Nữ quỷ áo trắng xuất hiện, khiến tôi càng thêm hoảng sợ, bỏ mấy thứ vào nấm mồ. Tôi nhìn thấy bia mộ bên cạnh nấm mồ đã sụp đổ, bèn dựng bia mộ lên lại, thắp ba nén nhang, lại đốt vài tờ giấy tiền, bỗng nhiên cơ thể của nữ quỷ áo trắng bắt đầu tiêu tán, cuối cùng biến mất.
Tôi lau mồ hôi lạnh trên trán, sợ hãi nhìn xung quanh, nhưng tôi kinh ngạc phát hiện bốn bánh xe đều lún trong mặt đất, hèn gì lái mãi cũng không thể rời khỏi nghĩa địa này.
Tôi cũng hiểu đại khái chuyện của nữ quỷ áo trắng, nếu như vừa rồi tôi lên xe chạy trốn thì chắc chắn tôi sẽ bỏ đi được. Nhưng không chừng nữ quỷ sẽ tiếp tục quấn lấy tôi, khiến tôi liên tục gặp vận xui, mà nàng sở dĩ bỗng nhiên xuất hiện, là bởi vì bia mộ sụp đổ.
Mồ mả ở hoang giao dã ngoại, nếu bia mộ sụp đổ, thì tương đương với con đường đi thông luân hồi bị phá hỏng, quỷ sai câu hồn tới cũng không biết họ tên của người chết, cho nên đành từ bỏ. Sau đó linh hồn người chết sẽ biến thành cô hồn dã quỷ lang thang ở khắp nơi, mà tôi đặt lại bia mộ, tương đương với mở lại con đường đã bị đóng giúp nàng, giúp oán khí của nàng được phát tiết, không còn oán khí, dĩ nhiên sẽ không con trêu chọc người qua đường.
Đương nhiên trong số quỷ chặn đường có rất nhiều ác quỷ, hầu hết đều xuất hiện ở hiện trường vụ tai nạn xe cộ, tôi rất may mắn không gặp phải ác quỷ chặn đường, nếu không... với chút võ vẽ mèo quào này, sợ chỉ làm trò cười cho ác quỷ.
Cho nên lúc tôi xuống xe, cũng đang đánh cuộc, không ngờ thật sự thắng cuộc, dù thắng nhưng vẫn thấy sợ, cũng không dám nán lại mảnh đất hoang vu này lâu, bèn lót mấy tảng đá dưới lốp xe. Đang chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên một vệt sáng xuất hiện từ sau lưng của tôi, lấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai, đánh về phía bia mộ, bia mộ phát ra tiếng động rất lớn, đồng thời cây nhang mà tôi cắm trên mặt đất cũng bị nổ gãy.
Tôi tức giận nhìn ra phía sau, lại phát hiện một kẻ lưng gù, chống nạng, không biết đã đứng ở sau lưng tôi từ lúc nào.
Tôi cảnh giác nhìn kẻ đó, nói: “Ông là ai? Tôi vừa mới trấn an nữ quỷ này, tại sao ông lại đánh nổ phần mộ của nàng, ông cũng biết hậu quả của việc này rất nghiêm trọng!"
Lão già lập tức cười lên rất đáng sợ, lão run rẩy đi tới, trong tay cầm mấy lá bùa, vỗ vỗ tàn tro trên người nói: “Người thanh niên, cậu cái gì cũng không hiểu, cậu giữ lại nữ quỷ ở chỗ này, nếu hôm nào bia mộ lại ngã đổ, cậu còn có thể chạy tới đây sao? Đối với lũ cô hồn dã quỷ mà cả Diêm vương gia cũng không thèm thu nhận thì nên hủy diệt chúng, giờ vậy sẽ cứu được rất nhiều người."
Vừa dứt lời, tôi cảm thấy một luồng khí khiến da đầu tê dại* xuất hiện từ sau ót, tôi lập tức quay đầu, bỗng phát hiện nữ quỷ xuất hiện ngay sau lưng. Nữ quỷ kia vốn mặc bộ đồ màu trắng, không biết từ lúc nào đã biến thành một bộ đồ đỏ đẫm máu, cái miệng rộng đen thui của nàng lao mạnh về phía tôi.
Tôi lập tức giẫm lên một tảng đá, nhân cơ hội lộn ngược ra sau tránh thoát, còn nữ quỷ kia lại lao về phía lão già kia. Nhưng lão già bỗng nở nụ cười tàn nhẫn, nhanh chóng cắn đứt ngón tay, vẽ một ký hiệu trên lòng bàn tay, sau đó ngay khi nữ quỷ chạy tới, đẩy mạnh bàn tay tới, nữ quỷ hét lên một tiếng đau xé lòng, hốt hoảng chạy trốn.
Mà lão già lấy một bao bố trong túi quần, ném về phía nữ quỷ, nữ quỷ thậm chí còn không kịp né tránh, lập tức bị bao bố chụp lấy. Tôi nhìn kỹ thì phát hiện trên bao tải có viết một chữ [卍], còn lão già nhanh chóng thu hồi bao bố, thứ bên trong giãy giụa kịch liệt, có vẻ nữ quỷ muốn thoát ra, nhưng lão già chỉ cần vỗ một cái vào mặt bao, sau đó bao tải lập tức ngừng nhúc nhích.
Tôi giương mắt đờ đẫn, thầm nghĩ gặp phải cao thủ rồi, lão già đưa tay ra sau móc bao bố trên cây gậy chống nạng: “Nếu tiểu tử cậu biết phương pháp hóa giải quỷ quái, tuy đây là kiến thức thô thiển, nhưng nếu biết, vậy chắc chắn có sư phụ, ta rất hiếu kỳ, sư phụ của cậu là ai?"
"Khi còn bé có một đạo sĩ dạy cho tôi, nhưng đạo sĩ đó chết rồi." Tôi nói: “Nếu lão gia tử đã thu nữ quỷ này, tôi không quấy rầy nữa, tôi còn phải gấp rút lên đường, trước chia tay tại đây!"
Tôi mặc kệ lão già, lập khắc lên xe, chuẩn bị lái xe rời đi, nhưng bỗng nhiên lão già xoay người ngồi lên capo xe, lão khinh miệt nhìn tôi nói: “Phụ huynh trong nhà dạy cậu tôn kính người già như vậy sao?"
"Tôi không quen biết lão, lão có ý gì? Chẳng lẽ muốn chặn đường cướp của sao?" Tôi nhìn lão già nói.
Lão già cười âm hiểm, nhảy xuống xe, chận đường nói: “Tiểu tử cậu tới từ hướng tây bắc, hơn nữa chiêu mà cậu vừa sử dụng, ta thấy rất quen thuộc, có phải là người Khương gia Âm Sơn Trại?"
Tôi không ngờ lão già này lại có thể nhìn thấu tuyến đường của tôi, tôi sực nhớ lời dặn của lão phu nhân trước lúc ra đi. Lão phu nhân bảo tôi dọc đường đừng gây thị phi, dù sao bản lãnh của tôi không lớn, nếu như trêu chọc kẻ mạnh, e rằng chỉ có một con đường chết.
Tôi nhìn chung quanh, nơi đây toàn nấm mồ, mà lão già chắc chắn có rất nhiều thủ đoạn, nếu lão hãm hại, chỉ sợ tôi sẽ bị hủy thi diệt tích. Phía sau không chỉ là người nhà, còn có người của Khương gia cũng đang đau khổ chờ đợi tôi, nhưng không biết tôi đã chết rồi.
Nghĩ tới đây, tôi lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh, bỗng phát hiện trên ngực của lão già có hình xăm, nhìn kỹ hơn thì toàn thân chấn động, trán chảy đầy mồ hôi, ngực của lão già lại có một kí hiệu giống như đúc đối thủ một mất một còn với Khương gia!
Lão già thấy tôi không nói lời nào, bèn mở miệng nói: “Xem ra đúng là vậy, cấp trên để ta chờ ở chỗ này, chặn lại một người đi ra từ Âm Sơn Trại, ta nghĩ kẻ đó chắc chắn là cậu!"
Tôi xuống xe, nhìn 4 cái lỗ hổng dưới bánh xe, bèn nghĩ đến tình huống ban nãy ở ngôi mộ hoang bên đường, trong lòng có một phỏng đoán rất đáng sợ, chỉ sợ mọi thứ đều là trò quỷ do lão đầu tử này bày ra, mục đích đúng là gạt tôi xuất thủ, lại từ lộ tuyến của tôi đoán ra thân phận của tôi!
Giờ tình cảnh của tôi vô cùng hiểm nghèo, ba của Khương Nguyệt Thiền cũng đến vì Kim Thiền Khương gia, sau đó ngu ngốc chôn xác Khương gia, rất có thể Mã Trung cũng do kẻ thù của Khương gia mời tới, cũng là vì muốn đạt được Kim Thiền, mà kẻ trước mặt chỉ sợ cũng là vậy.
Dù sao nữ quỷ kia cũng sẽ không tuỳ tiện tấn công người, nàng tạo ra ảo giác quỷ đả tường, chính là đã nhìn thấu thân phận của tôi, mà lão đầu tử này lợi dụng cảm tri của nữ quỷ, khóa được tôi!
Tôi nói: “Tiền bối hình như đã hiểu lầm, tôi chỉ là người qua đường, khi còn bé đi qua rất nhiều nơi, tôi cũng từng nghe qua Âm Sơn Trại, cho nên bản lĩnh cũng giống đến mấy phần, đây cũng không phải chuyện lớn."
Lão già nở nụ cười tàn nhẫn, bỗng nhiên quất gậy vào mặt của tôi, tốc độ cực nhanh, tôi bản năng rút dao găm từ trong tay áo, chặn gậy lại, nếu... bị nó đánh thẳng vào mặt, chắc chắn sẽ bể đầu chảy máu.
Lão già cười ha ha: “Dao găm? Ha ha đúng rồi đúng rồi, cậu khiến lão phu đợi ở đây rất khổ, từ lúc cấp trên giao mệnh lệnh này, lão phu mỗi ngày đều canh giữ ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, chỉ mong cậu nhanh xuất hiện, cũng may giờ cậu đã xuất hiện, nhanh theo ta trở về... như vậy có thể tránh cho cậu đỡ phải chịu nỗi đau xác thịt!"
Tôi trầm giọng nói: “Lão rốt cuộc là ai?"
"Đi rồi cậu sẽ biết." Lão già lại gần, tôi cầm dao găm cảnh giác nhìn lão, nhưng lão già lại lấy một xấp bùa dầy từ trong ngực, miệng lẩm bẩm. Những lá bùa kia bay múa đầy trời, lại bay hết về phía tôi, chỉ trong một hơi thở, đã bọc tôi thành một xác ướp, không thể động đậy!
Tôi hoảng sợ nhìn lão, giờ lão có thể còn kinh khủng hơn nghìn vạn lần nữ quỷ, lúc Mã Trung bắt được tôi từng nói, giá trị của tôi thể hiện ở Kim Thiền trong người. Khi đó lão quỷ muốn luyện cơ thể của tôi thành đan dược, sau đó tinh lọc dược tính của Kim Thiền, còn lão già này trông càng khó lường hơn cả Mã Trung, chỉ sợ tôi lọt vào tay lão, kết cục còn thê thảm hơn so với bị Mã Trung bắt lại!
Chú thích:
* Da đầu tê dại là chỉ một loại chứng trạng da đầu không biết đau ngứa, tê dại không biết gì.
Các y thư cổ có bàn đến chứng này. Sách Y học nhập môn từng có câu: “Từ cổ trở lên khoảng tai mắt và quầng lông mày có chỗ tê dại không biết đau ngứa… hoặc là tự cảm thấy lớp da đầu như dầy ra, tê đi”. Sách Y lâm dắng mặc – Đầu phong cũng có ghi: “Da đầu tê dại ở lớp trên”.