• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bãi tập kết Đông Sơn Cư ở ven khúc sông Ôn Lương Hà ở trấn Đại Hà Đồn, phát hiện trên vài cây cối dọc đường đều có khắc kí hiệu của Đông Sơn Cư, khắc rất kín, tôi trùng hợp nhìn thấy một cái. Sau đó dựa theo phương hướng tìm kiếm, quả nhiên nhìn thấy ở gần một bụi cây thấp có không ít lều bạt, hơn nữa nhưng kẻ bên kia hình như cũng mặc trang phục giống y hệt tôi, quần áo màu đen, ở trên cánh tay còn quấn một dải băng trắng, trên dải băng trắng còn có kí hiệu của Đông Sơn Cư.

Tôi chống gậy đi rất thong thả, đây là bắt chước kiểu đi của lão già chết bầm, đi tới một chỗ tương đối khuất, lão già đã chết tên là Ôn Gia Lương. Tôi cũng lấy được tin tức về lão già, đương nhiên vẫn có rất nhiều điều chưa biết về lão.

Ở trong đám người này, tôi nhìn thấy một gã có hình xăm con rết trên mặt, bên hông đeo mười mấy ống trúc, tôi cảm thấy gã này có liên quan đến những con rết màu máu. Nhưng tôi không nghĩ nhiều, chỉ lẳng lặng quan sát, nhưng cả đám bọn chúng ở chỗ này dường như là vì mục đích nào đó, không chỉ là hội họp đơn thuần.

Bởi vì trong góc còn có một người đàn ông trạc tuổi tôi, bị trói gô treo ngược vào một cọc gỗ cắm trên mặt đất, đồng thời có hai người đang canh gã đó, hình như có vẻ rất quan trọng.

Mà lúc này, gã có hình xăm con rết thấy người xung quanh đã đến rất nhiều, bắt đầu nói chuyện, nói gì thì tôi không nghe được.

Bây giờ tôi trốn gần bãi sông, để không tiết lộ tung tích, tôi cũng không muốn để kẻ khác phát hiện, dù bây giờ bề ngoài tôi trông không khác những kẻ này, nhưng chỉ cần có người truy đến cùng, chỉ sợ tôi sẽ bị lập tức nhìn ra.

Tôi đang núp trong bụi cỏ không dám tới gần, mà lúc này tôi nhìn thấy gã có hình xăm rết đi về phía đoàn người, tôi cẩn thận quan sát, chắc chắn gã là thủ lĩnh của đoàn người này.

Nhưng gã lại đi thẳng về phía người đàn ông bị trói buộc, đồng thời gã giơ hai tay lên, thực hiện một số động tác khó hiểu, chẳng hạn như dang hai tay về phía bầu trời, sau đó cầu xin điều gì đó, tiếp đó đặt hai tay ở trước ngực làm đủ loại động tác. Nhưng cuối cùng, tôi lại thấy gã mở một ống trúc trên người, một con rết màu máu bò ra khỏi đó, rồi leo thẳng lên người đàn ông bị trói.

Người đàn ông bị trói hoảng sợ hét lớn, con rết nhanh chóng để lại một loạt vết máu trên da mặt của người đàn ông, còn cắn mạnh vào người này nữa.

Cơ thể của người đàn ông bắt đầu chuyển sang màu đen, nhưng nhanh chóng lành lại và trở nên bình thường. Tôi cảm thấy khó tin, bởi vì tôi cũng từng được lĩnh giáo con rết máu kia, tốc độ khôi phục của người đàn ông này còn nhanh hơn tôi rất nhiều.

Sau đúng lúc này, người đàn ông phun rết máu ra ngoài, sau đó trong tiếng gào thét thảm thiết một bầy rết máu dày đặc từ miệng, mắt, mũi dồn dập chui vào trong cơ thể của người này.

Cơn đau dữ dội không thể tưởng tượng nổi, ngay sau đó người đàn ông đó lại mạnh mẽ vùng đứt dây trói, chỉ nghe thấy những tiếng phực phực phực, người này dĩ khôi phục tự do. Nhưng cứ đi hai bước là lại quỳ trên đất, bắt đầu gào khóc nôn mửa, không ngừng nôn ra côn trùng còn cả máu đen, tình cảnh kia vô cùng khủng bố.

Không bao lâu, trên da mặt của người đàn ông bắt đầu xuất hiện mụt nhọt, mỗi mụt nhọt đều to bằng đồng xu, hơn nữa các mụn nước đều đan dày đặc với nhau, tạo thành một mảng lớn dính chi chít. Cảnh tượng khủng khiếp còn khiến da đầu tê dại, tôi gần như cảm giác da gà trên người mình đều rơi đầy đất.

Không thể tưởng tượng được người đàn ông này đã chịu nổi đau ghê gớm đến cỡ nào, nhưng nỗi đau này dường như vô cùng vô tận. Ngay sau đó thân thể bắt đầu tan chảy, cuối cùng thân thể cũng bắt đầu trở nên nhớp nháp, mà lúc này gã có hình xăm rết cũng lấy ra một cái đỉnh lớn, lập tức chộp lấy người đàn ông nằm sấp trên mặt đất rồi nhét vào trong đỉnh.

Tôi quan sát kỹ cái đỉnh, phát hiện quanh nó có 4 con mắt, mà ở trong 4 con mắt lại có ngọn lửa bốc cháy hừng hực!

Trong đỉnh nhanh chóng truyền ra tiếng thét thảm, nhưng tiếng thét biến mất càng nhanh, gần như biến mất trong nháy mắt, cứ như chưa từng xuất hiện.

Gã lấy từ trong đỉnh một viên đan dược, to bằng hạt đậu tằm, gã đặt đậu tằm ở trong túi áo, trông rất thỏa mãn.

Tôi cau mày khó chịu, chẳng lẽ đây chính là thuật luyện đan mà lần trước Mã Trung nói, mà người đáng thương vừa rồi đã bị thuật luyện đan luyện hóa, hiện tại chỉ còn lại một viên đan dược?!

Ngay cả tro cốt cũng cũng biến mất, tôi xít lại gần mấy bước, muốn tìm hiểu thêm, nhưng không lại gần còn đỡ, vừa lại gần nghe được đối thoại của bọn họ, lập tức một cảm giác ớn lạnh dâng lên từ tận đáy lòng.

Người đàn ông anh tuấn mặc áo đỏ hời hợt nói: “Thật nhàm chán, chết dễ như vậy... xem ra ở trong thân thể có Kim Thiền, ở trước mặt rết xích huyết của tao cũng không có chút sức chống cự!"

Người bên cạnh cũng sôi nổi nịnh nọt, tâng bốc, tôi nghe không rõ, mà gã kia tiếp tục nói: “Quái lạ, Ôn Gia Lương rõ ràng cũng được phân một nhiệm vụ, đi tìm một người ăn Kim Thiền, sao giờ còn chưa tới?"

Tôi rùng mình khi nghe câu này, gã nói Ôn Gia Lương, chính là lão già tập kích tôi, lão nhân kia đã bị tôi ám toán chết, lúc này đương nhiên là không tới được. Nhưng dựa theo cách nói của bọn chúng, nếu tôi bị bọn họ bắt lại, chỉ sợ cũng sẽ rơi vào kết cục thê thảm như vậy!

Mồ hôi trán không ngừng chảy xuống, trong lòng càng thêm kinh hãi, sợ mình bị phát hiện, sau đó cũng bị xử lý theo cách như vậy. Tôi lặng lẽ cất bước chuồn êm, dù sao đây cũng là mảnh đất thị phi, tôi lưu lại ở chỗ này càng lâu, nguy hiểm càng lớn.

Nhưng ngay khi đang định chuồn đi, thì bên cạnh tôi vang lên một giọng nói trong trẻo, đây là một người đàn ông trung niên, râu ria vô cùng rậm rạp, y tóm lấy bả vai của tôi rồi nói với gã áo đỏ ở đằng xa: “Thủ lĩnh, Ôn Gia Lương ở chỗ này!"

Tôi vô cùng sợ hãi, dù sao tôi không biết thuật dịch dung, chỉ là khoác tạm áo quần của Ôn Gia Lương mà thôi, nếu như bọn chúng nhìn thấy mặt của tôi, sợ rằng sẽ lập tức nhìn ra tôi là giả.

Tôi bất đắc dĩ, chỉ có thể cúi đầu, còng lưng đi tới, thanh niên được gọi là thủ lĩnh đi tới nói: “Trưởng lão Ôn, rốt cuộc ngài đã tới, ngài thấy thủ pháp phạt của tôi thế nào?"

"Cậu còn có thể tàn nhẫn hơn." Tôi bắt chước giọng của Ôn Gia Lương, nói rất trầm thấp, làm như vậy là để không cho mọi người phát hiện kẽ hở.

Mà gã kia lại bật cười: “Ha ha, trình độ tra tấn của tôi không bằng trưởng lão ngài! Nhưng tin tức về gã ăn Kim Thiền, ngài đã có rồi chứ?"

"Đi rồi." Tôi làm bộ rất thất vọng ngồi trên một tảng đá, nói: "Hắn đi về phương Bắc..."

"Phương Bắc?" Gã thanh niên nhướng mày, nói: "Chuyện này không đúng... tôi nhớ theo báo cáo, người này là đi về phía Thái Thương, hơn nữa huynh đệ bên Thái Thương đã chuẩn bị xong."

"Hắn phát hiện ta, hiện giờ lâm thời sửa đổi phương hướng." Tôi không khỏi hít một hơi lạnh, không ngờ, hành tung của mình lại bị kẻ địch nhân nắm rõ như vậy!

Người thanh niên chợt nhận ra điều đó, gã nói: “Thì ra là thế, nhưng tôi tò mò là thủ đoạn của trưởng lão ngài không hề dưới tôi, sao hắn lại chạy thoát được?"

Tôi cắn răng, kẻ này thật đáng ghét, cứ hỏi không ngừng, nếu tôi nói sai một câu, chỉ sợ mạng nhỏ của mình cũng sẽ bỏ lại đây. Tôi vốn định nói mình không biết, nhưng nghĩ kỹ thì lão già âm dương quái khí sao lại nói thế được, bèn hung ác mắng: “Làm sao, ta dám tra hỏi chuyện của ta? Huống hồ người nọ không chỉ có một mình, còn có giúp đỡ."

"Không đúng, nội gián mà ta cài trong Âm Sơn Trại báo, lúc thiếu niên kia đi ra, chỉ có một mình..." Gã thanh niên theo đeo bám không buông, tôi giờ mới hiểu nguyên do, hèn gì bọn chúng nắm rõ hướng đi của tôi như vậy, thì ra bọn chúng đã cài nội gián nằm vùng trong Âm Sơn Trại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK