Tôi không biết nội gián là ai, nhưng nếu như điều đối phương nói là thật, tình cảnh của tôi có thể nói là nguy hiểm trước nay chưa có, có thể chết bất cứ lú nào. Giờ này khắc này, tôi đành phải dùng kỹ năng thô thiển của mình để đối phó với người trước mắt.
Sau khi tìm hiểu thì tôi mới biết người khác đều gọi gã đàn ông này là anh Hỏa Long, tên thật là Địch Hỏa Long, quả nhiên là người của Đông Sơn Cư. Mà Đông Sơn Cư cũng là một gia tộc, còn là gia tộc gì thì tôi không biết, nhưng có thể khẳng định một việc, chính là Địch Hỏa Long này không phải là một người đơn giản, sư phụ của gã lại chính là Mã Trung.
Hơn nữa lúc trước Mã Trung cũng bị tôi ám toán chết, nếu tôi cùng Khương Nguyệt Thiền dùng bản lĩnh thật liều mạng với Mã Trung, tuyệt không phải đối thủ của Mã Trung. Nhưng cũng là bởi vì Mã Trung khinh thường tôi, không coi tôi ra cái đinh gì, tôi mới có cơ hội giết hắn, mà Địch Hỏa Long trước mắt trông có vẻ là một kẻ lòng dạ thâm sâu.
Sau khi tôi nói rõ nhiệm vụ của mình thất bại, trong mắt của gã xuất hiện vẻ khinh bỉ, nhưng vẫn giữ gương mặt tươi cười nói chuyện với tôi với, gã thét về phía đám thủ hạ: “Hiện tại Ôn gia cũng tới, các huynh đệ hãy chuẩn bị, ta lập tức bắt đầu hành động kế tiếp!!"
Tôi không biết hành động kế tiếp mà gã nói là gì, Địch Hỏa Long cũng nhanh chóng bắt chuyện với đám thủ hạ, khiến bọn chúng bắt đầu bận rộn. Chúng bắt đầu chen lấn thu gom dụng cụ, tôi thấy những dụng cụ đó hóa ra là một số công cụ đảo đấu(<i>đào mộ</i>)*, lúc này có một kẻ đi ngang qua tôi.
Tôi tìm một cái cớ gọi kẻ này lại, tôi dò hỏi: “Tại sao phải vội vã như vậy, ta đang muốn hỏi xem thằng nhóc kia còn biết chuyện gì nữa."
Đối phương cười nói: “Ôn gia ngài không biết, thằng nhóc kia rất lì lớm, mới đầu không chịu khai, nhưng sau đó không chịu nổi thủ đoạn của anh Hỏa Long, bắt đầu cầu xin tha thứ, nhưng chuyện này lát nữa ngài hỏi anh Hỏa Long, chúng ta sắp đảo đấu rồi."
"Đảo đấu?" Tôi mở to hai mắt.
Gã cười nói: “Ôn gia ngài quên sao, nơi này có tung tích của Kim Thiền, Kim Thiền thích ăn tinh khí của nam nữ, gần đây tại Đại Hà Đồn đã có không ít người biến thành xác chết chỉ sau một đêm, khi người của chúng tôi tới, cũng phát hiện mọi thứ đều do Sát trên cơ thể Kim Thiền gây nên."
Tôi rất muốn biết Sát trên Kim Thiền là cái gì, nhưng giờ cũng không tiện hỏi, tám chín phần mười chính là cỗ khói đen lần trước tôi gặp phải ở Thái Thương. Đến nay ký ức vẫn còn mới mẻ, chỉ cần tiếp xúc phải khói đen, máu trong cơ thể tôi sẽ nhanh chóng bị rút hết, chỉ để lại một cái xác khô.
Vừa nhìn là biết những kẻ này đều không phải tay mơ, nhất định là thường làm loại chuyện này, tôi cũng không biết bọn họ muốn Kim Thiền làm cái gì. Nhưng nếu giống như Khương gia, chỉ vì sinh con đẻ cái thì bọn họ cũng đâu cần làm như vậy, dù sao một con Kim Thiền cũng đã đủ rồi, tại sao phải tìm nhiều Kim Thiền như vậy, điều này thật khiến người ta tò mò, tôi quyết định tạm thời không bỏ đi, cùng bọn chúng xuống dưới coi sao đã.
Không ít thanh niên trẻ tuổi bắt đầu dùng xúc Lạc Dương và xẻng Nhạc Dương đào đất, mà Địch Hỏa Long thì giám sát, không ngừng tuần tra ở chung quanh. Lúc này, từ đằng xa có một người áo đen, trong tay mang theo một cô bé khoảng 11-12 tuổi, người áo đen kia nói: “Anh Hỏa Long, đứa trẻ này nhìn thấy hành động của chúng ta, phải làm sao giờ?!"
"Không phải tao đã bảo bọn mày đặt tấm bảng đang thi công ở trên đường vào đây sao? Chuyện này là sao hả!" Địch Hỏa Long tức giận mắng.
Đối phương vội nhận lỗi, nhưng lúc này, Địch Hỏa Long lại lấy ra một con rết màu đỏ từ bên hông, gã tàn nhẫn nói: “Đã vậy thì hết cách, gia chủ có lệnh, tất cả những người đã nhìn thấy hành động của chúng ta thì không thể để lại người sống."
Tôi thầm nghĩ không xong rồi, lũ tạp chủng lại muốn giết chết một cô bé, tôi lặng lẽ thò tay nắm lấy con dao găm trong ngực, chuẩn bị cứu cô bé kia. Nhưng lúc này, một bóng đen bỗng xuất hiện ở trước mặt của tôi, đây là một kẻ áo đen che mặt, y đè xuống tay phải của tôi, hướng về phía tôi lắc đầu.
Tôi rất kinh ngạc khi động tác nhỏ này của mình cũng bị phát hiện, mà người biết rõ động cơ của tôi cũng không vạch trần, vậy là có ý gì?! Hơn nữa y còn ngăn cản tôi?
Tôi thấy rất khó hiểu, nhưng lúc này bên tai vang lên tiếng la hét thảm thiết của cô bé, cô bé còn chưa kịp phản kháng, thân thể đã bắt đầu tan chảy, nhanh chóng biến thành hắc thủy đầy đất. Nhìn thôi cũng rợn người, lại càng căm ghét Địch Hỏa Long, thằng chó này chính là ác ma, lại có thể nhẫn tâm giết chết một bé gái!
Tôi giận run người, nhưng kẻ áo đen bên cạnh vẫn rất bình tĩnh, tôi nhìn vào mắt y, đôi mắt y giống hệt mắt của phụ nữ, rất đẹp, nhưng bộ ngực lại phẳng lì, vóc dáng cao gầy đúng chuẩn. Tôi tò mò không biết y có lai lịch thế nào, nhưng chỉ giấu ở trong lòng, ít ra có thể thấy rõ một điều, kẻ này không cùng phe với Địch Hỏa Long, chắc là đồng minh của tôi.
Y mang tôi tới chỗ khuất nói: “Tôi đã thấy cậu giết trưởng lão kia, nhưng thân phận của cậu rất dễ bị bại lộ, cậu phải học cách nhẫn nhịn! Còn nữa, tôi khuyên cậu tốt nhất nên rời khỏi nơi này, tôi thấy cậu không thuộc về nơi này, lát nữa sẽ còn xảy ra rất nhiều chuyện không thể đoán trước..."
"Chờ đã, lúc nãy tôi ở gần ngôi mộ cảm nhận được một bóng đen, chẳng lẽ là..." Tôi hỏi.
Y gật đầu đáp: “Không sai, chính là tôi, tôi đã thấy cậu giết Ôn Gia Lương. Tôi nói với cậu thế này nhé, tôi không phải kẻ địch của cậu, ít nhất hiện giờ không phải, tôi tới để ngăn cản bọn chúng."
"Chúng ta liên thủ." Tôi cười nói.
Đối phương do dự trong chốc lát, nhìn tôi một lượt, rồi nói: “Được rồi, nhưng có một số chuyện hãy để tôi quyết định, tôi đã ẩn núp ở Đông Sơn Cư 3 tháng, hiểu rõ nơi này hơn cậu nhiều!"
Tôi không phản đối, dù sao người ta có chuẩn bị mà đến, có thêm một đồng minh cũng giúp tôi thấy an toàn hơn.
Bỗng một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất ở đằng xa sụp đổ hơn phân nửa, mà lúc này Địch Hỏa Long lại nổi giận quát lớn: “Đều là đám rác rưởi, tao đã bảo chúng mày làm ăn cho cẩn thận, nơi đây là địa bàn của kẻ khác. Nếu chuyện chúng ta làm ở chỗ này thu hút nhiều người tới, tao muốn tất cả chúng mày chôn cùng tao!"
Hỏa Long nổi giận, xung quanh lập tức lặng ngắt như tờ, người áo đen nói với tôi: “Cậu cứ gọi tôi là Cú Đêm, đợi lát nữa sau khi xuống đất, chúng ta tùy cơ ứng biến!"
Tôi gật đầu bằng lòng, không nói lời thừa thãi, lập tức đi tới, phát hiện không biết từ lúc nào bên bãi sông bỗng xuất hiện một cái cái hố rất sâu, đồng thời Địch Hỏa Long là người đầu tiên leo xuống, gã vừa đi vừa hùng hùng hổ hổ tuyên bố: “Cmn, gia chủ lại phái bọn mày tới hỗ trợ tao, f*ck f*ck, lát nữa thằng nào dám níu chân tao, tao sẽ nhốt thằng đó ở dưới, làm bữa tối cho quái vật."
Sau khi gã leo xuống, người chung quanh cũng bắt đầu đi theo, tôi và Cú Đêm đi ở sau cùng đội ngũ, lúc này Cú Đêm bước đi vừa nhanh lại cảnh giác, tôi thấy Cú Đêm có điểm không giống những người khác, sau lưng gã đeo một đôi đoản đao, hơn nữa hai mắt sáng như đuốc, uy phong lẫm lẫm. Tôi nghĩ dưới cái nón rộng vành kia, nói không chừng là một anh chàng đẹp trai.
Đương nhiên có phải là soái ca hay không thì tôi không chắc, tôi chỉ cần tra rõ chuyện này, nếu chuyện này quan trọng thì nên báo với người của Khương gia. Dù sao chỉ có như vậy, mới có thể khiến Khương gia biết kẻ địch của mình là ai, từ đó giảm thiểu rất nhiều rắc rối không cần thiết.
Trên con đường leo xuống dưới, dọc theo đường đi mọi người đều thắp đuốc, nghe nói đốt đuốc chính là để khảo nghiệm xem dưới này có dưỡng khí hay không, nếu như không có dưỡng khí, dùng thổ ngữ mà nói chính là ma thổi đèn, thì ở dưới này lâu con người sẽ khó thở, tức ngực do thiếu dưỡng khí, nếu không được điều trị kịp thời, sẽ lập tức tiêu tùng.
Không ai muốn bỏ mạng ở nơi ngay cả cứt chim cũng không có.
Dọc theo con đường này, tôi phát hiện vách tường đều vô cùng bóng loáng, đó là nham bích, cứ như dùng thủ pháp đặc thù chà cho sáng loáng, hơn nữa nhìn bậc thang dưới chân cũng thấy nơi này có lịch sử rất lâu đời. Cú Đêm nhìn tôi, rồi nói: "Nơi này là mộ tướng quân, đại tướng quân khai quốc của Minh triều - Phương Định Thiên đã mai táng ở chỗ này, người này là bộ hạ cũ của Chu Nguyên Chương, chính Chu đế đã đích thân tốn rất nhiều nhân lực, vật lực để xây nên nơi này!"
.
.
.
.
Chú thích:
*đảo đấu: chỉ việc trộm mộ