• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng sơn thiếu nữ kiên cường gạt đi nước mắt, nàng bịt chặt vết thương của mình hung hăng nói: “Tiểu nhân hèn hạ, nếu mày đường hoàng đấu pháp với anh họ tao thì chắc chắn mày không phải là đối thủ của anh ấy, lại sử dụng loại thủ đoạn hèn hạ như thế!"

"Hèn hạ? Chẳng lẽ lão phu đứng yên tại chỗ mặc hai đứa giết chết mới đúng? Đây chính là binh bất yếm trá, anh họ của cô em không hổ là con cháu của Âm Sơn đạo nhân, kiêu ngạo tận xưa, không khác gì vị kia của nhà cô em, còn cô em... Nếu lão phu không không lầm, chắc cô em chính là tiểu công chúa của Âm Sơn Gia!" Mã Trung cười khẩy.

"Từ lâu nghe nói mẹ của cô em quốc sắc thiên hương, đáng tiếc lão phu không có duyên được gặp, nhưng trời xanh thương hại anh, hôm nay lại để anh gặp được tiểu công chúa của Âm Sơn Gia... Hehehe, tiểu công chúa yên tâm, Mã Trung anh tuy không phải là anh hùng hảo hán gì, nhưng hầu hạ những cô em còn nguyên tem như em thì cũng thuộc loại tốp đó nha, chắc chắn có thể giúp cô em lên đỉnh lên tiên, trở thành dâm nữ cuồng dại, hô hô hô hô!"

Sắc mặt của băng sơn thiếu nữ đỏ bừng, nàng mắng lớn: “Mày quá vô sỉ! Dù có chết, tao cũng sẽ không để mày vấy bẩn cơ thể của tao!"

Cùng lúc đó, một con rắn rơi từ trên cây xuống, bỗng quấn quanh cổ của băng sơn thiếu nữ, lão nói: “Lão phu đã đoán trước cô em sẽ là vậy mà, may mà lão phu đã sớm chuẩn bị, 3 đứa giờ đã hiện rơi vào trong tay của lão phu, sống hay chết không còn do 3 đứa quyết định!"

"Mày..." Tôi tức giận hét.

Mã Trung lạnh lùng liếc nhìn tôi, nở nụ cười đầy ẩn ý, lão đưa tay về phía tôi, tôi hoảng sợ khi thấy trong lòng bàn tay của lão có một con mắt màu xanh lục, ánh mắt kia chớp chớp, tạo ra một cảm giác vô cùng kỳ quái, khiến tôi rất khó chịu, nhưng không được bao lâu sau tôi bỗng thấy choáng váng rồi ngất xỉu, không còn biết gì nữa.

Dường như tôi có một giấc mộng rất dài, tôi mơ mình biến thành một con côn trùng, rồi chạy trốn khắp nơi dưới sự truy bắt của mọi người, lúc đầu tôi không muốn tổn thương người vô tội, nhưng là những kẻ đó muốn bắt tôi, sau đó ăn tôi, tôi buộc phải ra tay giết rất nhiều người.

Từng khuôn mặt đẫm máu rơi xuống trước mặt tôi, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chòng chọc vào tôi, khiến tôi run rẩy. Cuối cùng tôi chui vào trong một huyệt mộ, cắn thủng một góc quan tài rồi trốn vào bên trong, kẻ trong quan tài rất bài xích tôi, nhưng sau đó tôi tôi kể cho nó nghe về cuộc đời bi thảm của mình, nó bắt đầu giúp đỡ tôi.

Tôi vốn tưởng giấc mộng kỳ dị sẽ tiếp tục, nhưng không nghĩ một tia sáng chói mắt đã khiến tôi tỉnh khỏi mộng cảnh. Tôi nhìn thấy một gương mặt già nua, mà lúc này tôi đang ở trong một hang động tối om, có những ngọn đuốc treo trên vách tường, có 2 cô gái ở bên cạnh tôi.

Một người là tiểu công chúa mình đầy thương tích, nàng vẫn lạnh lùng, không buồn không vui, nhưng có vẻ rất tỉnh táo, người còn lại là Dư Vi, nhưng Dư Vi đã hôn mê.

3 người chúng ta người bị trói chặt tay, treo ngược trên trần hang động, xiềng xích trói tay rất thô to.

Trong một góc hang động là từng giá hàng, có khoảng 6 giá hàng, đều là giá 3 tầng, phía trên đặt rất nhiều thứ, phần lớn đều là formalin đựng trong lọ thủy tinh. Kẻ ở trước mặt tôi chính là Mã Trung, giờ lão mặc một chiếc áo choàng đen, cầm một chiếc đèn bão, gương mặt già nua với nụ cười đáng sợ như thể ác quỷ trốn ra từ trong địa ngục, vô cùng khủng bố.

Hơn nữa trên ngực của Mã Trung có rất nhiều lỗ thủng chi chít cứ như tổ ong, bên trong có một lượng lớn nhuyễn trùng bảo sắc* chiếm cứ những lỗ thủng này, đang lúc nhúc trong ngực của lão, cảnh tượng này vô cùng gớm ghiếc, tôi nghĩ ai nhìn thấy cảnh này cũng sẽ sợ đến mức hôn mê.
*bảo sắc: màu sắc lộng lẫy, quý hiếm

Trong những lọ formalin đều ngâm đầy nội tạng, cách tôi gần nhất là với vào một cái lọ ngâm một cái đầu người, khiến tôi sợ đến mức chảy đầy mồ hôi lạnh.

Mã Trung dùng giọng điệu khàn đục đáng sợ nói với tiểu công chúa: “Cô em đừng có gấp, chờ anh nấu chảy Kim Thiền trong cơ thể thằng nhãi ranh này ra xong, sau đó sẽ đến phiên cô em hưởng thụ khoái lạc!"

"Vô sỉ!" Tiểu công chúa căm hận nói: “Tốt hơn hết mày đừng để tao có cơ hội chạy trốn, nếu không... tao nhất định sẽ chặt mày thành tám khúc!"

"Đáng tiếc, mày không có cơ hội này, trước đây cũng có một cô bé cũng thích nói lời cay độc như cô em, nhưng khi anh chiếm đoạt tấm thân trong trắng của con bé, lại biến cơ thể ấy thành Cổ mẫu, he he he... đây chính là sự sung sướng mà người bình thường không thể hưởng thụ nổi!" Mã Trung cười dâm đãng, lão bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, bèn đi ra bên ngoài động, còn con rồng Komodo đã giết anh họ của tiểu công chúa thì nằm trên đất, giám sát chúng tôi.

Đợi sau khi Mã Trung rời khỏi, tôi bèn nói: “Tiểu công chúa, hiện giờ chúng ta đã là người trên cùng một thuyền, cho hỏi Cổ mẫu là vật gì vậy"

Tiểu công chúa khá khó chịu khi nghe đến thứ này, nàng đáp: “Đó là một hành vi khủng khiếp khiến người căm giận của Cổ Sư Môn, cấy một số côn trùng quái dị vào trong cơ thể của người nữ, sau đó để côn trùng phát triển trong tử cung của người nữ... Lúc côn trùng ra đời cũng là ngày chết của người nữ, tôi đã từng gặp một lần, cô gái đáng thương đó cuối cùng biến thành một cái xác khô, hạ thân thì bị phanh rộng như miệng hang, cảnh tượng này vô cùng khủng khiếp, mà kẻ thủ ác chính là Mã Trung đáng chết này!"

Tôi nghe thôi cũng cảm thấy nổi cả da gà, nhìn thoáng qua tiểu công chúa, có vẻ nàng không lạnh lùng như tôi tưởng tượng, tôi bèn nói: “Tôi tên Tề Mộ Vân, lát nữa lão sẽ biết gì tôi?"

"Sẽ khiến anh sống không bằng chết, tôi chỉ có thể nói như vậy. Những người từng bị Mã Trung sát hạiđều rất thảm, có vài người bị chặt thành nhân côn, có vài người bị hạ cổ trùng, sau đó lúc cổ trùng trưởng thành, cái bụng sẽ phồng rất lớn, đến cuối cùng sẽ nổ tung giống như một quả bóng cao su... Và côn trùng bên trong sẽ bò khắp mọi nơi, lão là ác ma, cho nên dù là những Cổ sư khác cũng đang đuổi giết lão." Tiểu công chúa lạnh lùng đáp.

Tôi không nói lời nào, tiểu công chúa liếc mắt nhìn tôi nói: “Anh rất may mắn, chiếm được Kim Thiền, đáng tiếc anh không hiểu cách sử dụng nó... À đúng rồi, tôi tên là Khương Nguyệt Thiền."

"Đúng là một cái tên đẹp." Ttooi vừa cười vừa nói, dự định cải biến một cái bầu không khí, dù sao hiện tại không khí trầm lặng cảm giác để cho ta rất khó chịu.

Khương Nguyệt Thiền ngửa đầu, nàng nói: “Thật ra tôi rất khó hiểu, người bình thường ăn Kim Thiền phần lớn đều sẽ không thể chịu nổi sức mạnh bên trong mà nổ tan xác, anh chỉ là một người bình thường, sao vẫn bình yên vô sự?"

"Cái này nói ra rất dài dòng, lúc đó tôi cũng đã cùng đường mạt lộ, suýt nữa chết..." Tôi cau mày nói, xiềng xích treo cánh tay khiến tôi vô cùng khó chịu.

Khương Nguyệt Thiền chợt ngộ ra, nàng nói: “Tôi hiểu rồi, lúc đó cơ thể của anh đã vô cùng hư nhược, vừa hay giống như một cái lọ, thứ ở bên trong bị đổ hết ra ngoài, vừa đủ để chứa toàn bộ năng lượng của Kim Thiền!"

"Bây giờ nói những chuyện này có ích gì sao?" Tôi cười khổ, lúc này tôi thấy Dư Vi vẫn chưa tỉnh, bèn nói: "Lát nữa thằng già kia chắc chắn sẽ xử tôi trước, kế đó cũng sẽ hấp cô thôi."

"Anh muốn tiếp tục sống không?" Khương Nguyệt Thiền nhìn đôi mắt to tròn đẹp mê hồn nhìn tôi.

Tôi sửng sốt, lập tức kêu to: “Đương nhiên, tôi đâu có muốn chết, tôi trên có cha mẹ chị gái, dưới có gà vịt phải nuôi, nếu tôi chết, bọn họ phải làm sao giờ?"

Khương Nguyệt Thiền dường như đã có kế hoạch, tay cô bắt đầu linh hoạt cử động, xương tay lại bị chính cô ta làm cho trật khớp. Nhưng Khương Nguyệt Thiền không hề tỏ ra đau đớn, cứ như không hề biết đau, nàng nhanh chóng rơi xuống đất, lúc này con rồng Komodo ở đằng xa cũng đưa mắt nhìn bốn phía chung quanh.

Khi Komodo nhìn thấy Khương Nguyệt Thiền, ngay lập tức sẽ bắt đầu rít lên, nhưng Khương Nguyệt Thiền lại bước nhanh về phía trước, lộn người sang một bên;, sau đó rút ra từ bên hông môt con dao găm, ngay lập tức sẽ đâm vào trong ót của Komodo, nàng nói: “Lúc trước bị mày đánh lén, mày không hên như vậy nữa đâu!"

Nói xong, nàng ngoáy mạnh con dao găm, rồng Komodo cố sức giãy giụa, ngã trên mặt đất không nhúc nhích. Nhưng Khương Nguyệt Thiền vẫn chưa dừng lại, nàng cố hết sức lật ngửa rắn mối, sau đó dùng dao găm sắc bén rạch một đường trên bụng con Komodo lớn, móc ra một túi thịt màu trắng, cắt túi thịt ra, bên trong là nửa thân trên của người đàn ông đang chảy mủ vì bị axit dạ dày ăn mòn...

Con mắt của Khương Nguyệt Thiền đỏ hoa, nhưng nàng không khóc, chỉ siết chặt dao găm, cơ thể khẽ run lên...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK