ Đình nhẹ giọng hỏi.





“Bây giờ hết giận rồi.” Vốn trước đó cô còn cảm thấy có chút tủi thân, nhưng cuộc điện thoại này vừa gọi đến thì những tủi thân trong lòng cô đã không còn nữa.





“Anh có chuyện phải đi Mỹ, bây giờ đã ở sân bây, anh gọi cho em một tiếng, để tránh em phải lo lắng.”





Nụ cười của Cố Cẩm trở nên cứng ngắt: “Anh phải đi Mỹ?





Chừng nào chờ về? Sao trước đó anh không hề nói gì với em?”





Giọng điệu vô cùng trách cứ Tư Lệ Đình, Tư Lệ Đình cũng nhận ra được sự quan tâm của cô.





Anh vô cùng vui vẻ, nhưng anh vẫn nói một cách bình thường: “Anh cũng mới nhận thông báo vừa nấy, vốn anh đã sắp xếp xong buổi ăn tối đêm nay.”





“Anh vẫn còn chưa nói bao giờ anh trở về?” Có Cảm cắn môi, nếu như sớm biết anh phải rời đi, tối đêm qua cô đã không nỗi giận rồi.





“Vẫn chưa biết ngày sẽ trở về, buổi hẹn tối nay anh không có cách nào đến được, anh đã bảo người chuẩn bị những món mà em thích ăn nhát, sau khi tan làm anh sẽ bảo trợ lý Lâm đón em qua đó.”





“Không có anh, sao em ăn trôi được.” Có Cẩm ủ rủ nói.





Đối với cô việc ăn gì vốn không quan trọng, điều quan trọng là người cùng cô ăn.





“Xin lỗi Tô Tô, đợi anh trở về anh sẽ ở bên cạnh được không, ngoan nha, đến giờ trợ lý Lâm sẽ đến đón em.”





“Thôi được rồi, anh đi đường nhớ cần thận, đến noi thì gọi điện cho em.”





“OK.” Tư Lệ Đình cúp máy.





Cố Cẩm thở dài một tiếng, hồi hận không thôi vì trước đó đã cãi nhau um sùm với anh.





Mãi đến khi mặt trời lặn về hướng Tây, Cố Cẩm nhận được điện thoại của Lâm Quân, Lâm Quân là người thân tín của Tư Lệ Đình, cũng biết chuyện cô là Tô Cẩm Khê.





“Anh đợi tôi một chút, tôi sẽ xuống ngay.”





Cố Cẩm xách túi xuống lầu, lên xe hạng thương gia của Lâm Quân, Lâm Quân lịch sự nói: “Phu nhân, lâu ngày không gặp.”





“Lâu ngày không gặp.” Có Cẩm lịch sử đáp lại.





Lâm Quân cũng là mấy ngày nay mới biết chuyện cô trở lại, nhìn cô từ đầu đến chân một cái: “Phu nhân, cô thay đổi quá nhiều rồi.”





“Đâu chỉ có mình tôi, chú ba cũng đã thay đổi, kiểu tóc của chú ấy của đã thay đổi rồi đúng không?”





“Phu nhân nói đùa rồi, tắm lòng mà cậu chủ đối với phu nhân chưa từng thay đổi, đồng thời phu nhân vẫn mãi mãi là phu nhân của chúng tôi.”





Cố Cẩm cười nhẹ một tiếng: “Tình cảm của tôi dành cho chú ấy cũng chưa từng thay đổi, bao giờ thì chú ấy về?”





“Tạm thời vẫn chưa rõ.”





Hai người nói chuyện câu được câu mát, Có Cẩm vốn cho rằng Tư Lệ Đình chỉ chọn một nhà hàng cao cấp, thật không ngờ xe lại không chạy về phía trung tâm thành phó.





“Tối nay ăn cơm ở đâu vậy?”





“Đến lúc đó phu nhân sẽ biết.” Lâm Quân rất kín tiếng.





Cố Cẩm trong sự nghi hoặc có chút mong chờ, anh đã chọn địa điểm bữa tối đêm nay ở đâu?





Chiếc xe chạy đến bên bờ biển, từ sau khi rơi xuống biển lần trước Cố Cảm đã có bản năng chóng chọi lại với biển và những nơi có mực nước sâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK