• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi xe chạy vào một thị trấn nhỏ, tôi đổ thêm xăng rồi nghỉ ngơi một lúc, nhưng vừa mới chợp mắt, lại phát hiện dường như có thứ gì đó đâm vào mông tôi đau nhói. Tôi lấy tay sờ một cái, cảm thấy thứ đó còn khá ẩm ướt, có hình dạng như một cây cột, bèn vội vàng mở cái bao ở trong xe, đồng thời lấy ra vật kia.

Tôi lúc này mới phát hiện, sau khi lão già kia chết tôi vẫn để bao đồ của lão ở trên xe, bị tôi vất lung tung trên xe, vật này là một ống trúc, tình cờ kẹp ở giữa háng của tôi.

Tôi lấy ống trúc ra, lúc này không còn buồn ngủ nữa, tôi phát hiện trên ống trúc chạm khắc không ít thứ, nhìn kỹ thì ra là 4 hoa văn mai lan trúc cúc, chạm khắc rất tinh xảo. Bên mỗi hoa văn đều có khắc chữ, nhưng những chữ viết kia đều rất nguệch ngoạc, tôi không nhìn rõ lắm.

Tình cờ tôi đậu xe ngay cạnh cây xăng, bèn đi mua một tí đồ ăn, uống một ly cà phê, chậm rãi tìm kiếm chốt mở ống trúc. Nhưng ống trúc đóng qua chặt, nên tôi không thể mở ra, chỉ có thể giữ chặt nó, sau đó dùng dao găm cạy ra.

Tuy nhiên mặt ngoài ống trúc bôi một tầng sáp, tôi trượt tay nên khiến dao găm đâm trúng ngón tay cái, đau đến mức khiến tôi lập tức chửi thề. Ngón tay bị cắt một vết nứt lớn máu thịt bên trong lòi ra, lộ rõ xương cốt ra ngoài, tôi ấn chặt ngón tay cái, tùy ý dùng một sợi dây thun cầm máu, vất ống trúc xuống đất. Nhưng thật kỳ lạ là sau khi ống trúc vất xuống đất, nó bèn mở ra, cùng lúc đó có một con rết màu máu bò ra!

Con rết này giống như con mà tôi đã từng thấy, điểm khác duy nhất là con rết này to mập, đầu biến thành màu đen, mà con rết của Trần Quốc Minh thì khô quắt.

Tôi không chắc cơ thể mình có thể chống lại hết độc tố, nên không dám mạo hiểm động vào, lập tức nhặt viên gạch ở bên đường đập vào đầu con rết, đúng như dự liệu của tôi, rết bị đập nát bét.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhặt ống trúc lên, con mẹ nó cứ tưởng rằng thế là xong rồi, nhưng lúc này, lại có một con rết máu khác đã bò ra khỏi ống, cắn ngay vào ngón tay cái của tôi.

Giờ tôi hận không thể kéo lão già thối tha kia ra khỏi phần mộ để chửi cho đã, chưa từng thấy ai giở trò này, tôi cảm thấy bàn tay tê dại, đồng thời tim đập dồn dập. Quay trở lại xe, đóng chặt cửa xe, toàn thân bắt đầu co quắp, cơn đau dữ dội lan tỏa khắp cơ thể, khiến tôi đau đến mức khiến tôi nghĩ cho dù chui đầu vào hầm phân, rồi chết ngộp trong đó cũng dễ chịu hơn nhiều.

Tôi vô tình nhìn thấy con rết còn sống đang bò trên mặt đất, bỗng có một con chó hoang chạy đến nhai nuốt chửng con rết, sau đó vui vẻ chạy nhanh ra ngoài đường cái. Nhưng tới giữa đường bỗng toàn thân con chó run rẩy, lập tức sẽ té trên mặt đất, thân thể bắt đầu tan chảy, sau đó biến thành một vũng máu đen tuyền chảy khắp nơi...

Dù vết thương trên ngón tay đã khép lại, nhưng nơi bị cắn đã bắt đầu thối rữa biến thành màu đen, hiển nhiên tình hình hiện giờ còn tệ hại hơn so với lúc ở trong Âm Sơn Trại, sơ sẩy còn có thể mất mạng, cảm giác đau đớn cũng càng lúc càng mãnh liệt, sau đó mắt tôi tối sầm rồi bất tỉnh nhân sự.

Sau đó tôi bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa dồn dập, thì ra là một cảnh sát giao thông đang gõ cửa kính xe, tôi vội vàng nhìn vào cơ thể mình, thấy không có gì nghiêm trọng, bèn thở phào nhẹ nhõm, lại may mắn nhặt được cái mạng nhỏ, tôi quay cửa kính xe xuống tươi cười nói: “Cảnh sát giao thông đại ca, có chuyện gì không?"

Cảnh sát giao thông liếc nhìn tôi rồi nói: "Vào giờ cao điểm buổi sáng, cậu thật biết chọn chỗ đậu xe, đậu ngay ở chỗ này, cậu làm trò cho ai xem, chặn ngay con đường duy ra vào cây xăng, người khác chỉ có thể vào không thể ra rồi, theo theo quy định mới nhất, phạt 50 tệ!"

Tôi nhìn ra phía sau, chỉ thấy tiếng còi báo động và hàng dài xe đang chờ, tôi vội móc ra n50 tệ nhét vào tay của cảnh sát giao thông, nói: “Thật ngại quá, ha ha! Đêm qua gấp rút lên đường, định nghỉ ngơi ở gần cây xăng, không ngờ lại ngủ quên."

Cảnh sát giao thông nhìn xe của tôi nói: “Được rồi, nhớ lần sau lái xe đường dài, thì buổi tối nên thuê phòng ngủ, cậu ngủ trong xe rất dễ xảy ra tai nạn, nhớ đó!"

Tôi gật đầu nói: “Nhớ ạ nhớ ạ, em sẽ đi ngay, làm phiền rồi, nếu... còn ở đây thêm nữa, e rằng mọi người sẽ nổi điên."

Tôi lập tức đạp chân ga muốn rời đi, cảnh sát giao thông sau lưng bèn kêu to: “Lái xe an toàn! Lái xe cẩn thận!"

Tôi mừng là mình không sao, nhưng cũng cảm thấy kinh sợ sau khi nhìn thấy kết cục bi thảm của con chó kia, nói cách khác, nếu như tôi không có Kim Thiền, e rằng đã chết vô số lần. Tôi vừa lái xe, vừa suy nghĩ về chuyện này, nhưng nếu trong đồ đạc của ông già có rất nhiều manh mối, vậy có phải trên người lão già còn có bí mật khác hay không?

Nghĩ vậy, tôi bèn lục soát đồ của lão, này tôi nhìn thấy mặt sau của tấm lệnh bài bạc có khắc một vài chữ phồn thể, trên đó viết ngay ngắn mấy chữ lớn Đông Sơn Cư, tôi nhìn quanh lệnh bài, phát hiện một cái hộp ngầm, rút ra hộp ngầm thì phát hiện bên trong là một tấm ván, nhưng trên tấm ván lại có một tấm da dê.

Tôi đã xem qua, phát hiện đây là một phần bản đồ, đồng thời còn một số điểm được đánh dấu rõ ràng trên bản đồ, dường như là một điểm tập hợp. Tôi so sánh bản đồ điều hướng thì phát hiện nơi này cùng khá gần nhà hiện tại của tôi, Đông Sơn Cư ở rất có thể chính là thế lực đối địch với Khương gia, không chừng sau này sẽ còn đụng độ, trời mới biết bọn chúng sẽ dùng loại độc vật gì, tuy chạy thoát một lần, nhưng không biết có thể tránh được lần thứ hai hay không...

Tôi nghĩ hay vì bị động chờ đợi bọn chúng tập kích, không bằng tạm giả mạo thân phận của lão, sau đó đi hội hợp với bọn chúng!

Tôi bèn quay đầu xe, trở lại bãi tha ma, nơi đây mặc dù là ban ngày, nhưng không khí vẫn trầm lặng, đáng sợ lắm. Tôi thấy xung quanh không có ai, bèn đào xác lão già lên, bởi vì là mùa hè, nên xác của lão già đã bắt đầu bốc mùi hôi thối.

Tôi lôi xác của lão già vào một khu rừng vắng vẻ khuất tầm nhìn, lập tức lục lọi, trước tiên đương nhiên là lấy đi cây gậy đầu quỷ, dù sao đây cũng là vật tùy thân của lão già. Thứ nhì tôi tìm được 4-5 ống trúc ở bên hông của lão, cùng khắc mai lan trúc cúc giống ống trúc trước, đặt ở bên tai thì nghe thấy tiếng động, chắc chắn có rết bên trong. Tuy thứ này suýt chút nữa hại chết tôi, nhưng đủ để chứng minh rết máu này có uy lực không tầm thường, tôi có thể lợi dụng chúng.

Ngoài ra lúc cởi cởi quần áo của lão già, tôi thấy có một chiếc túi ẩn bên trong chiếc áo ba lỗ của ông già, lập tức vui mừng mở ra, thì thấy bên trong là một xấp tiền giấy, chắc khoảng 7-8 nghìn tệ, còn có một vài bản thảo viết tay.

Hình thức bản thảo viết tay đã vô cùng cũ kỹ, tôi cũng không biết trên đó viết gì, cũng không nhìn nhiều, lập tức cầm đi, sau đó không còn thứ gì khác.

Tôi chôn lại xác của lão, vào trong trấn nhỏ tìm một nhà nghỉ, thuê một phòng, vừa đóng cửa, lại phát hiện có người nhét vào một tấm thẻ nhỏ Bao tiểu thư*, phía trên là một cô gái ăn mặc vô cùng hở hang, sexy, khoe thân hình ngực lép mông teo, khiến đàn ông buồn nôn.

Tôi sắp xếp lại đồ đạc, quần áo ban đầu của lão già đã dính đầy mùi xác chết, ban đầu tôi định giặt quần áo, nhưng lại nghĩ mùi xác chết đó cũng có thể che giấu thân phận của tôi, bèn chịu đựng mặc vào người. Cùng lúc đó, tôi mở sách cổ ra, phát hiện đây là thuật pháp Ngự hồn, dường như không phải phong cách của phương sĩ, nhưng bởi vì chữ viết phía trên quá mức khó hiểu nên tôi không vội tìm hiểu.

Sắp xếp xong xuôi, tôi bèn rời phòng, dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, đi tới bãi tập kết ở Đông Sơn Cư.

Chú thích:

*Bao tiểu thư: một hình thức lừa đảo mới, bề ngoài là tấm thẻ ảnh có hình các cô gái ăn mặc hở hang, vì mục đích mại dâm, nhưng thật chất là một loại lừa đảo mới. Trên tấm ảnh có 1 sđt, khi gọi đến thì yêu cầu đến một nơi và nạp 1 số tiền vào 1 tài khoản, nhưng khi nạp tiền xong thì đến nơi lại không có gái theo yêu cầu. Khi gọi lại thì đối phương không nhận điện hoặc khoá máy, hình thức lừa đảo chưa phát triển thành băng nhóm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK