Vào thời khắc mấu chốt khi mình bị công kích, đột nhiên có một bóng trắng xẹt qua, cũng chỉ là dùng thân thể của bản thân húc bay cái hũ, kẻ đến chính là Tuyết Lệ, Tuyết Lệ kéo lại tay của tôi, nàng đỡ tôi dậy nói: “Vân lang, anh không sao chứ?" Tôi cắn răng đứng lên, lắc đầu, nhưng Địch Hỏa Long đối diện lại bắt chéo hai chân, có vẻ vô cùng ngạc nhiên, trong miệng còn ngậm một cây cỏ đuôi chó, gã nhổ ra cỏ đuôi chó, nhướn mày, bật cười: “Thực sự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.