Cố Cẩm thay trang phục bắt đầu trang điểm, Hoa Tình đã yên phận hơn rất nhiều, phòng trang điểm ngoài vài thợ trang điểm thỉnh thoảng nói vài câu chuyện phiếm với nhau ra, thì yên tĩnh đến đáng sợ.
Hai người đi đến phim trường: “Cô Hoa, mong cô chỉ bảo nhiều thêm.” Cố Cẩm nói với giọng khác sáo.
Lúc trước Hoa Tình đã ném không ít khổ cực dưới tay Có Cảm, cho nên bây giò cô ta cũng đã trở nên ngoan ngoãn, không hề lỗ mãng như trước.
Nếu như không nắm được phần thắng cô ta nhát định sẽ không ra tay, néu không sẽ rớt đài giống như Chu Lê.
“Cô khách sáo rồi.”
Mặc dù đây là lần đầu tiên hai người diễn chung với nhau, nhưng Hoa Tình và Cố Cẩm diễn rất tốt, một lần quay đã xong.
Trong quá trình có vài lần Hoa Tình muốn lắn áp Có Cẩm, dù sao thì cô ta cũng là diễn viên lâu năm, chẳng có máy ai có đủ sức để ứng phó.
Từ đầu đến cuối Cố Cẩm đều giữ nguyên phong độ, có lẽ tính cách của nữ chính này giống với cô.
Từ đầu đến cuối không tranh không giành, sau này chịu phải đả kích lớn, ép cô ấy phải trở nên mạnh mẽ.
Bởi vì để sống sót trong hậu cung này, cô ấy không thể không làm như thé.
Tình hình khúc cuối giống như tình hình của Cố Cảm bây giờ, có thể nói là cô dựa vào chính câu chuyện của mình để diễn ra.
Cô có thể hiểu được sự thay đổi tâm lý của nữ chính, từ đó lý giải được nhân vật.
“Các cô hoàn thành rất xuất sắc.” Nam Cung Mặc vui vẻ nói.
Nếu như ai cũng có thể diễn được như vậy thì sẽ nhanh biết bao.
Mới quay xong một nhóm người đã ôm hoa hồng bước vào.
Từng người lân lượt đên phim trường, đông thời trong tay mỗi người là một bó hoa xinh đẹp.
Lại xảy ra chuyện gì thế này? Nếu như khung cảnh được bố trí thêm nữa sẽ vô cùng lãng mạn.
Đi ra chợ bán hoa sỉ mua, một ngàn đã có thể mua được một tá hoa, nếu là hoa giả thì còn rẻ hơn.
Vả lại lại được bao bọc đẹp như vậy, thì chỉ có phim hiện đại mới sử dụng những bó hoa này làm đạo cụ.
Phim cổ trang lầy những bông hoa tươi này làm gì?
“Cô Elena mời cô ký nhận.” Mọi người cùng nhau đồng thanh.
Tất cả mọi người có mặt đều nhìn về phía Cố Cẩm, ngay cả người đang chuẩn bị thay đồ kết thúc công việc như Có Cẩm cũng ngây người, chuyện gì đang xảy ra thế này?
“Các cô là…” Đầu óc Có Cảm mờ mịt.
“Không phải em thích ném sao? Em ném bao nhiêu thì anh sẽ tặng bấy nhiêu.” Giọng nói của Tư Lệ Đình vang lên.
Lúc này Cố Cẩm mới hiểu đây là chuyện gì, hoa tươi mà lần trước anh cố tình mang từ Mỹ về đã bị có ném vào thùng rác.
Nền lần này về nước anh đã có tình tặng cho cô nhiều hoa như vậy, tối hôm qua vẫn là người đàn ông quấn quýt không nở rời xa với cô ở trên giường.
Cố Cẩm không biết người này đang nghĩ cái gì, cớ sao lại lãng phí nhiều tiền như vậy.
Cho dù anh muốn theo đuổi cô, nhưng cũng không cần phải mua nhiều như vậy đâu!
“Wou, thật lãng mạn quá đi!”
“Tôi nghe nói cô chủ đã ném hoa tươi mà anh Tư gửi từ Mỹ về.”
“Đúng đó, tôi cũng nghe nói, mà bó hoa đó rất quý luôn, vậy mà hôm nay anh Tư lại tặng thêm biết bao nhiêu là đóa hoa tươi, đúng thật là hạnh phúc quá đi.”
Cố Cẩm cau mày nhìn Tư Lệ Đình, như vậy thì bảo cô nhận kiểu gì?
“Anh Tư cũng thật là ra tay quá hào phóng.”
“Nếu như em không nhận, mỗi ngày anh đều kêu người đến tặng nhiều hoa như vậy, đến khi nào em chịu nhận mới thôi.” Tư Lệ Đình nở nụ cười nham hiểm.
Nụ cười này làm các cô gái có mặt ở đây bị mê mẫn đến chết mệt, khuôn mặt vô cùng ái mộ nhìn Tư Lệ Đình.
Nếu như số hoa đó mà tặng cho bản thân các cô thì thật tốt biết bao, nhưng tất cả mọi người ở đây ai mà không biết nhan sắc và sức hút của Có Cảm?
Dừng nói là Tư Lệ Đình, phụ nữ như bọn họ cũng đều muốn cưới được cô.
Ánh mắt của Có Cẩm dừng trên người Tư Lệ Đình, dáng vẻ nham nhở và cao ngạo này mới giống với chú Ba mà cô quen trong quá khứ.
‘Vừa ngang ngạnh lại vừa dịu dàng.